Tuyết Ưng Lĩnh Chủ

Chương 1143: Cổ tu (2)




“Tàn Nguyệt Kiếm Quyển, Kiếm Chủ sáng chế một môn tuyệt học cấp Vũ Trụ này quả thực lợi hại.” Đông Bá Tuyết Ưng đang hưởng thụ chiến đấu, hấp thu kinh nghiệm.
Thời gian đang trôi qua.
Kim Châm lão ma đang điên cuồng công kích hoàn toàn áp chế Đông Bá Tuyết Ưng, mà Đông Bá Tuyết Ưng thì từ trong chiến đấu hấp thu kinh nghiệm.
“Ầm ~~~~ “
Một luồng lực lượng vô hình buông xuống, độc giác cùng một đám luồng sáng màu đen vốn phi hành tốc độ cao đều bị ép dừng lại, những luồng sáng màu đen đó thế mà lại là các cây kim thật lớn! Mỗi một cây kim mặt ngoài đều có hoa văn kỳ dị màu đen. Cây kim này cũng không phải binh khí luyện chế ra, mà cũng là binh khí phụ trợ Kim Châm lão ma bản mạng cổ tu.
Dù sao làm cổ tu, bản mạng hạch tâm rất quan trọng, sẽ rất ít dùng bản mạng hạch tâm đi chiến đấu.
Chiến đấu bị ngăn cản.
Đôi mắt Kim Châm lão ma tản ra lục quang nhìn Đông Bá Tuyết Ưng, vẫn có sự điên cuồng, mà Đông Bá Tuyết Ưng toàn thân áo bào vàng lại thu trường thương.
“Kim Châm lão ma, thắng.” Thanh âm trận linh U Giới tràng vang lên.
“Bội phục.” Đông Bá Tuyết Ưng mỉm cười nói.
“Tiểu tử, luyện thêm chút đi! Chỉ chút thực lực ấy vẫn là đừng quá kiêu ngạo.” Kim Châm lão ma lại cười nhạo nói.
Đông Bá Tuyết Ưng có chút kinh ngạc, lập tức có chút không biết nói gì.
Chỉ tỷ thí một phen mà thôi!
Cần gì thế chứ?
Chân Thần Chúa Tể, ở trong vô số cường giả của năm đại thánh giới, hỗn độn hư không mênh mông còn rất non nớt. Đồng môn sư huynh đệ luận bàn tỷ thí, còn kiêu ngạo đắc tội với người ta như vậy làm chi? Hơn nữa thật sự luận cảnh giới, cảnh giới của Kim Châm lão ma chỉ sợ phải xếp hạng mười mấy, là dựa vào thủ đoạn cổ tu nghịch thiên mới có thể mạnh mẽ xếp thứ hai.
...
Ở phía trên, một số nội điện trưởng lão, thậm chí các điện chủ, bọn họ đều có thể nhìn ra luận cảnh giới Đông Bá Tuyết Ưng so với Kim Châm lão ma cao hơn nhiều, chỉ sợ chỉ có Vũ kiếm khách hạng nhất có thể so sánh! Chỉ là thủ đoạn của cổ tu quá lợi hại, khiến Đông Bá Tuyết Ưng không thể thắng lợi mà thôi.
“Thật sự là một tên ngu xuẩn.” Ma Tổ quan sát phía dưới, cười nhạo, “Thủ đoạn của cổ tu cũng chỉ có thể khi bắt nạt tiểu gia hỏa ngang cấp độ một chút. Tiềm lực Đông Bá Tuyết Ưng cao hơn hắn, rất nhanh trên thực lực sẽ bị nhanh chóng kéo giãn khoảng cách, hơn nữa con đường quy tắc ảo diệu càng về sau càng lợi hại, hắn chút thiên phú cổ tu đó, cũng chỉ kiêu ngạo trong tiểu gia hỏa.”
Ma Tổ rất rõ, ở ‘Cổ thánh giới’ xa xôi, nơi đó mới là chỗ cổ tu tụ tập. Ở dưới trướng ‘Thánh chủ’, cổ tu thiên phú mạnh hơn Kim Châm lão ma còn nhiều. Nhưng rất nhiều cường giả trong cổ tu đều không muốn đầu nhập vào thánh chủ, bởi vì đầu nhập vào thánh chủ, cái giá phải trả quá lớn quá lớn. Là rất nhiều cổ tu thà chết cũng không muốn thừa nhận.
...
Phía dưới, Đông Bá Tuyết Ưng sau khi chiến bại, vẫn mỉm cười nhìn về phía áo vàng mập mạp xếp thứ ba: “Huyết Thần sư huynh, mời.”
“Ha ha, vừa rồi ta đã đoán Đông Bá Tuyết Ưng sư đệ ngươi muốn khiêu chiến ta, bị Kim Châm tên ngu xuẩn đó đoạt trước.” Tên mập áo vàng bay ra.
“Huyết Thần.” Ở trên cột đá của mình, Kim Châm lão ma nhất thời nổi giận.
“Đừng để ý đến hắn, cũng đừng khách khí với hắn.”
Tên mập áo vàng nhìn Đông Bá Tuyết Ưng, cười nói, “Hắn chỉ là thằng điên, ngươi khách khí chút với hắn, hắn càng kiêu ngạo.”
Đông Bá Tuyết Ưng cười: “Có lễ!”
Kim Châm lão ma nhất thời càng thêm phẫn nộ cuồng bạo, nhưng không có cách nào cả, tỷ thí trong U Giới tràng cũng cần khiêu chiến, cho dù sau đây hắn chủ động khiêu chiến, ‘Huyết Thần’ cũng sẽ nói thẳng ‘Nhận thua’. Về phần lúc bình thường, các đệ tử trong Thái Hư thiên cung là cấm tự giết lẫn nhau.
Cho nên tuy bị mắng, nhưng Kim Châm lão ma cũng không có biện pháp nào cả!
“Hừ hừ...”
“Ha ha.”
Cũng có một số đệ tử đứng xem cười ra tiếng.
Kim Châm lão ma liền nhìn quét qua, dám cười nhạo lúc này đều là những kẻ không sợ Kim Châm lão ma! Đại đa số các đệ tử vẫn khá thu liễm, bởi vì đường tu hành tương lai còn rất dài, tiềm lực Kim Châm lão ma cũng rất cao, tương lai nếu thân ở địa vị cao, vẫn không đắc tội là hơn! Đương nhiên như ‘Huyết Thần’ ‘Đông Bá Tuyết Ưng’… mỗi người không đem Kim Châm lão ma để vào mắt.
Đông Bá Tuyết Ưng khiêu chiến Huyết Thần đứng thứ ba, đánh giết rất lâu mới thắng! Chủ yếu là Đông Bá Tuyết Ưng khiêu chiến chính là vì hấp thu kinh nghiệm, nâng cao bản thân, cho nên hắn đến cuối cùng mới bùng nổ thắng lợi. Huyết Thần cũng rất vui sướng, dù sao cảnh giới thương pháp của Đông Bá Tuyết Ưng thực sự cực cao, cũng rất có trợ giúp đối với hắn.
Sau khi đánh bại Huyết Thần, Đông Bá Tuyết Ưng tăng lên đến hạng ba.
Sau đó hắn liền khiêu chiến vị ‘Vũ kiếm khách’ xếp hạng nhất.
Vũ kiếm khách cũng sửa chữa tuyệt học cấp Vũ Trụ sáng chế ra kiếm thuật thuộc về mình, kiếm thuật của hắn càng thêm sở trường quần công, vô số giọt mưa bay bay, mỗi một giọt mưa đều có uy hiếp rất mạnh, cho nên như Kim Châm lão ma tuy sở trường quần công, nhưng gặp phải Vũ kiếm khách càng thêm sở trường quần công! Thì bị hoàn toàn áp chế.
Một trận chiến này cũng thế, Đông Bá Tuyết Ưng cũng bị áp chế, nhưng hắn dựa vào Hư Giới đạo, hư không hành giả ‘hư hóa’ cùng với thân thể cường đại, vẫn có thể ngạnh kháng.
Cuối cùng trận linh phán Đông Bá Tuyết Ưng chiến bại!
...
“Kết thúc rồi.” Thiên Ngu lão tổ ngồi ở chỗ cao nhất quan sát phía dưới. Chiến đấu xếp hạng giằng co tổng cộng mười hai năm, nay rốt cuộc kết thúc, nay ‘điện chủ Hình phạt điện’ Ma Tổ tự mình bắt đầu đưa lên vật phẩm cho một số kim y đệ tử.
Mà kim y đệ tử rơi ra ngoài mười hạng đầu, thì cần trả lại ‘kim y’ và ‘lệnh bài kim y đệ tử’, lại được ban cho ‘tử y’ cùng ‘lệnh bài tử y đệ tử’.
“Lão tổ, lần này nội điện trưởng lão đến xem cuộc chiến không tính là nhiều.” Nam tử tóc bạc ‘Kiếm Chủ’ nói, “Sao, hiện tại tình huống lãnh địa của chúng ta khá tệ? Bọn họ không đi nổi? Cần ta phái hóa thân đi qua hay không?”
“Yên tâm.”
Thiên Ngu lão tổ cười, “Chúng ta nhất mạch này sở trường quy tắc ảo diệu, chiến lực hóa thân cũng đủ mạnh, tình huống đều ở trong khống chế. Ngươi cứ một lòng tu hành, đừng phân tâm, ngươi càng mạnh trợ giúp đối với Thái Hư thiên cung chúng ta càng lớn.”
Kiếm Chủ gật gật đầu.
Thái Hư thiên cung tuy là một trong các thế lực đỉnh phong, nhưng cũng có một số phiền toái.
“Hy vọng trong những tiểu gia hỏa này quật khởi thêm mấy người.” Thiên Ngu lão tổ quan sát phía dưới, “Chỉ cần có thêm mấy Hỗn Độn cảnh, Thái Hư thiên cung cũng có thể thoải mái hơn. Hỗn Độn cảnh nhiều, nói không chừng ai có thể bước ra một bước cuối cùng, Thái Hư thiên cung ta sẽ càng thêm mạnh hơn.”
Hai người bọn họ tùy ý trò chuyện.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.