Cơ thể của Tề Đẳng Nhàn đột nhiên nằm sấp xuống đất, tay chân hắn đều chạm đất, giống như con nhện mà bò ra ngoài.
Nếu như Chiêm Tinh ở đây, nhìn thấy thân pháp của Tề Đẳng Nhàn chỉ sợ cũng nói không nên lời. Thân pháp “nhện đạp nước” này của Tề Đẳng Nhàn thậm chí còn nắm chắc và thành thạo hơn người phát minh ra nó.
Liễu Tông Nham Toại cũng bị thân pháp quỷ dị này của Tề Đẳng Nhàn làm cho không kịp đề phòng, không đuổi kịp theo hắn mà ra đòn được.
Tề Đẳng Nhàn đứng dậy, nói: “Liễu Tông Nham Toại không hổ là Tông sư, công phu này của Nham Toại Lưu có nhiều điểm rất giống với Thái Cực Quyền ở Hoa quốc của chúng tôi. Lợi hại!”
Mặt Liễu Tông Nham Toại không biến sắc, ông ta bước chân đi thẳng một mạch, vụt vụt hai phát tới trước mặt Tề Đẳng Nhàn, giơ tay bịt mắt hẳn, phía dưới cũng đánh ra một quyền, đánh thẳng vào cổ họng, sau đó lại là một đòn khác.
Tư thế tấn công cùng đòn sát chiêu liên hoàn này làm cho người ta choáng váng.
Thế nhưng Tề Đẳng Nhàn căn bản cũng không tiếp chiêu, hai chân hắn giẫm lên vòng tròn, một bước bát quái lập tức trượt xuống.
Liễu Tông Nham Toại nhướng mày, không ngờ Tề Đẳng Nhàn có thể từ Hình Ý Quyền bá đạo như thế chuyển hóa thành bát quái chưởng âm nhu tàn độc.
Không kịp nghĩ nhiều, eo trái đã cảm nhận được một luồng gió âm truyền đến.
Ông ta lập tức vung cánh tay trái xuống, làm ra động tác giống như đao chém bổ xuống, vung nó vào sát cơ thể người kia.
Advertisement
“Đùng!”
Cánh tay của Tề Đẳng Nhàn bị một đòn này đánh trúng, đòn tấn công cửa bên cũng vì thế mà bị hóa giải.
Xoay người sang một bên, Liễu Tông Nham Toại lập tức một đấm vào mặt, sau đó ra chiêu thịnh nộ, chiêu nào của ông ta cũng chí mạng, chiêu nào đánh ra cũng là sát chiêu khiến người ta khó có thể phòng bị.
Vừa mới đứng vững, quyền đánh của Tề Đẳng Nhàn lại lao đến phía thận của Liễu Tông Nham Toại. . Đọc thê𝒎 các chương 𝒎ới tại ﹎ t𝗋u𝒎t𝗋 uy𝐞n.vn ﹎
Hai đòn đánh này của hắn đều đánh hai bên thận, cũng không biết có phải do dạo này Tề Đẳng Nhàn đều bị “nghịch thận” quá nhiều nên cũng hắn không muốn thận người khác bình thường hay không.
Liễu Tông Nham Toại cau mày, vung cánh tay phải dọc theo và chặn lại đòn đánh.
Bước chân của Tề Đẳng Nhàn ngược lại càng đi càng nhanh, sát đến cơ thể Liễu Tông Nham Toại, coi ông ta như tượng gỗ, bắt đầu ra đòn bát quái.
Liễu Tông Nham Toại chỉ nghe thấy bên tai tiếng bước chân của Tề Đẳng Nhàn, thân pháp của đối phương quỷ dị, ông ta đánh ra đòn nào đều bị né tránh.
“ Sao đòn bát quái của người này có thể lợi hại như vậy?” Liễu Tông Nham Toại cảm thấy mình gặp quỷ rồi, rõ ràng là một tên ham mê tửu sắc, vậy mà thể lực lại có thể dồi dào như vậy, công lực lại cao đến nực cười.
Không lâu sau, Liễu Tông Nham Toại cảm thấy giác quan của mình có chút hỗn độn, ông ta gần như không thể bắt được hình bóng của Tề Đẳng Nhàn.
Tề Đẳng Nhàn chạy quanh Liễu Tông Nham Toại, thỉnh thoảng đánh ông ta một quyền, thể hiện hết được sự âm hiểm và đáng sợ của đòn bát quái.
Cũng do thể lực Tề Đẳng Nhàn thực sự đang không tốt, nếu không, đổi lại là dùng lực mạnh mẽ ra đòn của hắn, chắc chắn không có mấy người trụ lại được.
Mọi người chỉ cảm giác trong sân có một cơn gió thổi qua, mà cơn gió này là do Tề Đẳng Nhàn mang đến, người đang đi vòng quanh Liễu Tông Nham Toại.
Cách ra đòn của Liễu Tông Nham Toại đã hoàn toàn làm xáo trộn bộ pháp ma quái của Tề Đẳng Nhàn, mấy lần ra chiêu đều có vẻ hơi vội vàng.
“Tâm lặng như nước!”
Liễu Tông Nham Toại một lần nữa sử dụng độc chiêu của mình, cánh tay như dao, ông ta hạ thấp người xuống một chút, như thể muốn ngăn chặn làn sóng tấn công như vũ bão.
Ngay lúc cú đấm này sắp tung ra, Tề Đẳng Nhàn đột nhiên dừng lại, đây chính là điều hắn đang chờ.
Hai lòng bàn tay từ eo của hắn, đột nhiên nhấc lên, khiến toàn thân cũng lắc lư theo!
Đầu, vai, tay, thân mình, chân đều lắc lư theo, giống như cây lớn bị gió thổi mạnh, sấm động rung chuyển!
Cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng!
Liễu Tông Nham Toại muốn bình tĩnh lại, nhưng Tề Đẳng Nhàn đã di chuyển như một cơn gió thổi đại thụ trăm lá lay động, với sức mạnh kinh người.
Hắn lặng lẽ nâng hai lòng bàn tay từ thắt lưng lên và tung vào không khí trong chốc lát, nhưng có một tiếng nổ như sấm dậy!
“Bạo Kim Đan!”
Thấy vậy, Dương Quan Quan khẽ thốt lên một tiếng.
Đây là kỹ thuật độc nhất vô nhị “Bạo Kim Đan” do Tề Đẳng Nhàn sáng tạo, chuyên dùng để tăng sức mạnh của cú đấm, mặc dù sức mạnh bùng nổ tức thời không bằng “Cự Mãng Thổ Đan”, nhưng nó vẫn rất đáng sợ, hơn nữa sẽ không có bất kỳ tác dụng phụ nào.
Hai lòng bàn tay của Tề Đẳng Nhàn giơ lên không trung, ngón tay đỏ ngầu và dày như củ cà rốt, cả lòng bàn tay giống như một chiếc quạt đuôi mèo khổng lồ màu đỏ thẫm!
“Ái chà!” Liễu Tông Nham Toại thốt lên.
Bàn tay của Tề Đẳng Nhàn đã hạ xuống, và với một tiếng nổ lớn, phá vỡ thế phòng ngự bằng hai tay của Liễu Tông Nham Toại.
Chưởng thứ hai sắp hạ xuống, một chưởng này vỗ xuống, sợ sẽ làm cho đối phương lành ít dữ nhiều, đầu óc bị đánh đến mức loạn xạ.
Nhưng ngay tại thời khắc mấu chốt này, một tiếng “Hạ thủ lưu tình” từ cửa truyền đến.
Tề Đẳng Nhàn nhíu mày, theo bản năng dừng lại một chút.
Liễu Tông Nham Toại sững sờ trong giây lát, đây là cơ hội tốt để đánh trả, nhưng thay vì ra tay, ông ta lại lui về phía sau.