Tuyết Ưng Lĩnh Chủ

Chương 816: Chật vật (1)




Bạch Quân vương mặc áo giáp bạc trắng, tuấn mỹ vô cùng, đạp hư không tiến lên phía trước.
Tầng thâm uyên thế giới thứ hai mươi lăm, tầng thứ hai mươi sáu, tầng thứ hai mươi bảy, tầng thứ hai mươi tám... tốc độ tiến lên của hắn rất nhanh, so với phi thuyền tinh vực còn nhanh hơn. Nhưng vẫn tiến lên từng tầng.
“Ta đã mở con đường, là dùng để chiến đấu, lại không sở trường ở việc chạy.” Bạch Quân vương nhẹ nhàng lắc đầu, mặc dù không sở trường tốc độ hắn đi qua thời không cũng nhanh hơn đại năng giả bình thường nhiều.
“Bẩm báo quân vương, Đông Bá Tuyết Ưng phòng ngự có thể xưng là vô địch, lực lượng lớn vô cùng, chúng ta chỉ có thể miễn cưỡng giảm bớt tốc độ chạy trốn của hắn.”
“Bẩm báo quân vương, hắn đã đến tầng thâm uyên thế giới thứ bốn mươi.”
“Bẩm báo quân vương, Đông Bá Tuyết Ưng đang lao về phía Tam Thủ thần sơn.”
“Chúng ta không kịp rồi.”
“Không ngăn được.”
Tam Thủ thần sơn có ba cái cửa vào đầu ác ma, Đông Bá Tuyết Ưng chọn cái gần nhất, tự nhiên rất nhanh có thể đến.
Ở lúc Đông Bá Tuyết Ưng dọc theo lỗ tai đầu ác ma tựa như sơn dương tiến vào, Bạch Quân vương đã đến tầng thâm uyên thế giới thứ ba mươi lăm.
“Vị Đông Bá điện hạ này vẫn rất tự mình hiểu lấy, ngay từ đầu đã chạy hướng tầng thứ bốn mươi. Hắn hẳn là rõ, cũng chỉ trốn vào Tam Thủ thần sơn còn có một đường sinh cơ. Nơi khác hắn một chút hy vọng cũng không có.” Bạch Quân vương nhẹ nhàng lắc đầu, “Chỉ là đám phế vật kia cũng thật vô dụng, một giới thần tam trọng thiên, bọn chúng cũng không ngăn được.”
“Cứu Hỏa Thành tôn giả...”
“Đây là thực lực binh sĩ Hủy Diệt quân đoàn? Mới tam trọng thiên mà thôi.” Bạch Quân vương thầm nghĩ. Hắn cũng từng đi Hủy Diệt động thiên thử gia nhập Hủy Diệt quân đoàn, đáng tiếc thất bại.
Hắn lúc đi, đã là thực lực cấp tôn giả.
Muốn gia nhập Hủy Diệt quân đoàn, độ khó của khảo nghiệm tự nhiên cũng cao khoa trương.
“Nhưng trốn vào Tam Thủ thần sơn, đã cho rằng có thể thoát được?” Bạch Quân vương nhếch mép cười.
...
Trong Tam Thủ thần sơn.
Sau khi dọc theo lỗ tai của đầu ác ma cực lớn bay vào, Đông Bá Tuyết Ưng còn cẩn thận đề phòng cảm ứng phía sau, nhưng bỗng sắc mặt hắn khẽ biến, bởi vì một mảng tàn phiến sắc bén màu đỏ sậm hắn đặt ở trong vòng tay trữ vật thế mà chấn động lên, mơ hồ có một lực lượng vô hình đang hấp dẫn nó, Đông Bá Tuyết Ưng cảm giác được phương hướng của lực lượng hấp dẫn đó.
“Tàn phiến này, bị triệu hồi?” Đông Bá Tuyết Ưng giật mình.
Tàn phiến, là lúc ở Hồ Tâm đảo phát hiện một thi thể cường giả cấp tôn giả bị đóng băng, phát hiện một trong các bảo vật để lại. Vị tồn tại cấp tôn giả kia đối với tàn phiến, tuy có thể phán đoán bất phàm, nhưng chưa phát hiện tác dụng.
Đông Bá Tuyết Ưng cũng từng cân nhắc, cũng không mò thấu, cho nên đã sớm ném ở góc của bảo vật trữ vật, hoàn toàn mặc kệ nó.
Nhưng không ngờ tiến vào Tam Thủ thần sơn này, tàn phiến sắc bén màu đỏ sậm này đang nhận được lực lượng vô hình hấp dẫn.
“Không ngờ lúc này, tàn phiến thế mà chịu triệu hồi.” Đông Bá Tuyết Ưng âm thầm lắc đầu, “Đáng tiếc thực không đúng lúc! Hiện tại ta quan trọng nhất là chạy trốn, nếu không sống được, toàn bộ vật phẩm trên người ta, bao gồm《 Huyết Ma quyển 》 quyển thượng kia cũng phải bị đoạt đi.”
Tàn phiến sắc bén màu đỏ sậm bị hấp dẫn, Đông Bá Tuyết Ưng cũng lập tức đem nó ném ở sau đầu, hắn biết rõ nên làm cái gì.
Hiện tại đang có một đám thâm uyên quân chủ tiến vào Tam Thủ thần sơn, trong đó có một số thực lực còn cao hơn mình, thậm chí tồn tại lật tay có thể diệt mình đều cũng có, lúc này còn muốn tầm bảo thật sự là muốn chết.
Vù!
Hóa thành luồng sáng tốc độ tăng vọt đến mức tận cùng chạy trốn.
“Vù vù vù vù vù vù.”
Những thâm uyên quân chủ từ lỗ mũi, miệng, lỗ tai… cửa vào khác nhau của đầu ác ma vào, đều lập tức mượn dùng nhân quả cảm ứng để tập trung đại khái phương vị Đông Bá Tuyết Ưng, bọn họ đuổi giết Đông Bá Tuyết Ưng, vốn sinh ra một chút nhân quả.
“Ngàn vạn dặm phạm vi chung quanh hắn đều một mảng hỗn độn mơ hồ, khẳng định có bảo vật ngăn cách tất cả quy tắc tra xét, nhưng ít nhất có thể xác định hắn ở khu vực mơ hồ đó.” Một đám thâm uyên quân chủ đều tự tin vô cùng đuổi theo. Bọn họ đều rõ, theo thời gian chuyển dời, số lượng thâm uyên quân chủ tiến hành vây bắt sẽ không ngừng gia tăng.
Thậm chí trừ năm mươi tầng trên, chỗ sâu hơn của hắc ám thâm uyên rất nhiều cường giả chỉ sợ cũng lần lượt nhúng tay, đồng dạng tồn tại cấp tôn giả cũng có khả năng đã đến.
Đến lúc đó số lượng cường giả tăng lên! Đông Bá Tuyết Ưng hiện tại cũng chỉ là kéo dài hơi tàn mà thôi.
******
Tin tức Đông Bá Tuyết Ưng đạt được《 Huyết Ma quyển 》 quyển thượng, lọt vào đuổi giết ở hắc ám thâm uyên, ở trong thần giới cũng càng truyền càng rộng. Vừa mới bắt đầu là Huyết Nhận thần đế, Hỏa Thành tôn giả… một số tồn tại đỉnh tầng, dần dần, các đại năng giả, thậm chí giới thần tứ trọng thiên thần giới cũng dần dần nghe nói. Dù sao một lần này động tĩnh đuổi giết Đông Bá Tuyết Ưng quá lớn! Các hắc ám thâm uyên quân chủ tham dự cũng quá nhiều, quả thực là việc trọng đại khó gặp của hắc ám thâm uyên.
“Tuyết Ưng.” Ở nội thế giới Hồng Thạch sơn thế giới Hạ tộc, vị trí góc một tửu lâu lịch sự tao nhã, Dư Tĩnh Thu đang cùng Đông Bá Tuyết Ưng áo trắng ăn món ngon chỉ tửu lâu này có.
Dư Tĩnh Thu có chút lo lắng nhìn Đông Bá Tuyết Ưng. “Chàng đang bị đuổi giết?”
“Ừm.” Đông Bá Tuyết Ưng áo trắng mỉm cười gật đầu.
“Nghe nói có rất nhiều thâm uyên quân chủ đều tới Tam Thủ thần sơn, thậm chí tục truyền, ngay cả Tịch Diệt đại đế cũng đã xuất phát.” Dư Tĩnh Thu lo lắng nói, “Thực lực Tịch Diệt đại đế sâu không lường được.”
Đông Bá Tuyết Ưng áo trắng bưng chén rượu, nhẹ nhàng cười: “Tĩnh Thu, tin tức của nàng thật linh thông.”
“Cha ta nói với ta, ông cùng rất nhiều lão hữu của ông đều đang thảo luận việc này, nay chuyện của chàng chẳng những truyền khắp hắc ám thâm uyên, ngay cả đại năng giả cùng với rất nhiều giới thần tứ trọng thiên thần giới cũng đều thảo luận việc này.” Dư Tĩnh Thu nói.
“Nam nhân của nàng không tồi chứ, đi hắc ám thâm uyên một chuyến, liền gặp phải sóng gió lớn như vậy.” Đông Bá Tuyết Ưng cười tủm tỉm.
“Chàng còn cười được!” Dư Tĩnh Thu bất đắc dĩ, lòng nàng tràn đầy lo lắng quan tâm.
“Vì sao cười không nổi? Cùng lắm thì tổn thất một phân thân mà thôi, ta có thể tu luyện lại ra, cũng chỉ Xích Vân thương có chút đáng tiếc, là sư tôn tự mình luyện chế cho ta.” Đông Bá Tuyết Ưng nói.
“Không phải nói còn có 《 Huyết Ma quyển 》 quyển thượng sao?” Dư Tĩnh Thu hỏi.
“Quyển thượng mà thôi, không phải cả bộ, hơn nữa《 Huyết Ma quyển 》 quyển thượng này vốn ta cũng cảm ứng qua, quá mức tanh máu tà ác, sợ không thích hợp ta.” Đông Bá Tuyết Ưng lắc đầu, không muốn lại được, hắn có hoàn chỉnh tuyệt học 《 thái hạo 》《 Diệt Cực Huyền Thân 》, tự nhiên không điên cuồng như các giới thần tứ trọng thiên, đại năng giả.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.