Tuyết Ưng Lĩnh Chủ

Chương 1119: Ngươi đến sao? (2)




Ma Tổ thì vẫn đứng ở nơi đó, chung quanh liền xuất hiện vô tận hàn khí băng lạnh, hàn khí thổi quét khắp nơi, chung quanh biến thành một hàn băng lục địa mênh mông, những nước mưa trút xuống đều bị đông lại.
“Vũ trụ loại nhỏ của ngươi, không bằng ta.” Ma Tổ mở miệng.
“Hừ.”
Thiên Khốc môn chủ lại trực tiếp duỗi tay ra, làn da bàn tay khô quắt, bàn tay khổng lồ tựa như móng vuốt khô lâu trực tiếp chộp tới, nơi đi qua, bình thường thế mà không nổi lên một tia gợn sóng. Nhưng Ma Tổ lại trịnh trọng, hắn biết Thiên Khốc môn chủ bước vào Hỗn Độn cảnh rất rất lâu rồi, có lẽ trình độ chiến đấu huyền diệu rất bình thường, có thể bị hắn dễ dàng trêu đùa, nhưng chiến lực lại cực đoan cường hãn.
Ma Tổ cũng đánh ra một chưởng, bàn tay hắn trong suốt trắng nõn, mơ hồ trong suốt. Trong cơ thể hắn đã sớm diễn biến ra vũ trụ loại nhỏ, giờ phút này lực lượng của vũ trụ loại nhỏ đều hội tụ hết ở bàn tay, thậm chí lực lượng《 Vạn Ma Chân Thân 》hắn tự nghĩ ra đạt tới Hỗn Độn cảnh cũng bùng nổ.
Thùng!
Bàn tay hai người va chạm, chung quanh xuất hiện vô số khe hở màu đen, nơi có khe hở màu đen, tất cả năng lượng, không gian đều biến mất.
Đông Bá Tuyết Ưng, La Hải chỉ ở cạnh xem, thậm chí bên cạnh còn có Ma Tổ che chở, bọn họ cũng cảm giác được linh hồn đột nhiên chấn động.
Thân thể Thiên Khốc môn chủ và Ma Tổ đều hơi chấn động, đều hơi lui về phía sau một bước nhỏ.
“Cái gì?” Thiên Khốc môn chủ giật mình, “Lực lượng thân thể hắn thế mà không thua gì ta? Thân thể này của ta cũng tu luyện bao lâu rồi, thế mà, thế mà...” Hắn cảm giác ra được, đối phương thuần túy dùng lực lượng cứng đối cứng với hắn, cũng chưa chơi chiêu số gì âm nhu.
Lực lượng của hắn, ở trong đầu sỏ Hỗn Độn cảnh cũng tính là khá mạnh. Có thể xếp hạng trung thượng rất khá rồi, dù sao mỗi một gã Hỗn Độn cảnh đều là hạng người phi phàm.
“Vạn Ma Chân Thân của ta vẫn quá yếu, kết hợp với lực lượng vũ trụ loại nhỏ trong cơ thể, thế mà ngay cả Thiên Khốc môn chủ cũng không trấn áp xong.” Ma Tổ cũng nhíu mày, “Thiên Khốc môn chủ này không ít thủ đoạn tà ác, ta cho dù có thể chiếm ưu thế, ưu thế cũng sẽ không quá rõ ràng.”
“Hắn sở trường quy tắc ảo diệu, trên lực lượng ta cũng không có ưu thế. Mặc dù thủ đoạn lên hết, cũng không có khả năng thắng lợi.” Thiên Khốc môn chủ không muốn tiếp nhận kết quả này, nhưng đây là sự thật.
...
“Các ngươi đi đi.” Thiên Khốc môn chủ lạnh lùng nói.
“Đi?” Ma Tổ băng lạnh nói, “Ta nói rồi, hai trăm tám mươi chín hỗn độn lục địa, toàn bộ sinh vật hư không đều giết không tha.”
“Ta sẽ lập tức truyền lệnh bảo bọn chúng rời khỏi.” Thiên Khốc môn chủ lạnh nhạt nói, “Về phần ngươi có thể giết bao nhiêu, thì xem thực lực của ngươi.” Nhiều hỗn độn lục địa như vậy phân tán các nơi, toàn bộ sinh vật hư không đều chạy đi, Ma Tổ lẻ loi có thể giết được bao nhiêu?
“Giết bọn hắn chỉ là việc nhỏ, cái áo bào nọ ngươi trước nay luyện chế cũng phải phế bỏ.” Ma Tổ tiếp tục nói.
Sắc mặt Thiên Khốc môn chủ đại biến.
Áo bào?
Hắn hao phí năm tháng dài lâu sưu tập tài liệu luyện chế, nay ở hơn hai trăm hỗn độn lục địa sưu tập sợ hãi, oán hận dung nhập áo bào, chính là vì luyện chế một cái áo bào hắn luôn muốn có được, chính hắn thậm chí cũng chờ mong đặt cái tên, gọi là ‘Thiên Khốc Thánh Bào’, lấy danh hiệu của mình làm tên, phối hợp thực lực của bản thân hắn, đủ để làm thực lực hắn tăng lên hơn năm thành.
Nay cái áo bào này đã luyện chế được chín phần còn cần chút oán hận, sợ hãi mới có thể thai nghén thành công.
“Ngươi thế mà biết?” Gương mặt Thiên Khốc môn chủ có chút dữ tợn, “Xem ra ngươi đã sớm tra xét.”
“Ta đã âm thầm tra xét rất lâu.” Ma Tổ lạnh lùng nói, “Lấy tính cách của ta, ngươi luyện chế cái áo bào đó cũng không tính là gì. Nhưng pháp quy của Thái Hư thiên cung ta ở đó, vật lấy sợ hãi oán hận của vô số sinh mệnh nuôi dưỡng nhất định phải huỷ bỏ!”
“Chỉ bằng ngươi?” Thiên Khốc môn chủ cười lạnh.
Bảo hắn bỏ hơn hai trăm đại lục hắn không để trong lòng, một ít thủ hạ chết hắn cũng mặc kệ, nhưng ‘Thiên Khốc Thánh Bào’ hắn trả giá quá nhiều tâm huyết, dù Cốt tổ ra mặt kêu hắn từ bỏ hắn cũng sẽ không từ bỏ! Bởi vì đối với cường giả mà nói, thực lực bản thân mới là căn bản!
“Đúng, chỉ bằng ta!” Trong đôi mắt Ma Tổ càng thêm băng lạnh, sát khí ngập trời. Tuy không có nắm chắc, nhưng hắn vẫn muốn chiến, muốn ở trong đánh nhau sinh tử chém giết vị Thiên Khốc môn chủ này.
“Ầm ầm ~~~~ “
Một khí tức huyền diệu buông xuống, chung quanh hiện lên vô tận xương trắng, hàn băng lục địa, nước mưa màu đen chung quanh biến mất hết, chỉ còn lại có xương trắng đầy đất liên miên rộng lớn không nhìn thấy điểm cuối.
Đông Bá Tuyết Ưng, La Hải đều nhìn bạch cốt đại địa vô biên này, đều nuốt nước bọt. Bọn họ đều mơ hồ có suy đoán.
Chỉ thấy xa xa hiện ra một bóng người.
Hắn có mái tóc bạc khoác vai, tuy tỏ ra già nua, nhưng ngũ quan có thể nhìn ra được còn rất tuấn tú, trên người cũng khoác áo bào trắng rất hoa lệ.
Lão giả tóc trắng mặc áo bào trắng hoa lệ nhìn Ma Tổ xa xa: “Ma Tổ của Thái Hư thiên cung, mang theo người của ngươi đi đi.”
“Ồ?”
Trong mắt Ma Tổ nổi lên chiến ý, “Cốt tổ, một cái hóa thân của ngươi không dọa nổi ta đâu, lấy một địch hai, ha ha ha, càng lúc càng có ý tứ!” Nói xong chung quanh thân thể Ma Tổ đi ra từng cái bóng người, có giống như bóng người màu máu, có bóng người khôi ngô, có bóng người tràn đầy lân giáp, có bóng người tà mị...
Sáu hóa thân, chia ra ở khắp nơi.
Chân thân ở giữa!
Tiếng cười của Ma Tổ cũng có chút điên cuồng: “Sáu đại hóa thân Vạn Ma Chân Thân của ta, tuy còn chưa thật sự hoàn thiện đại thành, nhưng cũng có thể chiến một trận rồi. Đến đi.”
Đông Bá Tuyết Ưng, La Hải ở phía sau Ma Tổ đều cảm thấy nín thở.
Bọn họ hai tiểu gia hỏa gặp phải Thiên Khốc môn chủ thì thôi, Ma Tổ xuất hiện, hiện tại ngay cả tồn tại chung cực Cốt tổ cũng phái một hóa thân đến.
“Ba, người đến rồi sao? Hiện tại động tĩnh chiến đấu càng lúc càng lớn, hơi không cẩn thận, con sẽ bị lan đến.” La Hải truyền âm cho phụ thân. Lúc trước Thiên Khốc môn chủ đưa tay bắt bọn họ, hắn đã lập tức đưa tin cầu cứu rồi.
“Ha ha ha, mới đến, Ma Tổ của Thái Hư thiên cung là có chút ý tứ, xem náo nhiệt trước một chút.” Một thanh âm vang lên ở trong đầu La Hải.
La Hải nhất thời nhẹ nhàng thở ra, thoải mái hơn rất nhiều, thậm chí lấy một loại tâm tính xem náo nhiệt quan sát tất cả xảy ra: “Hừ hừ, Thiên Khốc môn chủ tạm cho ngươi đắc ý, đợi lát nữa ngươi Thiên Khốc môn chủ này sẽ biến thành ‘Tự mình khóc’ rồi.”
Đông Bá Tuyết Ưng lại thoải mái không nổi. Ma Tổ tuy lợi hại, nhưng đối mặt lại cũng là cường giả Hỗn Độn cảnh ‘Thiên Khốc môn chủ’ cùng với một cái hóa thân của Cốt tổ trong truyền thuyết.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.