Tuyết Ưng Lĩnh Chủ

Chương 1120: La thành chủ




Ma Tổ giờ phút này mang theo sáu đại hóa thân chiến ý ngập trời.
Lão giả áo bào trắng hoa lệ thấy thế ngược lại lắc đầu cười, tùy ý ngồi xuống, vô số xương trắng phía sau tự nhiên ngưng tụ thành vương tọa. Hắn ngồi trên vương tọa, tay trái đặt lên trên tay vịn xương trắng sáng loáng, tựa cười mà không cười nhìn Ma Tổ xa xa: “Ma Tổ Thái Hư thiên cung, ta và Thiên Ngu của Thái Hư thiên cung các ngươi cũng quen biết cực lâu, ta đến tự mình điều giải, ngươi có phải nên tôn trọng ta lão gia hỏa này một chút hay không? Không phải là sưu tập chút sợ hãi oán hận dựng dưỡng bảo vật sao, người mạnh sinh, kẻ yếu chết, bọn họ yếu, đó là đáng chết.”
“Hừ, nếu không có pháp quy, ta cũng lười quản chuyện bực này.” Thanh âm Ma Tổ chấn động vô tận xương trắng chung quanh. Quả thực trong lòng hắn càng thêm thờ phụng cá lớn nuốt cá bé khôn sống mống chết, cho nên mới sáng tạo ra hắc ám thâm uyên. Hắn tiếp tục lạnh lùng nói, “Nhưng Thái Hư thiên cung ta, Hư Không Thần điện… nhiều thế lực đã sớm định ra pháp quy, ta là điện chủ Hình Phạt điện Thái Hư thiên cung tự nhiên phải tuân theo pháp quy, dựa theo pháp quy, Thiên Khốc môn chủ tự nhiên chịu trừng phạt!”
“Pháp quy, đó là pháp quy các ngươi định, ta chưa từng đồng ý.” Lão giả áo bào trắng hoa lệ mỉm cười, “Hơn nữa ta cũng đã nể mặt Thái Hư thiên cung các ngươi, để ngươi mang theo người của ngươi rời khỏi. Nếu không, ngươi tới chỗ ta, phá hỏng chuyện của môn hạ ta, ngươi đi không nổi đâu.”
“Đi không nổi?” Ánh mắt Ma Tổ đảo qua, nhìn Thiên Khốc môn chủ.
Thiên Khốc môn chủ cũng cười nhạo: “Đúng, ngươi còn không đi thì không đi nổi nữa, ta khuyên ngươi vẫn là đi nhanh đi, như vậy còn có thể sống sót.”
“Cho ngươi một lần cơ hội cuối cùng, mang theo người của ngươi, cút xa xa.” Lão giả áo bào trắng hoa lệ mỉm cười phân phó.
Ánh mắt Ma Tổ cũng lạnh lẽo: “Ồ? Bằng các ngươi?”
“Thật sự là thích chết.”
Tay trái lão giả áo bào trắng hoa lệ nhẹ nhàng gõ tay vịn, thân thể lại đột nhiên nhoáng lên một lần nữa ngưng thực, khí tức của hắn bắt đầu kịch liệt tăng lên. Vô tận xương trắng chung quanh dần dần xảy ra biến hóa, mỗi một khúc xương trắng đều ngọc hóa, thậm chí chung quanh bắt đầu xuất hiện quy tắc cuồn cuộn có thể rõ ràng cảm nhận được vận chuyển, đây là quy tắc vận chuyển cực kỳ âm lãnh bá đạo, quy tắc cực kỳ cao thượng, không thua gì pháp tắc vận chuyển vũ trụ.
Sắc mặt Ma Tổ đại biến nhìn về phía lão giả áo bào trắng hoa lệ: “Chân thân?”
Lấy cảnh giới hắn lúc này cũng phát hiện khí tức Cốt tổ hoàn toàn thay đổi, đã không là hóa thân nữa, mà là chân thân!
“Muộn rồi!” Cốt tổ lạnh nhạt duỗi tay ra, trong tay liền xuất hiện một cây rìu lớn dữ tợn màu đen, trên cây rìu lớn có hoa văn màu vàng rất đơn giản, chỗ lưỡi rìu mơ hồ hư không không ngừng bị cắt. Hắn tùy tay ném một cái, cây rìu lớn màu đen trực tiếp bay về phía Thiên Khốc môn chủ.
“Chân thân Cốt tổ ở đây?” Đông Bá Tuyết Ưng tuy thực lực yếu nhưng cũng đã đoán ra.
Trong tin tức của sư tôn hư không hành giả Cổ Kỳ đối với mỗi một tồn tại chung cực đều có ghi lại miêu tả. Cốt tổ, từng dùng hai khúc xương sườn thân thể mình làm trung tâm, sử dụng nhiều loại trân quý tài liệu cuối cùng luyện chế thành một binh khí khủng bố —— Hắc Đằng Phủ, nhìn như bá đạo, thực ra là một món chung cực thần binh rất âm hiểm.
Chung cực thần binh, cũng là thần binh cấp vũ trụ! Cũng là bảo vật cấp độ cao nhất.
Luận thực lực Cốt tổ ở trong tồn tại chung cực thuộc loại đội sổ, nhưng cây ‘Hắc Đằng Phủ’ này của hắn lại thanh danh hiển hách, ở trong các chung cực thần binh cũng có thể xếp hàng đầu, bởi vì trung tâm trong đó là hai cái xương của bản thân hắn, cho nên cũng chỉ có ở trong tay hắn mới có thể phát huy ra thực lực mạnh nhất.
Binh khí quan trọng nhất của Cốt tổ cũng đã xuất hiện, chân thân tự nhiên cũng ở đây!
“Dừng tay.” Ma Tổ đột nhiên quát.
Thiên Khốc môn chủ vừa bắt lấy Hắc Đằng Phủ lại rất hưng phấn, hắn cảm giác được trong Hắc Đằng Phủ ẩn chứa sức mạnh to lớn mênh mông không thể tưởng tượng, thật ra nhìn như là hắn đang cầm lính khí, trên thực tế uy năng binh khí đều do Cốt tổ thao túng, mượn tay Thiên Khốc môn chủ để thi triển mà thôi.
“Lúc trước cho ngươi đi, ngươi không đi, hiện tại muốn đi cũng đi không xong, ngươi còn bảo ta dừng tay?” Thiên Khốc môn chủ cười nhạo.
Ma Tổ vừa quát dừng tay, vừa đưa tin cho Đông Bá Tuyết Ưng: “Đông Bá Tuyết Ưng, ta biết ngươi là cũng Sơ Thủy vũ trụ, còn là đồng hương của ta, cho nên ta mới tiếp nhiệm vụ này tới xem ngươi hậu bối này một cái. Không ngờ phát hiện Thiên Khốc môn chủ âm thầm mưu tính, hiện tại phiền to rồi. Chân thân Cốt tổ ở đây, ta là khẳng định chạy không thoát! Đợi lát nữa ta sẽ thi triển bí thuật đưa ngươi rời khỏi, Cốt tổ sẽ động thủ với ta, nhưng hắn là khinh thường động thủ với ngươi.”. Truyện Lịch Sử
“Ma Tổ tiền bối.” Đông Bá Tuyết Ưng có chút sốt sắng.
“Yên tâm, cho dù bị hắn bắt giữ, nhiều nhất nếm chút khổ sở. Cho lão khô lâu đó thêm một cái gan, hắn cũng tuyệt đối không dám giết cường giả Hỗn Độn cảnh của Thái Hư thiên cung ta.” Ma Tổ truyền âm nói, “Ta hiện tại phân tán sức chú ý của Thiên Khốc môn chủ, sau đó đưa ngươi rời khỏi! Cốt tổ tự trọng thân phận khinh thường ra tay, Thiên Khốc môn chủ khẳng định sẽ chặn ta.”
“Rõ.” Đông Bá Tuyết Ưng cũng hiểu tình huống khẩn cấp.
“Vị tiểu hữu này, ta đưa ngươi và Đông Bá Tuyết Ưng cùng nhau rời khỏi?” Ma Tổ nhìn về phía La Hải.
“Không cần để ý tới ta, ta tự có cách giữ mạng.” La Hải truyền âm tự tin nói.
Ma Tổ nghe có chút giật mình.
Lúc này, còn tự tin như vậy? Lai lịch thế nào?
Thật ra lấy sự khôn khéo của Ma Tổ đã sớm phát hiện, La Hải tựa như so với Đông Bá Tuyết Ưng còn bình tĩnh hơn, ở thời khắc cỡ này còn bình tĩnh như thế, hoặc là là thật sự chuẩn bị nhận lấy cái chết, hoặc chính là có tự tin tuyệt đối.
...
Ma Tổ vừa âm thầm truyền âm với Đông Bá Tuyết Ưng, vừa lạnh giọng cười nói với Thiên Khốc môn chủ: “Thiên Khốc, cho dù ngươi cầm Hắc Đằng Phủ, vẫn không phải đối thủ của ta! Đánh bại sáu hóa thân của ta trước rồi nói sau!” Vừa dứt lời, sáu hóa thân chung quanh Ma Tổ nhất thời hóa thành luồng sáng, hầu như nháy mắt đã vây quanh Thiên Khốc môn chủ.
Thiên Khốc môn chủ cầm Hắc Đằng Phủ, khóe miệng có một tia cười lạnh khinh thường, chỉ là đột nhiên quét ngang rìu một cái.
Soạt.
Một quang ảnh màu đen rất mỏng nháy mắt đảo qua sáu hóa thân của Ma Tổ, ở lúc quang ảnh màu đen giống như hình quạt cắt qua, Ma Tổ kinh ngạc phát hiện sáu hóa thân của hắn mỗi cái đều bị trói buộc quỷ dị, trói buộc vô hình giống như các sợi dây thừng trói chặt sáu hóa thân của hắn, hắn dốc sức di động cũng trở nên rất chậm.
Phốc ~~~~ sáu hóa thân, có bốn hóa thân bị cắt ngang qua trực tiếp tiêu tán ngay tại chỗ, chỉ có hai hóa thân bị cắt tản ra lại ngưng tụ thành công.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.