Tuyết Ưng Lĩnh Chủ

Chương 908: Con mồi thứ nhất




Trong ‘Lục Đạo Thiên Luân’ có rất nhiều bảo vật, lực hấp dẫn đối với người tu hành trên xa sáu đại truyền thừa.
“Dựa theo tin tức sư tôn báo cho.”
“Hạ tam động thiên, nay chỉ có Vu Khúc đế quân tọa trấn. Vu Khúc đế quân là tọa trấn ở trong ‘Hắc Vũ động thiên’ mấu chốt nhất, hai thế giới khác ‘Huyết Ma động thiên’ ‘Băng Tuyết động thiên’ của hạ tam động thiên đều là các hộ pháp của Mẫu Tổ giáo.” Đông Bá Tuyết Ưng âm thầm gật đầu, “Nhưng hiện tại, trong Huyết Ma động thiên đã có thêm một người là ta.”
“Hừ hừ, Mẫu Tổ giáo, ở bên ngoài các ngươi không dám động thủ, ở trong Huyết Ma động thiên ứng phải dám động thủ chứ.”
Đông Bá Tuyết Ưng có chút chờ mong.
“Không cần để ý bọn hắn, đến lúc đó bọn hắn tự sẽ đưa lên cửa.” Sau đó Đông Bá Tuyết Ưng hóa thành một luồng sáng, nháy mắt lướt qua không trung, hướng xa xa bay đi.
Tạm thời vì ngụy trang, hắn vẫn lấy tốc độ phi hành của quá khứ tiến lên phía trước.
Mẫu Tổ giáo tìm hắn rất dễ dàng, mượn dùng nhân quả là được.
Nhưng hắn lại không có cách nào để tìm Mẫu Tổ giáo! Dù sao đối phương cũng không có nhân quả trong người, thật sự muốn trốn đi, ngay cả bọn Huyết Nhận thần đế cũng rất khó tìm kiếm.
Cho nên...
Mẫu Tổ giáo không động thủ, Đông Bá Tuyết Ưng cũng sẽ không ngốc nghếch chờ. Hắn đến ‘Huyết Ma động thiên’, trừ đối phó Mẫu Tổ giáo, một mặt khác cũng là muốn tôi luyện bản thân! Dù sao đây là cuối hắc ám thâm uyên, địa phương gần như sánh với ‘di tích Hồ Tâm đảo’! Mình lúc trước ở di tích Hồ Tâm đảo, cũng chỉ là vào Hủy Diệt động thiên độ nguy hiểm khá thấp, nơi khác cũng chưa vào, Huyết Hỏa Chi Môn lúc ấy cũng đã mở cửa, cũng chưa dám vào.
Hiện tại xem tình báo sư tôn cung cấp, lúc trước lựa chọn phi thường sáng suốt.
******
Thần giới, một mảng đại lục liên miên trong hư không, có ánh sáng vạn trượng, trong một cung điện bí ẩn trong đó.
Một lão giả áo bào bạc đang ngồi khoanh chân.
“Cũng nên tra vị trí Đông Bá Tuyết Ưng một chút.” Lão giả áo bào bạc thông qua nhân quả bắt đầu điều tra.
Lúc trước.
Mẫu Tổ giáo tràn ngập lòng tin muốn lấy những tài liệu quý giá Đông Bá Tuyết Ưng mang theo, tự nhiên là lúc nào cũng theo dõi. Đông Bá Tuyết Ưng vừa ra khỏi lãnh thổ Huyết Nhận thần đình, Mẫu Tổ giáo đã lập tức biết được, phái ra con khỉ lông vàng kia.
Nhưng lần này khác, Mẫu Tổ giáo đã không có tự tin đối với giết Đông Bá Tuyết Ưng! Bọn họ cảm thấy Đông Bá Tuyết Ưng hoàn toàn có thể dịch chuyển đào tẩu lần nữa, hơn nữa... cao thủ của bản thân Mẫu Tổ giáo bọn họ là không thể căn cứ nhân quả điều tra, Trúc thánh giả lại đã chết, nhân viên Mẫu Tổ giáo có thể lợi dụng cũng không nhiều, mỗi người thực lực phi phàm, ít nhất cũng là chân thần bình thường.
Có thực lực địa vị như vậy, cũng không thể lúc nào cũng theo dõi ai đó, mỗi ngày ngẫu nhiên quan sát một chút là được.
Theo dõi mọi lúc, mệt bao nhiêu?
Không có đủ lợi ích... Đại năng giả lười làm.
Mẫu Tổ giáo đối với Đông Bá Tuyết Ưng cũng chỉ là chú ý mà thôi, chưa điên cuồng ‘Tình thế bắt buộc’.
“Hừ hừ, rốt cuộc đã rời khỏi vật chất giới, ừm?” Lão giả áo bào bạc cả kinh, “Hắn ở trong Lục Đạo Thiên Luân, Lục Đạo Thiên Luân phi thường bí ẩn, là giáo chủ nói cho ta biết, ta mới biết được vị trí của nó! Không ngờ Đông Bá Tuyết Ưng một gã giới thần tứ trọng thiên thế mà đã dám đi qua. Cũng đúng, thực lực hắn hiện nay đã đạt tới ngưỡng cửa tôn giả, cũng có tư cách đi xông pha một chút.”
“Giáo chủ.”
Lão giả áo bào bạc lập tức bắt đầu đưa tin.
Địa vị hắn hiển nhiên không giống với Trúc thánh giả, hắn càng được Mẫu Tổ giáo tín nhiệm hơn, thậm chí có thể trực tiếp liên hệ giáo chủ.
“Đông Bá Tuyết Ưng đã rời khỏi vật chất giới, hắn hướng tới cuối hắc ám thâm uyên —— trong Lục Đạo Thiên Luân. Căn cứ ta cảm ứng, hắn là đi Huyết Ma động thiên.” Lão giả áo bào bạc đưa tin báo cáo.
...
Cuối thâm uyên, trong ‘Huyết Ma động thiên’ của Lục Đạo Thiên Luân.
Trên cánh đồng hoang mênh mông, trong năm căn nhà đá bình thường, phân biệt có một vị hộ pháp Mẫu Tổ giáo ở.
Trong một căn nhà đá ngoài cùng.
Một nam tử lưng còng đang cuộn mình như đứa bé ngủ say, mái tóc dày màu xanh lục của hắn rối tung ra, mặc dù đang ngủ say, vô số sợi tóc màu xanh lục vẫn ngẫu nhiên nhảy lên bay múa.
“Sanh Vân hộ pháp.” Xa xôi truyền tin, trực tiếp vang lên ở tâm linh hắn.
Nam tử lưng còng mở mắt ra, đôi mắt phát sáng xanh lè.
“Giáo chủ.” Nam tử lưng còng lập tức ngồi dậy khoanh chân, đáp lại.
“Sanh Vân hộ pháp, người tu hành ‘Đông Bá Tuyết Ưng’ của vũ trụ này đã tiến vào Huyết Ma động thiên, vốn, không vội vã động thủ đối với hắn. Nhưng đã tiến vào Huyết Ma động thiên, thì là cơ hội mẫu tổ ban cho chúng ta.” Giáo chủ truyền đến thanh âm, “Đông Bá Tuyết Ưng này là một giới thần tứ trọng thiên cực kỳ lợi hại, áo giáp trên người rất lợi hại, hơn nữa còn có thuật chạy trốn quỷ dị! Cho nên ta cần ngươi đi qua, lấy thủ đoạn phong tỏa hư không trói buộc của ngươi đến trói buộc hắn. Ta muốn xem xem, hắn một lần này còn có thể dịch chuyển đào tẩu hay không.”
“Vâng, giáo chủ.” Nam tử lưng còng đáp.
“Toàn lực ứng phó cẩn thận phòng bị thuật chạy trốn của hắn, nhưng ta đoán, thuật chạy trốn như vậy khả năng tùy tâm sở dục muốn dùng là dùng sẽ không lớn! Dù sao dù là Thời Không đảo chủ trong một vũ trụ này cũng không có thủ đoạn chạy trốn nghịch thiên như vậy.” Giáo chủ nói, “Ta đoán, có thể là bảo vật dùng một lần. Cũng có thể có rất nhiều hạn chế. Cho nên ngươi lần này ra tay... Hoàn toàn có thể một lần hành động là bắt được hắn.”
“Nếu bắt được, cũng không cần đánh chết, phong cấm bản tôn thần tâm của hắn là được, đem hắn mang về, ta mời giáo chủ khác xem xét tâm linh hắn, tìm hiểu hắn rốt cuộc có bí mật gì.”
“Vâng, ta nhất định toàn lực ứng phó, bắt hắn.” Nam tử lưng còng tràn ngập lòng tin.
Sau đó đưa tin đoạn tuyệt.
Nam tử lưng còng đứng dậy ra khỏi nhà đá.
Khi hắn đi ra, năm căn nhà đá lại có một căn nhà đá có một vị bóng người khôi ngô đi ra, bóng người khôi ngô này cùng vị ‘Giáo chủ răng nanh’ kia giống nhau, cũng có một đôi răng nanh, nhưng làn da toàn thân đỏ sậm. Cự hán răng nanh khôi ngô này nhìn nam tử lưng còng hô: “Sanh Vân huynh đệ, ngươi muốn đi đâu? Chúng ta sắp luyện chế thành công rồi, đợi lát nữa còn cần xuất phát đi thử một lần nữa.”
“Họa Chúc đại ca, giáo chủ phân phó, ta cần đi một chuyến bắt Đông Bá Tuyết Ưng nọ.” Nam tử lưng còng nói.
“Ồ, Đông Bá Tuyết Ưng?” Đại hán có răng nanh làn da đỏ sậm cười nói, “Ta từng nghe nói về hắn, là một giới thần tứ trọng thiên thiên tài của một vũ trụ này, nghe nói cũng từng giao thủ với Diệp thánh giả, không ngờ cũng dám đến Huyết Ma động thiên, ngươi nhất định thành công bắt được hắn.”
“Ừm.” Nam tử lưng còng gật đầu, “Chỉ cần hắn không có thủ đoạn dịch chuyển chạy trốn đó, ta khẳng định có thể bắt được hắn, phong cấm bản tôn thần tâm của hắn, đến lúc đó sinh tử không phải do hắn, hắn sẽ do chúng ta tùy ý thao túng.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.