Tuyết Ưng Lĩnh Chủ

Chương 973: Đi lên cầu thang




Tu Hoàng tôn giả lúc trước còn tràn ngập tuyệt đối tự tin, nhưng nhìn thấy một màn lúc trước Đông Bá Tuyết Ưng nâng lên cửa đá, khiến trong lòng hắn giật mình một phen.
Hắn biết.
Giới thần tứ trọng thiên thần bí ‘Phi Tuyết khách khanh’ này ít nhất ở trên lực lượng là vượt qua Tu Hoàng tôn giả hắn.
“Lực lượng Phi Tuyết khách khanh cao như thế, không biết từ đâu mà có, là có kỳ ngộ, hay là Phi Tuyết khách khanh vốn là đến từ trong vũ trụ bên ngoài?” Tu Hoàng tôn giả nói.
“Vũ trụ bên ngoài?” Đông Bá Tuyết Ưng quay đầu nhíu mày liếc Tu Hoàng tôn giả, “Ở ngoài thế giới này, còn có vũ trụ?”
Tu Hoàng tôn giả âm thầm nghi hoặc.
Bởi vì giới thần tứ trọng thiên có thực lực như vậy, có lực lượng như vậy quá không bình thường! Cho nên khiến hắn nghĩ tới vũ trụ mênh mông ở ngoài thế giới này trong truyền thuyết, nhưng ‘Phi Tuyết khách khanh’ trước mắt này phản ứng tựa như không biết vũ trụ? Là thật không biết, hay là cố ý ngụy trang?
Vù.
Đông Bá Tuyết Ưng vừa nói, vừa không ngừng tiến lên, rất nhanh đã đi tới phía dưới cầu thang kia.
Tuy giờ phút này dòng khí màu trắng nóng cháy đánh vào ngoài thân, nhưng làn da ngưng kết ra một tầng áo giáp màu đen ngăn cản chút nhiệt độ này vẫn rất nhẹ nhàng.
“Phi Tuyết khách khanh, cầu thang kia không phải dễ leo như vậy.” Tu Hoàng tôn giả xa xa nói, đồng thời cất bước liền hóa thành luồng sáng trực tiếp lao vào trong gian điện rộng lớn bên trong. Làm một tôn giả đứng đầu, cũng tu luyện mấy môn tuyệt học, chỉ chống cự uy áp vẫn làm được. Sau khi tiến vào gian điện bên trong, hắn liền xa xa nhìn Đông Bá Tuyết Ưng đi lên cầu thang, căn bản không ngăn trở.
...
Đông Bá Tuyết Ưng ngẩng đầu nhìn hồ lô màu đen chỗ cao nhất cuối cầu thang: “Đặt ở chỗ cao nhất trung tâm nhất bên trong cả gian điện, hơn nữa hắc hồ lô này chỉ phóng ra một chút khí tức đã mạnh tới như vậy, so với tất cả trọng bảo ta từng gặp cũng khủng bố hơn nhiều. Cho dù là chúa tể, khí tức phóng ra cũng không có khả năng đạt tới mức như vậy”
“Trọng bảo như thế, mặc kệ cổ tinh đồ dẫn dắt ta đến nơi này rốt cuộc có mục đích gì, chỉ cần đạt được một trọng bảo này đã quá đáng giá rồi.” Đông Bá Tuyết Ưng cũng có thể phán đoán ra, tính trân quý của hồ lô màu đen này chỉ sợ vượt qua tất cả bảo vật hắn trước kia đạt được, thậm chí còn ở trên ‘Thời Không thần điện’ trong truyền thuyết của Thời Không đảo chủ, dù sao hắn hiện nay sau khi tu luyện Vạn Ma Chân Thân, đã là chiến lực tôn giả đứng đầu.
Lấy thực lực hắn hiện nay, chúa tể tự mình ra tay, hắn cũng có thể đối kháng một chút.
Nhưng hồ lô màu đen này khiến hắn kìm lòng không được sinh ra sự kinh sợ, hiển nhiên là bảo vật vượt xa cấp độ của hắn.
“Thùng.”
Đông Bá Tuyết Ưng giẫm một bước ở trên bậc thang thứ nhất.
Giẫm lên, giống như giẫm ở trên linh hồn của mình, toàn bộ linh hồn đều đang nổ vang, như thế nào cũng không ngờ tới linh hồn bị chấn động như thế thân thể Đông Bá Tuyết Ưng cũng không khỏi lung lay.
“Tâm Ý Như Đao.”
Cảnh giới tu tâm của Đông Bá Tuyết Ưng nay cũng đạt tới tầng thứ hai, rất nhanh thích ứng, lại bước ra bước thứ hai, giẫm lên bậc thang thứ hai.
Thùng!
Khoảnh khắc chân giẫm lên, linh hồn cũng lọt vào chấn động khủng bố, chấn động so với lúc trước còn mạnh hơn, nhưng lần này trong lòng có chuẩn bị, lại nhanh chóng thích ứng.
“Xem ra muốn đạt được hồ lô màu đen này không dễ dàng.” Đông Bá Tuyết Ưng ngẩng đầu nhìn chỗ cao nhất của cầu thang, toàn bộ cầu thang đều mơ hồ có dao động vô hình. Đông Bá Tuyết Ưng mơ hồ hiểu, phải theo cầu thang đi lên từng bước một, nếu nói muốn cậy mạnh đi vươn dài tay lấy hồ lô màu đen, hoặc là bay lên, chắc chắn lọt vào trừng phạt càng thêm khủng bố.
Dao động ẩn chứa trong cầu thang, cấp độ vượt xa bản thân, khiến Đông Bá Tuyết Ưng phi thường nhu thuận.
Như loại này rõ ràng là tiền bối cố ý lưu lại, vậy cứ dựa theo quy củ tiền bối định ra để làm! Muốn phá hư quy củ, hậu quả đó có thể là mình không thể tiếp nhận.
“Sư phụ.” Một thanh âm vang lên.
“Vù.”
Một bóng người cũng chui vào cổ thần điện, chính là một thanh niên tuấn tú tóc bạc, hắn nhanh chóng đi tới bên cạnh Tu Hoàng tôn giả, chỉ là thân thể hắn rõ ràng khẽ chấn động, có thể tiến vào trong ‘Nội điện’ của cổ thần điện đã khiến hắn phải dốc hết toàn lực.
Đông Bá Tuyết Ưng hướng xa xa liếc nhìn, thanh niên tuấn tú tóc bạc này thật sự là một vị tôn giả khác ‘Kiếm Hoàng tôn giả’ của Tu Hoàng quốc, tiếng tăm rất khí phách, nhưng thực lực so với Tu Hoàng tôn giả thấp hơn một mảng lớn, xem như cấp độ tôn giả bình thường.
“Hắn là Phi Tuyết khách khanh?” Kiếm Hoàng tôn giả có chút giật mình nhìn thanh niên đồ đen trên cầu thang.
“Ừm.” Tu Hoàng tôn giả ngẩng đầu nhìn, gật đầu nói, “Hắn rất lợi hại, nâng được cửa đá, bước lên cầu thang, ta cho rằng hắn vừa bước lên cầu thang sẽ phải ngã xuống, không ngờ đã bước lên bậc thang thứ hai.”
“Nâng được cửa đá? Sư phụ và Kim Diễm cung chủ đều không thể nâng được cửa đá, hắn có thể nâng được?” Kiếm Hoàng tôn giả không dám tin.
“Không phải hắn nâng được, cửa đá này là ai nâng?” Tu Hoàng tôn giả lạnh nhạt nói.
Mà xa xa.
Đông Bá Tuyết Ưng đang phi thường thong thả một bước lại một bước leo lên, đi lên mỗi một bước, hắn đều phải chậm lại chút, chống đỡ chấn động linh hồn.
“Cầu thang hắn đã đi một nửa, còn đang leo lên trên.” Kiếm Hoàng tôn giả nhìn, sắc mặt có chút thay đổi, “Sư phụ không phải nói, nâng được cửa đá tuy khó, nhưng cầu thang càng khó đi sao?”
“Hắn hẳn là không đi đến cuối.” Tu Hoàng tôn giả thấp giọng nói, “Hơn nữa rất nhanh sẽ bị hồ lô màu đen hư không trùng kích.”
Quả thực.
Hồ lô màu đen phát ra uy lực khủng bố, chỗ chung quanh là hư không vặn vẹo, bên ngoài mới là sương mù màu trắng.
Đông Bá Tuyết Ưng theo từng bước một đi lên cầu thang, không ngừng tới gần, rốt cuộc bắt đầu chạm đến hư không vặn vẹo kia.
“Ầm ~~~” uy lực khủng bố đánh vào trên thân thể.
Sớm có chuẩn bị tâm lý, hai chân Đông Bá Tuyết Ưng giống như mọc rễ, mạnh mẽ chống cự lại, lực trùng kích cường đại này đánh ở ngoài thân, càng mang theo nhiệt độ nóng cháy truyền qua, hơn nữa đi lên bậc thang mới, lại lọt vào linh hồn trùng kích mạnh mẽ hơn. Nhưng có ‘áo giáp Diệt Cực Huyền Thân’ suy yếu, cộng thêm Vạn Ma Chân Thân cường đại, Đông Bá Tuyết Ưng cũng vẫn chống đỡ được hoàn cảnh ác liệt này.
“Càng tới gần hồ lô màu đen, uy hiếp càng lớn, tôn giả đỉnh cao bình thường chỉ sợ cũng không cách nào tới gần nó nhỉ.” Đông Bá Tuyết Ưng líu lưỡi, uy thế này quá khủng bố, đã giống một số vật tồn tại trong truyền thuyết.
Bước ra thêm một bước.
Đông Bá Tuyết Ưng tiếp tục tiến lên.
Tu Hoàng tôn giả nhìn chằm chằm, khi nhìn thấy Đông Bá Tuyết Ưng lọt vào hư không vặn vẹo trùng kích vẫn có thể đứng vững tiếp tục đi lên trên, hắn đã biến sắc, cứ tiếp tục như vậy, đi đến cuối, đến lúc đó lấy đi hồ lô màu đen, chẳng lẽ giống như truyền thuyết, nắm giữ hồ lô màu đen, có thể thống lĩnh toàn bộ thế giới, thậm chí rời khỏi thế giới này tiến vào vũ trụ mênh mông?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.