Bởi vì, Đông Bá Tuyết Ưng chỉ cần lọt vào đánh lén sẽ lập tức kích phát bảo vật hộ thể, sau đó sẽ bẩm lên! Nói không chừng, ngay cả Thiên Ngu lão tổ cũng sẽ đánh tới.
Cho nên một khi động thủ, phải định sẵn kế hoạch, một lần hành động phải thành công!
Trong lịch sử, một số thiên tài xông qua Tinh Thần tháp tầng thứ sáu, chết như thế nào? Không ít đều là hai đại giáo phái ám toán!
...
“Ầm ầm ầm ~~~ “
Ngoài Ngự Phong thành, trên bầu trời vặn vẹo xuất hiện một bóng người, chính là nam tử tóc bạc da đen ‘Vấn Thiên điện chủ’, nhưng chỉ là một hóa thân của hắn.
“Vấn Thiên điện chủ.” Đông Bá Tuyết Ưng xa xa nhìn thấy, liền lập tức bay qua, “Điện chủ sao lại tự mình chạy đến?”
“Ngươi gây ra chuyện lớn như vậy, Cổ thánh giáo tuy chưa thể cứu được Hắc Khôi Ma kia, nhưng cũng khẳng định âm thầm ở xa nhìn, bọn hắn cũng chú ý tới thực lực của ngươi! Tuy không nhất định sẽ đối phó ngươi, nhưng Thái Hư thiên cung ta không thể không phòng.” Vấn Thiên điện chủ nói, “Trong lịch sử, ba đại thánh giới chúng ta, đã có một số có tiềm lực bị Cổ thánh giáo giết.”
Trong lòng Đông Bá Tuyết Ưng căng thẳng.
Phải cẩn thận.
Tuy tự nhận là năng lực bảo mệnh mạnh, nhưng các thánh giả Cổ thánh giáo cũng có một đống lớn, nếu phái ra giống Hỗn Độn điện chủ loại cấp số này, chỉ cần vừa hiện thân, một chiêu đã có thể diệt sát mình, bảo vật hộ thân cũng vô dụng!
Bảo vật hộ thân đối mặt đầu sỏ Hỗn Độn cảnh bình thường có thể chống đỡ chốc lát, nhưng đối mặt Hỗn Độn điện chủ, lại là trò cười. Dù sao dù là bản thân Vũ Trụ Thần, so với Hỗn Độn điện chủ cũng mạnh hơn có hạn.
Vấn Thiên điện chủ trực tiếp ném đến một vòng tay trữ vật, truyền âm nói: “Đây là lão tổ bảo ta đưa tới. Ngươi xông pha ở Vạn Cổ thánh giới cũng là chuyện tốt, Vu Tổ, Giới Tổ đều ở đây! Cũng coi như tương đối an toàn, chỉ cần cẩn thận một số ám toán âm hiểm... Lão tổ đưa tới bảo vật, cũng là cho ngươi hộ thân, ngươi có thể cân nhắc kĩ một chút.”
“Ừm.” Đông Bá Tuyết Ưng không từ chối, trực tiếp tiếp nhận.
“Đúng rồi, môn hạ Giới Tổ cũng truyền đến tin tức, bọn họ dò xét một vị thủ lĩnh khác của Khôi Ma nhai ‘Khí Hồ Quân’, xác định hắn không phải là thành viên của hai đại giáo phái, thẩm vấn một phen, không có vấn đề.” Vấn Thiên điện chủ nói.
“Sau khi thẩm vấn thì sao? Giết rồi? Hay là thả rồi?” Đông Bá Tuyết Ưng vội hỏi.
“Thả rồi.” Vấn Thiên điện chủ cười nói, “Sao, ngươi cho rằng Khí Hồ Quân giết chóc vô số, cho nên đáng chết? Đáng tiếc, đây là đất của Giới Tổ, nuốt ăn giết chóc rất thông thường, môn hạ Giới Tổ phát hiện Khí Hồ Quân không có vấn đề, tự nhiên sẽ thả.”
Đông Bá Tuyết Ưng âm thầm nhíu mày.
Nếu Khí Hồ Quân bị giết.
Như vậy giao dịch hứa hẹn lúc trước, mình cũng coi như hoàn thành, đáng tiếc hiện tại bị thả ra... Mình tương lai còn phải tìm cơ hội đối phó Khí Hồ Quân! Lấy năng lực bảo mệnh của Khí Hồ Quân, muốn giết hắn cũng không dễ.
...
Giao dịch ba sự kiện, chỉ còn lại có Khí Hồ Quân tránh ở trong sào huyệt Khôi Ma nhai, chỉ sợ qua một chiến dịch này, trong khoảng thời gian ngắn cũng sẽ không ra nữa.
Đông Bá Tuyết Ưng thì ở trong Vạn Cổ thánh giới tùy ý phiêu bạc, hắn không vội về vũ trụ quê hương, bởi vì, chuyện giao dịch tạm thời có một cái kết, thê tử đang bế quan tu luyện, mình chẳng lẽ nán lại chờ mãi? Cho nên hắn tính bắt đầu tu hành cổ tu, mà lấy thực lực mình hiện nay, tu hành có thể động tĩnh sẽ rất lớn.
Vũ trụ quê hương vẫn quá yếu ớt, hơi không cẩn thận, một cái kỷ nguyên sẽ chấm dứt, một lần nữa thai nghén kỷ nguyên kế tiếp.
Cho nên không thể khống chế, vẫn là ở bên ngoài tu luyện đi.
“Cổ tu.”
Đông Bá Tuyết Ưng suy tư.
Đây là chủng loại tu hành cổ xưa nhất, ở Cổ thánh giới nguyên thủy, các sinh linh nhỏ yếu muốn khiến bản thân mạnh lên, học được lợi dụng thiên địa lực trong Cổ thánh giới nguyên thủy nuôi nấng bản thân, dần dần bước lên một con đường lớn là cổ tu! Mặc dù về sau cũng có người kinh tài tuyệt diễm sáng chế hệ thống khác, truyền bá rộng khắp, như hệ thống tu hành huyết mạch, hệ thống Mẫu Tổ, hệ thống Vu tu, hệ thống chiến sĩ mạnh nhất vân vân...
Nhưng đều không thể che phủ chỗ kinh diễm của cổ tu.
Truyền tống cự ly siêu xa!
Quan sát bất cứ một chỗ nào của năm đại thánh giới hỗn độn hư không!
Sau khi trở thành Hư Không Thần vẫn có thể thi triển phân thân thuật!
Tiên đoán!
Chuyển đổi thân thể!
Thay đổi quá khứ lịch sử!
Chuyển thế!
...
Đủ loại năng lực không thể tưởng tượng, hệ thống tu hành khác căn bản không có khả năng làm được, cổ tu lại có thể làm được! Cho nên tu hành giả cường đại, rất nhiều đều sẽ kiêm tu cổ tu, bởi vì cổ tu ‘thiên phú’ rất quan trọng, không có thiên phú tốt, hậu thiên bồi dưỡng nữa cũng có hạn. Nếu mình gặp may mắn có thiên phú rất mạnh, đương nhiên phải dốc sức đi tu hành.
“Thức tỉnh thiên phú, siêu phàm chi thủy.” Đông Bá Tuyết Ưng ở trong một núi sâu bố trí pháp trận cảnh giới. Pháp trận do hư giới, Bàn Ba Đồ, hư không ảo diệu cấu thành, cho dù đầu sỏ Hỗn Độn cảnh thực lực mạnh hơn mình, ở phương diện Ba Động đạo, hư giới cũng không nhất định bằng được mình, sau khi ở phương diện hư không mình có thể truyền tống cự ly siêu xa, cảnh giới pháp trận là trực tiếp thẩm thấu đến cấu thành trung tâm nhất của hư không, muốn lặng yên không một tiếng động xuyên qua pháp trận cảnh giới, quá khó quá khó.
Lập tức bắt đầu thử tu hành.
Nếu thực lực rất yếu, bước thứ nhất của cổ tu ngược lại dễ dàng.
Đông Bá Tuyết Ưng thực lực quá mạnh mẽ, linh hồn, thân thể đều quá mạnh mẽ, thức tỉnh thiên phú ngược lại thành một bước rất khó.
“Ầm!”
Đông Bá Tuyết Ưng ngồi khoanh chân, bỗng thiên địa lực cuồn cuộn bắt đầu bị hấp dẫn vào trong cơ thể hắn, thân thể của hắn hoàn toàn thả lỏng, linh hồn cũng hoàn toàn thả lỏng, tùy ý thiên địa lực ở dưới ‘Khải Linh Thuật’ dung nhập thân thể.
Khải Linh Thuật, lại gọi là ‘Thức tỉnh thuật’ ‘Khai thiên thuật’… rất nhiều xưng hô, là các tiền bối cổ tu thời kỳ sớm nhất sau khi trải qua nhiều lần thất bại không ngừng hoàn thiện, nay là bản gốc trưởng thành nhất, ở dưới Khải Linh Thuật dẫn đường, mới có thể đào móc tiềm lực thân thể tiềm lực linh hồn hữu hiệu hơn, cuối cùng thức tỉnh ra thiên phú mạnh nhất của bản thân!
Đương nhiên cũng có cổ tu, thức tỉnh không chỉ một loại thiên phú.
Nhiều thiên phú, không có nghĩa cường đại. Càng chủ yếu hơn là xem ở bản thân có thể đi được bao xa trên con đường thiên phú.
Không có bất cứ phiền não nào... Không có bất cứ ưu sầu nào...
Một mảng trống rỗng...
Cảm giác không được thân thể, linh hồn vô cùng thả lỏng, khoảng cách cảm ứng không ngừng khuếch tán, cảm ứng được núi sâu rừng già chỗ mình, cũng cảm ứng được thảo nguyên rộng lớn ngoài núi sâu, linh hồn cảm ứng không ngừng khuếch tán, tiếp tục khuếch tán, hướng bốn phương tám hướng khuếch tán... khoảng cách linh hồn cảm ứng vượt cực xa phạm vi bất cứ một loại bí thuật nào mình thi triển có thể tra xét.