Một lúc lâu sau, chợt nhận nghĩ đến tâm trạng vô cùng hoảng sợ của người con gái, liền lập tức, Lục Tây với lấy chiếc chăn dày mà trùm kín người của Mạc Phi lại, sau đó đẩy cô ra xa mà nghiến răng nói chậm từng chữ:
- "Mạc Phi, em mau ra ngoài đi và đừng quay trở vào đây, có biết không?"
Hơi thở Lục Tây lúc này đã trở nên gấp gáp. Anh vẫn còn một chút lí trí, không muốn làm tổn thương đến người con gái này mà hắng giọng đuổi cô ra ngoài để một mình hứng chịu sự dằn xé từ chất bột còn thấm trên da.
Graaaaaa....
Nghe anh nói, Mạc Phi khẽ gật nhẹ đầu mà hớt hải chạy thật nhanh ra ngoài. Cánh cửa...
***Tác phẩm này là tác phẩm ký hợp đồng của NovelToon, mọi hành vi sao chép khi chưa được phép bị nghiêm cấm.***
***Hãy tải NovelToon để trải nghiệm đọc tuyệt vời hơn!***