Tuyết Ưng Lĩnh Chủ

Chương 931: Thu hoạch (1)




“Chính là gã tên Đông Bá Tuyết Ưng đó, thật lợi hại, hắn rốt cuộc mở đạo gì? Lúc trước hỏi ngươi cũng không nói, nay Mẫu Tổ giáo cũng đã biết, nên nói rồi chứ.” Một đám chúa tể đều rất kinh hỉ. Lúc trước giết hộ pháp chỉ là làm thực lực đối phương hơi giảm, dù sao căn bản Mẫu Tổ giáo vẫn là các giáo chủ kia! Nhưng một phần tinh đồ này, lại là mấu chốt ảnh hưởng xu thế chiến tranh của hai bên.
“Hư giới đạo.” Huyết Nhận thần đế đáp lại.
“Khó trách, có thể hành tẩu thiên địa hư giới, khiến Mẫu Tổ giáo khó có thể thương tổn hắn, lại sở trường ảo cảnh, khó trách có thể bắt sống một vị hộ pháp, thậm chí có thể từ chỗ y tra xét ra tin tức.” Các chúa tể bừng tỉnh đại ngộ.
Muốn sống tróc vốn khó, nhưng mặc dù bắt sống, muốn hỏi càng khó hơn.
Hộ pháp Mẫu Tổ giáo hoàn toàn có thể đoạn tuyệt lục thức, bình thường không có cách nào để hỏi! Cũng chỉ Đông Bá Tuyết Ưng khiến đối phương lâm vào ảo cảnh, mới có thể dễ dàng dò hỏi, đối phương không phản kháng tiếp thu tin tức Đông Bá Tuyết Ưng truyền lại—— từng phần tinh đồ, cho đến tinh đồ mấu chốt dẫn tới linh hồn hắn cắn trả sụp đổ.
“Tiểu tử này lập công lao lớn, không thể bạc đãi hắn.” Nguyên Sơ chủ nhân chủ động nói.
“Đúng, không thể bạc đãi đồ đệ ta.” Huyết Nhận thần đế cũng vội nói.
“Huyết Nhận, luận bảo vật nhiều, ngươi cũng ở phía trên chúng ta mà.” Thời Không đảo chủ cười nhạo nói. Hắn có chút không muốn bỏ ra quá nhiều bảo vật.
“Cái này liên lụy đến toàn bộ vũ trụ tu hành giả chúng ta, Tuyết Ưng tiểu tử này lập công lớn, không thể coi như không tồn tại như thế.” Thâm uyên thuỷ tổ cũng nói.
Huyết Nhận, thâm uyên thuỷ tổ, Nguyên Sơ chủ nhân xếp ba hạng đầu của vũ trụ này cũng đã nói, đám người khác như Kiền Hợp nương nương cũng đều phụ họa, Thời Không đảo chủ cũng không nói nhiều nữa.
“Các ngươi cũng biết, đồ đệ của ta ngộ tính tuy rất cao, nhưng lại là lúc giới thần tứ trọng thiên đã mở đạo, điều này quá phiền toái, không thành chúa tể, cũng không thể siêu thoát. Cho nên phải nghĩ cách, để cho hy vọng thành chúa tể của hắn lớn hơn chút nữa.” Huyết Nhận thần đế cũng sớm có chuẩn bị, cố ý nói.
“Nói thẳng.” Thời Không đảo chủ thúc giục.
“Ý của ta rất đơn giản...” Huyết Nhận thần đế bắt đầu nói.
...
Huyết Ma động thiên.
Vù vù vù.
Đông Bá Tuyết Ưng hành tẩu ở trong thiên địa hư giới, lần lượt thuấn di, tốc độ tiến lên so với lúc trước nhanh hơn nhiều lắm.
“Đến rồi.”
Đông Bá Tuyết Ưng ngẩng đầu nhìn phía trước, tầng mây bầu trời màu máu phía trước hình thành một lốc xoáy, trong lốc xoáy mơ hồ không gian vặn vẹo. Đông Bá Tuyết Ưng rất rõ, một cái lốc xoáy này trên bầu trời, chính là đi thông ‘Hắc Vũ động thiên’ trong hạ tam động thiên.
Đông Bá Tuyết Ưng không vội đi Hắc Vũ động thiên, mà là đáp xuống trước, khoanh chân ngồi ở trên hoang nguyên, nhưng thân thể hắn vẫn như thực như ảo, cảm ứng thiên địa hư ảo chung quanh, dù sao ở Lục Đạo Thiên Luân hạ tam động thiên không cho phép sơ ý.
“Xem xem hai hộ pháp này có thứ nào tốt đi.” Đông Bá Tuyết Ưng còn chưa cẩn thận điều tra bảo vật hai vị hộ pháp để lại.
Khẽ lật tay, trong tay xuất hiện một cây côn đá màu xám đậm.
“Nặng thật.” Đông Bá Tuyết Ưng nói thầm. Lấy sức lực hắn trong nháy mắt có thể diệt sạch vô số tinh cầu trong một mảng tinh không, nhưng lại cảm thấy côn đá rất trầm.
“Cây côn đá này luyện chế cũng quá thô ráp, sự thô ráp còn thua một số giới thần khí.” Đông Bá Tuyết Ưng có chút trợn mắt há hốc mồm. Tốt xấu cũng là binh khí hộ pháp Mẫu Tổ giáo có được, cây côn đá này chỉ có một năng lực bình thường ‘phóng to thu nhỏ’, trừ ra nó sở dĩ vô cùng nặng nề, thuần túy là vì chất liệu của nó. Sanh Vân hộ pháp chính là lấy cái này làm binh khí.
“Sanh Vân hộ pháp tốt xấu cũng có cảnh giới giới thần tứ trọng thiên, binh khí như vậy luyện chế thô ráp như vậy.” Đông Bá Tuyết Ưng thầm nghĩ.
Hắn lại không biết.
Mẫu Tổ giáo ở trước khi tiến vào vũ trụ tu hành giả, trong pháp môn bọn họ tu hành chưa từng có thuyết quy tắc ảo diệu! Quy tắc ảo diệu của bọn họ càng thêm thô sơ giản lược, vẫn là sau khi đến nơi đây, một đám âm thầm chiếm được hệ thống tu hành của người tu hành, bọn họ lúc đó mới bắt đầu nhanh chóng trưởng thành, dù sao căn cơ trụ cột đã cực cao, cho nên các hộ pháp bình thường đều có thể tương đối dễ dàng đạt tới cảnh giới giới thần tứ trọng thiên.
Nhưng muốn cao thêm? Khó rồi.
“Rốt cuộc chất liệu gì, nặng nề như vậy, hơn nữa không thể phá vỡ như vậy.” Đông Bá Tuyết Ưng nói thầm, “Quay về hỏi sư tôn một chút, đem làm tài liệu đi bán hẳn là giá trị cũng không thấp.”
Từng món vật phẩm được lấy ra.
Tuy cũng có vài món kì quái, không nhận ra, nhưng phần lớn đều rất khó coi.
“Nghèo, thực sự nghèo. Trên người không mang mấy món bảo vật tốt. Nhắm chừng trọng bảo đều ở trên người Họa Chúc hộ pháp kia.” Đông Bá Tuyết Ưng thầm nghĩ. Họa Chúc hộ pháp đó lúc trước lấy ra cái lá cây khô vàng nọ, mặc dù cách xa ngàn ức dặm, cũng có thể rõ ràng cảm ứng được khí tức ẩn chứa trong cái lá cây khô vàng kia, đó là bao trùm ở trên viễn cổ ác ma.
Mà trên người Sanh Vân hộ pháp tương đối nghèo. Nhắm chừng cũng chỉ tương đương với đại năng giả bình thường của văn minh người tu hành. Thật sự không xứng với đường đường thân phận hộ pháp của hắn.
“Xem một kẻ khác.” Đông Bá Tuyết Ưng bắt đầu xem xét của một vị Chung Xà hộ pháp kia.
“Soạt.”
Trong tay đầu tiên là xuất hiện một thanh đao, toàn thân đao đen sì, thân đao rất nhỏ, bên trên có rất nhiều đồ án điêu khắc.
“Cái này so với côn đá tinh xảo hơn nhiều, ô, chân thần khí? Ở trong chứa còn là đạo cấp độ vĩnh hằng?” Đông Bá Tuyết Ưng lộ ra vẻ mặt vui mừng. Một cây chân thần khí này giá trị cao hơn nhiều, bởi vì bản tôn của hai vị hộ pháp đã chết hẳn là đều ở một vũ trụ khác. Sau khi phân thân chết, chân thần khí này hẳn là không thể cảm ứng tồn tại ở một vũ trụ khác, trực tiếp biến thành binh khí vô chủ, có thể cảm ứng dễ dàng.
“Ở trong chứa đạo, có chút kỳ lạ.” Đông Bá Tuyết Ưng cảm ứng được trong một mảng thế giới hư vô bên trong, ánh đao vô hình lần lượt cắt giết.
“Đao đạo?” Đông Bá Tuyết Ưng đoán.
Tên đều là người tu hành đặt.
‘Đạo’ chứa ở trong một thanh chiến đao chân thần khí này, là đao đạo có điên cuồng điên cuồng giết chóc, đao sát bốn phương, sát sát sát, không có gì không thể sát. Sát tính cực nặng, đã trở nên cố chấp điên khùng, có chút giống các ác ma hắc ám thâm uyên.
“Cứ gọi là ma đao đi.” Đông Bá Tuyết Ưng tùy ý đặt tên. Cái này tuy là chân thần khí ‘Sát lục đạo’ cấp độ vĩnh hằng, trình độ trân quý gần như Huyết Xà thương, nhưng hắn lúc tìm hiểu lại rất cảnh giác, bởi vì vừa mới thoáng cảm ứng, hắn đã cảm giác được trong đao đạo điên cuồng giết chóc này truyền đến ‘khí tức điên cuồng’, ý đồ ảnh hưởng hắn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.