*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tề Đẳng Nhàn cũng bĩu môi rồi nói: “Nếu cái tên Liễu Tông Nham Toái gì gì đó tới tìm anh thì tôi sẽ giúp anh đánh lại ông ta, anh cứ siêu độ cái tên này trước đi là được.”
Sau khi nghe được những lời này của Tề Đẳng Nhàn, Oán Quỷ không nhịn được mà tỏ ra mừng rỡ rồi cười gằn một tiếng: “Này oắt con kia, đúng là tôi có sợ sư phụ của cậu đấy, nhưng mà nếu như có Nhị đương gia làm chỗ dựa cho tôi thì tôi có thể không sợ trời không sợ đất rồi! Kể cả khi Phật Tổ có tới đây thì tôi cũng có thể siêu độ cho ông ấy!”
Thượng Tuyền Tinh Vũ không giấu nổi sự kinh ngạc, thật không ngờ là ngay cả tên của sư phụ của anh ta cũng không thể hù dọa được Oán Quỷ!
Chỉ thấy Oán Quỷ nhảy về phía trước một bước thật xa.
Dĩ nhiên là Thượng Tuyền Tinh Vũ sẽ không chỉ đứng đó rồi khoanh tay chịu chết, thế nhưng anh ta còn chưa chiến đấu mà đã bắt đầu e sợ rồi, lá gan của anh ta đã sớm bị danh tiếng của Oán Quỷ dọa cho mềm nhũn.
Đến khi Oán Quỷ tới gần vị trí của Thượng Tuyền Tinh Vũ, anh ta chỉ cảm thấy có một trận gió lạnh thổi tới xung quanh, mùi máu tươi gay mũi xộc vào gần như khiến anh ta bất tỉnh ngay lập tức.
Oán Quỷ vốn đã giết chóc quen tay rồi, lại còn vừa mới cùng Tề Đẳng Nhàn tiêu diệt sạch sẽ tiểu đội điềm gở, sát khí và bản tính độc ác của anh ta gần như đã bị dẫn dụ ra hết, tất cả đều đang nằm ở trạng thái đỉnh cao trước nay chưa từng có bao giờ.
Vào lúc này, nếu một thân bản tĩnh của Thượng Tuyền Tinh Vũ có thể phát huy được hai đến ba phần mười thì đã là tốt lắm rồi.
Anh ta còn chưa kịp thi triển quyền pháp Nham Toái Lưu nổi tiếng vang dội trên khắp cả đất nước Nhật Bản thì đã bị Oán Quỷ dọa sợ đến mức phải lùi lại hai bước, đánh mất thời cơ ra tay trước chỉ trong một phút giây ngắn ngủi.
“Nếu cái người tên Liễu Tông Nham Toái này có thể sáng lập ra Nham Toái Lưu thì nhất định ông ta cũng là một bậc đại tông sư, thế nhưng bản lĩnh dạy dỗ đồ đệ của ông ta tuyệt đối không thể nào tốt bằng mình được.” Chứng kiến cảnh tượng này, Tề Đẳng Nhàn không nhịn được mà thầm nghĩ trong lòng như vậy.
Nghĩ tới đây, hắn lại tiếp tục cảm thấy vô cùng đắc ý.
Đến cả một con người nhát cáy như Dương Quan Quan mà cũng được Tề Đẳng Nhàn bồi dưỡng thành một người phụ nữ cực kỳ dũng mãnh và to gan, đến cả khi đối diện với Hồng Thiên Đô mà cô ta còn dám lên giọng ăn nói cực kỳ gay gắt, khi đánh nhau với người ta thì cô ta lại càng không bao giờ sợ hãi.
Thượng Tuyền Tinh Vũ đã tập luyện quyền thuật đến một mức độ nhất định, nhưng còn lá gan thì anh ta vẫn chưa luyện đến nơi đến chốn một chút nào đâu.
Khi chỉ vừa mới đối mặt với một đại cao thủ như Oán Quỷ mà lá gan của anh ta đã mềm nhũn ra thì chắc chắn là Thượng Tuyền Tinh Vũ sẽ không có lấy nửa phần thắng rồi.
Nếu nói giống như câu cửa miệng mà Dương Quan Quan thường nói thì là -- người do dự thì nhất định sẽ bại trận cho coi.
“Bốp! Bốp!”
Thượng Tuyền Tinh Vũ chỉ vừa mới tiếp được hai chiêu thì tiết tấu quyền pháp của anh ta đã bắt đầu trở nên rối loạn, những chiêu thức quyền pháp ngang dọc đủ kiểu hoàn toàn không thể thi triển được, cả tay lẫn chân của anh ta đều không còn chút sức lực nào nữa.
Oán Quỷ đã có kinh nghiệm trải qua không biết bao nhiêu trận chiến, cuối cùng chỉ nở một nụ cười đầy khinh thường rồi sau đó bắt đầu thẳng thắn ra tay, một chiêu làm lóa mắt, tiếp đến lại là một cú đá vào thẳng bắp chân của Thượng Tuyền Tinh Vũ, khiến cho anh ta rối loạn tinh thần, cuối cùng là dẫn trước một bước, dùng cùi chỏ thúc mạnh một cú thẳng vào gương mặt của Thượng Tuyền Tinh Vũ!
“Bốp!”
Thượng Tuyền Tinh Vũ bị đánh đến mức đầu nghiêng hẳn sang một bên, trong miệng liên tục phun ra toàn là máu, bên trong đó còn lẫn cả một vài cái răng vừa vỡ vừa mẻ, trông có vẻ cực kỳ thê thảm.
Văn Tư Thuận không nhịn được mà tỏ ra vô cùng sợ hãi, thì ra cái người tên Oán Quỷ này lợi hại đến như vậy sao, có thể đánh cho đại sư huynh Thượng Tuyền Tinh Vũ của môn phái Nham Toái Lưu thê thảm đến mức không thể nào ngóc đầu dậy được ư?
Oán Quỷ chỉ cần dùng một động tác đơn giản cũng đã có thể tóm được cánh tay trái của Thượng Tuyền Tinh Vũ, sau đó năm ngón tay của Oán Quỷ cứ như là gang thép, trực tiếp đâm thẳng vào bên trong da thịt của Thượng Tuyền Tinh Vũ, vừa mới bấm nhẹ một cái đã lập tức tạo ra một vết rách trên da thịt của Thượng Tuyền Tinh Vũ.
“A!!!”
Thượng Tuyền Tinh Vũ hét lên một tiếng vô cùng thê thảm, anh ta lập tức rụt tay về rồi sau đó bị Oán Quỷ dùng một cước đá thẳng ra ngoài cửa lớn.
Oán Quỷ nói: “Trước đây sư phụ của cậu đã từng phế bỏ cánh tay trải của tôi, bây giờ tôi cũng phải phế bỏ một cánh tay của cậu, vậy là rốt cuộc cũng có qua có lại rồi!”
Đương nhiên là anh ta muốn trực tiếp siêu độ cho Thượng Tuyền Tinh Vũ ngay bây giờ, nhưng Tề Đẳng Nhàn nói rằng trước khi siêu độ thì tuyệt đối không được ra đòn trí mạng.
Dĩ nhiên là Tề Đẳng Nhàn sẽ không để cho Oán Quỷ được thỏa thích giết chóc, huống hồ thân phận của đối phương lại còn nhạy cảm như vậy, Oán Quỷ là một người ngoại quốc, không chừng chuyện này còn có thể ảnh hưởng đến quan hệ ngoại giao giữa hai nước nữa chứ, nếu như để xảy ra tai nạn chết người thì bản thân hắn cũng sẽ rất đau đầu.
Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, Đường Văn Trác sợ hãi tới nỗi suýt thì tè ra quần ngay tại chỗ.
Anh ta vốn tưởng rằng mình có thể gây khó dễ được cho nhà họ Văn, ai lại có thể ngờ được rằng gốc rễ của bọn họ cứng như vậy cơ chứ?