Tuyết Ưng Lĩnh Chủ

Chương 905: Khởi nguyên Hắc ám thâm uyên (1)




“Linh hồn tiến hóa cường đại?” Mắt Đông Bá Tuyết Ưng sáng lên. Linh hồn và quy tắc kết hợp hình thành bản tôn thần tâm, ngộ ra ‘đạo’ cường đại, cũng có thể khiến bản tôn thần tâm cường đại. Cái này là phương pháp tu hành làm linh hồn cường đại bình thường của vũ trụ này của bọn họ.
“Đúng, ta đã từng dùng, nó đối với ta đã vô dụng. Ta cũng từng cho sư huynh Thanh Quân của ngươi một bình, khi đó sư huynh ngươi vừa mới thành tôn giả.” Huyết Nhận thần đế cười nói, “Một bình này cho ngươi.”
“Tiểu tử.” Hắc điểu ở trên vai thần đế có chút tức giận, hừ lạnh nói, “Đây chính là một bình cuối cùng trong vũ trụ, ta ở đây còn lại cũng chỉ là nửa bình.”
“Ngươi con hắc điểu này, Tuyết Ưng đã mở đạo, ngộ tính như thế, ta đương nhiên phải giúp hắn một tay.” Huyết Nhận thần đế nói.
“Cái gì.” Hắc điểu vốn còn tức giận chấn động, chấn động nhìn Đông Bá Tuyết Ưng, “Ngươi mở đạo rồi?”
“Vâng.” Đông Bá Tuyết Ưng gật đầu.
“Lúc này mới trăm vạn năm, tốc độ tu hành này so với Thanh Quân còn khủng bố hơn. Huyết Nhận, đồ đệ ngươi thế mà lợi hại như vậy.” Hắc điểu giật mình rung động. Trăm vạn năm ở trong năm tháng tu hành coi như rất ngắn ngủi, bình thường trăm vạn năm thành giới thần nhị trọng thiên coi như rất khá rồi. Đông Bá Tuyết Ưng lại đã vượt qua toàn bộ Giới Thần cảnh, thậm chí nhảy ra khỏi Thiên Địa cảnh, mở đạo rồi.
“Bồi dưỡng cho tốt đi, toàn lực bồi dưỡng. Huyết Nhận, đồ đệ này của ngươi hy vọng thành chúa tể không thua gì Thanh Quân.” Hắc điểu nói.
“Ta đương nhiên biết.” Huyết Nhận thần đế đem cái bình màu đen to bằng bàn tay ném cho Đông Bá Tuyết Ưng.
Đông Bá Tuyết Ưng vội đón lấy.
“Cần phải quý trọng, chờ ngươi sử dụng, lúc linh hồn của mình không thể tăng lên chút nào nữa, có lẽ còn có chút lưu lại. Khi đó ngươi muốn cho ai thì tùy ngươi, đương nhiên linh hồn ít nhất đạt tới cấp bậc đại năng mới có thể dùng, giới thần tứ trọng thiên bình thường một khi dùng, linh hồn sẽ không chịu nổi trực tiếp vỡ nát. Nhớ lấy, linh hồn ngươi chỉ cần có thể tăng lên, tuyệt đối không thể cho người khác, dốc hết toàn lực khiến linh hồn của mình tăng lên, cái này trợ giúp cực lớn đối với tu hành.” Huyết Nhận thần đế phân phó, “Một bình này, dù mười món chân thần khí đến đổi, cũng không đổi.”
“Rõ.” Đông Bá Tuyết Ưng gật đầu.
“Đợi lát nữa sau khi ngươi rời khỏi liền lập tức dùng, nếu để chúa tể khác biết, đều sẽ không để ý da mặt đến cướp.” Huyết Nhận thần đế cảm khái, “Dù sao đây là cơ duyên ta ở một vũ trụ khác đạt được, một vũ trụ này căn bản là không có.”
“Cám ơn sư tôn.” Đông Bá Tuyết Ưng cảm kích nói.
“Thân truyền đệ tử của ta cũng chỉ ba người các ngươi mà thôi, không giúp các ngươi thì giúp ai?” Huyết Nhận thần đế nhìn Đông Bá Tuyết Ưng cười nói.
Theo Huyết Nhận thần đế thấy.
Thanh Quân tuy hiện nay địch nổi chúa tể, địa vị cực cao, Đông Bá Tuyết Ưng tương đối yếu hơn nhiều, nhưng trong lòng hắn đã đem hai đệ tử này đặt song song, Tuyết Ưng chỉ là tu hành muộn hơn chút mà thôi. Về phần Cổ Tàng? So với Đông Bá Tuyết Ưng và Thanh Quân thì thua chút.
Huyết Nhận thần đế nói: “Ngươi nay đã đạt tới Khai Ích cảnh, như vậy di tích tầm thường trợ giúp đối với ngươi cũng rất thấp, có một số nơi ngươi cũng có tư cách đi vào rồi.”
Ngay sau đó Đông Bá Tuyết Ưng liền thu được đưa tin, là một phần tình báo chi tiết.
Trong tình báo ghi lại năm đại di tích.
Thứ nhất là di tích Hồ Tâm đảo, ở trong chứa ‘Kiếm giới’ ‘Vĩnh hằng thần cung’ ‘Huyết Hỏa Chi Môn’ ‘Hủy Diệt động thiên’, tầm quan trọng theo thứ tự giảm xuống.
Thứ hai là Lục Đạo Thiên Luân.
Thứ ba là Động Thiên Phi Chu (phi thuyền động thiên).
Thứ tư là Nguyệt Lượng cung (cung trăng).
Thứ năm là Nhất Gian Thảo Đường (một căn nhà tranh).
“Đây là năm đại di tích nổi tiếng nhất lợi hại nhất.” Huyết Nhận thần đế nói, “Di tích khác thua một bậc một lần trước cũng đều nói cho ngươi rồi! Đương nhiên như ‘Sơ Thủy Chi Địa’ vân vân, ta sẽ không nói nữa, dù sao ngay cả ta cũng chưa từng đi, trong vũ trụ chúng ta cũng có rất nhiều nơi bí ẩn ta cũng không biết.”
Đông Bá Tuyết Ưng đang cẩn thận tìm hiểu năm đại di tích này.
Càng hiểu biết càng rung động.
Như bên trong di tích Hồ Tâm đảo có rất nhiều nơi, trong đó nổi tiếng nhất là bốn chỗ, Hủy Diệt động thiên đội sổ! Bởi vì Hủy Diệt động thiên là để Hủy Diệt quân đoàn ở, như ‘Vĩnh hằng thần cung’ đó đều là cao tầng trung tâm thực sự của Hồ Tâm đảo mới có thể đi, lấy ‘Vĩnh hằng’ mệnh danh, muốn đi vào thấp nhất cũng là cấp độ chúa tể. Mà ‘Kiếm giới’ thì càng thêm khủng bố, ở trong tình báo ghi lại, một kỷ nguyên vũ trụ này chỉ cần đi vào, toàn bộ đã chết! Ngay cả Huyết Nhận thần đế cũng chỉ kiên trì thời gian mấy hơi thở.
“Cái gì, hắc ám thâm uyên là ma tổ sáng tạo?” Đông Bá Tuyết Ưng nhìn thấy tin tức chi tiết của ‘Lục Đạo Thiên Luân’, không khỏi chấn động.
Huyết Nhận thần đế gật gật đầu: “Đúng, ma tổ lúc trước sáng tạo ‘Lục Đạo Thiên Luân’, Lục Đạo Thiên Luân cắn nuốt tất cả năng lượng hắc ám tiêu cực trong vũ trụ càng hình thành từng tầng hắc ám thâm uyên. Đều nói hắc ám thâm uyên là ‘vực sâu không đáy’, nhưng trên thực tế ở nơi thần bí chỗ sâu nhất cất dấu Lục Đạo Thiên Luân. Lục Đạo Thiên Luân, trên thực tế là sáu động thiên thế giới đặc thù.”
“Tục truyền, dưới trướng ma tổ có được thủ hạ rất cường hoành, ở kỷ nguyên vũ trụ thứ ba được tôn xưng là ‘ác ma’, mỗi kẻ xấu xí tà ác hung tợn! Bởi vì vô số sinh mệnh trong hắc ám thâm uyên ma tổ sáng tạo đều như những viễn cổ ác ma đó, cho nên cũng được gọi là ác ma. Nhưng luận thực lực, lại xa không thể so sánh với với những viễn cổ ác ma đó.”
“Viễn cổ ác ma, mỗi một kẻ đều là ma tổ hao phí tâm huyết bồi dưỡng. Như ngươi từng đi Tam Thủ thần sơn, chính là thi thể một viễn cổ ác ma.”
Huyết Nhận thần đế lần lượt giải thích.
Đông Bá Tuyết Ưng rung động.
Tam Thủ thần sơn là một thi thể viễn cổ ác ma?
“Ma tổ tính tình quái dị, di tích quan trọng khác đều cấm sinh mệnh vũ trụ ngoại lai tiến vào, một khi tiến vào đều trực tiếp lọt vào đánh giết, chỉ có nơi ma tổ lưu lại, là cho phép sinh mệnh vũ trụ khác tiến vào.”
Đông Bá Tuyết Ưng kinh ngạc.
Dựa theo lẽ thường, di tích lưu lại bình thường đều là cho hậu bối vũ trụ quê hương, đối đãi sinh mệnh vũ trụ khác quả thực nên cấm tiến vào.
Từng cái di tích như Hồ Tâm đảo đều là như thế.
Vũ trụ bên ngoài dám vào, đều giết!
“Cho nên Mẫu Tổ giáo liền tiến vào Lục Đạo Thiên Luân, cướp đoạt bảo vật của vũ trụ chúng ta.” Huyết Nhận thần đế nhíu mày, “Một điểm phiền toái nhất, bất cứ một sinh mệnh nào cả đời nhiều nhất tiến vào Lục Đạo Thiên Luân ba lần! Mà lúc trước, rất nhiều tôn giả vì tu hành đột phá, đã sớm đi ba lượt, dẫn tới hiện nay tôn giả có thể đi vào Lục Đạo Thiên Luân không có mấy ai, chờ lúc phát hiện Mẫu Tổ giáo đến, muốn ngăn trở bọn họ cũng rất khó.”
Đông Bá Tuyết Ưng gật đầu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.