Tuyết Ưng Lĩnh Chủ

Chương 988: Che dấu thực lực (1)




Quan trọng nhất là...
Huyết Nhận thần đế cảm giác được khí tức đại đồ đệ của mình đã hoàn toàn khác, khí tức càng thêm mênh mông xa xưa.
“Ngươi đột phá rồi?” Huyết Nhận thần đế hỏi.
Thanh Quân gật đầu mỉm cười: “Con dưới cơ duyên xảo hợp một phân thân tiến vào một vũ trụ khác, sinh mệnh của một vũ trụ khác hoàn toàn khác với chúng ta, pháp môn bọn họ tu hành con cũng không thể nào kiêm tu. Nhưng... Con âm thầm tra xét nhiều năm, cuối cùng có thu hoạch, đột phá đạt tới Chúa Tể cảnh.”
“Ha ha ha, tốt, tốt, tốt lắm.” Huyết Nhận thần đế lộ ra vẻ mặt vui mừng, “Vi sư đang thi triển Hư Không Lưỡng Cực Pháp Trận điều tra từng chỗ một của sào huyệt Mẫu Tổ giáo, Mẫu Tổ giáo cuối cùng rất có thể vồ ngược. Ngươi có thể ở lúc này thành chúa tể, cũng tăng thêm một phần thực lực cho vũ trụ tu hành giả chúng ta.”
“Sư tôn có gì cứ việc phân phó.” Thanh Quân nói.
...
Đông Bá Tuyết Ưng từ trong thế giới đó trở về, sau khi trở lại đế quân phủ, cũng nói cho thê tử Tĩnh Thu mình đạt được một môn tuyệt học, Tĩnh Thu tuy giật mình vạn phần, cũng chọn một môn tuyệt học. Tuyệt học cũng có phụ trợ đối với siêu thoát!
Sau khi khảo sát con cái đồ đệ, cảm thấy còn cần tôi luyện một chút, tạm thời chưa truyền thụ tuyệt học.
“Cái gì.”
Đang đàm luận kiếm thuật với thê tử Đông Bá Tuyết Ưng bỗng nhiên biến sắc, rất giật mình.
“Làm sao vậy?” Dư Tĩnh Thu có chút kinh ngạc.
“Vừa nhận được tin tức.” Đông Bá Tuyết Ưng nói, “Đại sư huynh của ta Thanh Quân đã thành tựu chúa tể.”
Dư Tĩnh Thu nghe cũng có chút giật mình.
Tuy nói Thanh Quân ở lúc tôn giả đã đủ để địch nổi chúa tể, nhưng một bước đột phá mấu chốt này vốn rất khó, như Bàng Y cũng là sáng tạo ra phép tu hành mới mới thành tựu chúa tể! Nay Thanh Quân cũng đã đột phá? Bàng Y và Thanh Quân, một trước một sau, cũng rất nhanh.
“Xem ra qua chút thời gian, phải đi chúc mừng.” Đông Bá Tuyết Ưng cũng cảm thán cười nói, “Đại sư huynh của ta tích lũy cực sâu, đột phá cũng là đương nhiên.”
“Chúc mừng, phải chuẩn bị tốt quà.” Dư Tĩnh Thu cũng nói.
Bàng Y thành chúa tể, từng công khai giảng đạo.
Đông Bá Tuyết Ưng bọn họ đi, cũng dâng lễ vật chúc mừng.
Bình thường thành tựu đại năng giả đều phải chúc mừng, thành chúa tể loại đại sự này... Tự nhiên càng phải chúc mừng!
...
Rất nhanh, Thanh Quân phát thiệp mời khắp nơi, các chúa tể thậm chí toàn bộ đại năng giả, mặc kệ là thần giới thâm uyên, ai cũng nhận được một phần thiệp mời. Cảnh này khiến Đông Bá Tuyết Ưng có chút chậc chậc cảm thán: “Đại sư huynh của ta bình thường vẫn rất mộc mạc thu mình, sao nay phô trương như vậy?”
Nhưng hắn vẫn chuẩn bị lễ vật.
Mang theo thê tử và hai con, ở ngày đó Thanh Quân tổ chức thịnh yến đến chúc mừng.
“Vù ~~~” Đông Bá Tuyết Ưng và thê tử con cái dọc theo thời không thông đạo bay ra, liếc một cái liền thấy được một dãy núi hư không nguy nga bên ngoài. Một dãy núi khổng lồ trong hư không này lúc nào cũng phát sáng, chiếu rọi ức vạn dặm.
Đông Bá Tuyết Ưng thấy thế, cảm thụ được uy áp dãy núi mang đến, không khỏi thầm nghĩ: “Hang ổ của đại sư huynh, rõ ràng pháp trận bên trong đã thay đổi, uy thế so với quá khứ lớn hơn rất nhiều, so sánh với Huyết Nhận thần đình cũng chỉ hơi kém hơn một tia mà thôi.”
“Phụ thân, đây là tinh sơn, quả thực không tầm thường, so với Hắc Vụ hải của chúng ta còn khí phách hơn.” Đông Bá Ngọc, Đông Bá Thanh Dao vừa ngắm vừa nói.
Giống Huyết Nhận thần đình chờ địa phương là đối ngoại mở ra.
Nhưng hang ổ của Thanh Quân lúc bình thường, người ngoài không dám tự tiện tiến vào. Đông Bá Thanh Dao, Đông Bá Ngọc hai tỷ đệ bọn họ cũng chưa từng tới.
Bên cạnh, Dư Tĩnh Thu cười nói: “Chờ phụ thân các con thành chúa tể, cũng đem Hắc Vụ hải của chúng ta xây dựng tốt hơn.”
“Ha ha ha...” Đông Bá Tuyết Ưng cười, “Đi, đi qua trước.”
...
Thanh Quân thành tựu chúa tể, lấy thân phận của hắn tự nhiên không có khả năng tự mình tiếp đãi mỗi một người khách tới, cho dù là Đông Bá Tuyết Ưng đến, cũng là hai vị đại năng giả dưới trướng Thanh Quân chủ động tiếp đãi.
“Đông Bá huynh đệ.” Một thanh âm sang sảng quen thuộc vang lên.
Đông Bá Tuyết Ưng quay đầu nhìn, liền nhìn thấy tráng hán tóc đỏ lông mày đỏ da đỏ bước đến.
“Hỏa Thành đại ca.” Đông Bá Tuyết Ưng cũng vội đi qua.
“Sư tôn.” Đông Bá Thanh Dao cũng ngoan ngoãn hô.
“Ha ha ha... Ngươi mang cả nhà tới đây?” Hỏa Thành tôn giả cười nói, “Thật hâm mộ ngươi, mang theo thê tử và con cái. Ta nay chỉ cô đơn một mình.”
“Sư tôn, người không phải còn có đồ nhi sao?” Đông Bá Thanh Dao nói.
Hỏa Thành tôn giả thấy thế không khỏi nở nụ cười.
Bởi vì hắn và Đông Bá Tuyết Ưng giao tình cực sâu, cho nên đối với nữ đồ đệ này cũng rất cưng chiều, không nghiêm khắc như thầy trò bình thường, ngược lại có chút sủng ái như đối đãi con gái.
“Thanh Dao, Ngọc Nhi, theo ta đi chung quanh một chút.” Dư Tĩnh Thu lập tức mang theo con cái đi trước.
Đông Bá Tuyết Ưng, Hỏa Thành tôn giả thì ở cùng chỗ.
“Đông Bá huynh đệ, ngươi nghe nói chưa?” Hỏa Thành tôn giả nói, đồng thời ngăn cách thanh âm chung quanh truyền lại, “Thanh Quân lúc trước tiến vào một vũ trụ khác, ở một vũ trụ đó có thu hoạch rất lớn, lúc này mới đột phá trở thành chúa tể.”
“Ta chưa nghe nói.” Đông Bá Tuyết Ưng lắc đầu.
“Ngươi và hắn còn là sư huynh đệ, ngươi không biết?” Hỏa Thành tôn giả kinh ngạc.
“Ta dù sao năm tháng tu hành ngắn... hảo hữu trong tôn giả không tính là nhiều, Thanh Quân tuy là sư huynh của ta, nhưng ta và hắn số lần gặp mặt cũng có hạn.” Đông Bá Tuyết Ưng nói. Luận mạng lưới quan hệ, so sánh với Hỏa Thành tôn giả sống năm tháng dài lâu, mình vẫn kém chút. Hơn nữa Hỏa Thành tôn giả tính cách ngay thẳng hơn nữa rất nhiệt thành, quả thực có rất nhiều bạn tốt.
Hỏa Thành tôn giả gật đầu, nói: “Tiến vào một vũ trụ khác loại gặp gỡ này tuy hiếm thấy, nhưng trong người tu hành chúng ta cũng có mấy người đều từng trải qua điều này. Cái này cũng chưa tính những người không công khai. Cho nên điều này cũng không tính là gì, nhưng kỳ quái là... Vị sư huynh này của ngươi nay tính tình biến hóa rất lớn.”
“Tính tình biến hóa rất lớn?” Đông Bá Tuyết Ưng kinh ngạc.
“Ừm.” Hỏa Thành tôn giả thấp giọng nói, “Không phải lớn bình thường! Đợi lát nữa ngươi nhìn thấy hắn sẽ biết.”
“Tính tình biến hóa?” Đông Bá Tuyết Ưng nghi hoặc khó hiểu. Theo lý thuyết tu hành năm tháng dài lâu như thế, cảnh giới tu tâm cũng rất cao, tính tình sẽ rất ít xảy ra biến hóa quá lớn.
“Tính tình biến hóa lớn như vậy, rất có thể có liên quan với vũ trụ hắn đi.” Hỏa Thành tôn giả lắc đầu, “Cũng không biết hắn rốt cuộc ở vũ trụ đó đã trải qua cái gì, vũ trụ đó, rốt cuộc là vũ trụ ra sao. Thế mà khiến hắn xảy ra biến hóa lớn như thế! Nhưng, thành chúa tể, cũng là chuyện tốt.”
Đông Bá Tuyết Ưng cũng sinh ra tò mò.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.