Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 1536: Mời (2)




– Cảm tạ Vân Tiêu đại nhân đối với Tử Lăng tỷ tỷ của ta quan tâm, thương thế trên người Vân Tiêu đại nhân đã khỏe chưa? Đã khiến cho Hồng Sam lo lắng vài ngày, thao thức trắng đêm khó ngủ. Xem ra trong khoảng thời gian này ta và Tử Lăng tỷ tỷ mỗi ngày dùng thuốc trị thương cho Vân Tiêu đại nhân vẫn là có tác dụng, lúc này trong lòng Hồng Sam đã hoàn toàn an tâm.
Trên mặt nàng lộ ra vẻ kiều mị, hai mắt nóng rực nhìn Lý Vân Tiêu, khẽ cắn môi đỏ mọng.
Bạch Vân và Thanh Thúy đều cảm thấy có chút choáng váng, Hồng Sam này cũng quá nhanh mồm nhanh miệng, muốn đem công lao chuyển dời lên người mình
Kỷ phu nhân cũng là trong mắt lóe lên thần tình dở khóc dở cười, sắc mặt lập tức âm trầm xuống.
Lý Vân Tiêu căn bản ngoảnh mặt làm ngơ, coi nàng như không tồn tại, hướng phía Tử Lăng nói:
– Đa tạ Tử Lăng cô nương mấy ngày qua dốc lòng chiếu cố, sau này có rảnh rỗi ta sẽ quay về Trường Cốc Thành tới thăm ngươi.
Hồng Sam sắc mặt trắng bệch, biết mình căn bản sẽ không lại có bất kỳ cơ hội nào, cơ duyên lớn nhất trong cả đời đã mất đi. Trong ánh mắt của nàng nhìn Tử Lăng, nổi lên ngọn lửa đố kỵ vô cùng cường liệt.
Tử Lăng biết Lý Vân Tiêu phải đi, chẳng biết tại sao trong lòng đột nhiên mọc lên cảm giác mất mác vô hạn, thoáng cái có chút trống rỗng.
Nàng muốn giữ lại hắn, nhưng nàng biết hắn sẽ không lưu lại.
Bởi vì hắn là đệ nhất nhân trong nhân tài mới xuất hiện trong thiên hạ, còn mình chỉ là một gã tỳ nữ của Mặc Vũ Thương Hội, mặc dù lúc này đạt được Suất gia xuất lực ủng hộ, cũng là bởi vì mặt mũi của hắn, đoạn hồng câu giữa hai người nàng giống như lạch trời, căn bản vô pháp vượt qua.
Nghĩ tới những thứ này, trái tim trống trải của Tử Lăng tựa hồ hơi chút dễ chịu hơn, vội vàng cười nói:
– Tử Lăng sẽ ở Trường Cốc Thành chờ đợi Vân Tiêu đại nhân tới thăm.
Lý Vân Tiêu mỉm cười, vỗ nhẹ nhẹ lên đỉnh đầu của Tử Lăng.
Động tác này thật giống như trưởng bối đang nhìn tiểu hài tử của mình, nhưng khi Lý Vân Tiêu làm được, lại có vẻ có chút tức cười, dù sao hắn bày biện ra tuổi tác, bất quá là cùng với Tử Lăng xấp xỉ mà thôi.
Suất Quân Uy cười nói:
– Vân Tiêu đại nhân chớ vội rời khỏiD, tại hạ có chuyện muốn cùng Vân Tiêu đại nhân hiệp thương một chút.
Trong mắt Lý Vân Tiêu lóe lên vẻ không hài lòng, hắn cũng không có tâm tình cùng với Suất Quân Uy hiệp thương cái gì, nhưng mình đã đem Tử Lăng nhờ vả cho Suất gia, cũng không tiện làm mất mặt mũi của Suất gia, không thể làm gì khác hơn là nói rằng:
– Chuyện gì?
Suất Quân Uy nhẹ nhàng cười, tựa hồ sợ bị người nghe được, trực tiếp truyền âm qua, nói:
– Ta xem vừa rồi khi Vân Tiêu đại nhân đột phá Vũ Đế, trên người kim quang lấp lánh, tựa hồ tu luyện luyện thể thuật nào đó.
Con ngươi Lý Vân Tiêu đột nhiên co rút lại, thần sắc trong mắt lập tức trở nên lăng lệ.
Phách Thiên Luyện Thể Quyết tuy rằng ở trong tay hắn cải biến không ít, nhưng từ vẻ bề ngoài nhìn vẫn là cùng bản gốc không có gì khác biệt. Tuy rằng không phải người người đều thấy qua luyện thể thuật của Ngạo Trường Không, nhưng ít nhiều đều sẽ có nghe thấy.
Suất Quân Uy bị ánh mắt của hắn làm cho càng hoảng sợ, vội vàng nói:
– Vân Tiêu đại nhân nghìn vạn lần chớ có hiểu lầm, tại hạ đối với luyện thể thuật tuyệt không lòng muốn xem trộm, mà là có một việc muốn tìm đại nhân thương lượng.
Lý Vân Tiêu biết mình nghĩ lầm rồi, lạnh nhạt nói:
– Chuyện gì, cứ nói đừng ngại.
Suất Quân Uy lúc này mới truyền âm nói:
– Ngay ngày gần đây, một nơi ngoài Trường Cốc Thành hơn ba mươi vạn dặm có người phát hiện một địa phương thần bí. Căn cứ tra xét, thị nơi một vị đại năng năm xưa danh chấn thiên hạ vũ hóa. Bởi địa phương đó ở chỗ giao giới giữa Trường Cốc Thành và Địa Long Thành. Do đó dẫn tới lưỡng thành quan hệ khẩn trương cao độ. Mà ta cũng cùng Tân gia người một đạo, cùng địa long thành kỷ thế lực lớn đã giao thiệp, dự định cộng đồng thăm dò chỗ địa phương.
Lý Vân Tiêu vừa nghe liền lập tức hiểu được then chốt trong đó, lạnh nhạt nói:
– Ngươi là sợ rằng Tân gia đã diệt, bản thân một mình khó có thể chống lại thế lực của Địa Long Thành, do đó mong muốn ta trợ giúp ngươi một tay?
Suất Quân Uy bị nhìn phá tâm tư, ngượng ngùng cười nói:
– Vân Tiêu đại nhân quả nhiên thông tuệ hơn người, chính là cái ý tứ này, nhưng tuyệt sẽ không để cho đại nhân không công xuất thủ. Ta xem Vân Tiêu đại nhân vừa rồi thi triển ra luyện thể thuật, có thể thấy được là hành gia trong phương diện này. Mà vị đại năng chi sĩ kia lúc còn sống cũng là tu tập luyện thể thuật cực mạnh Nếu là có thể đạt được, có thể đối với Vân Tiêu đại nhân tu luyện sẽ có trợ giúp cực lớn.
– Nga? Ngươi nói đại năng kia là ai? Không biết ta đã có nghe qua hay chưa?
Lý Vân Tiêu nguyên bản đối với chuyện này không hề có ý đồ, nhưng vừa nghe có liên quan tới luyện thể thuật, nhất thời hứng thú. Dù sao luyện thể bí quyết của hắn hiện tại hoàn toàn dựa vào tự mình tìm tòi lại đi, hoàn toàn nhìn không thấy con đường phía trước.
Suất Quân Uy nói:
– Vị đại năng chi sĩ kia vào mấy ngàn năm trước đó là tồn tại oai phong một cỏi. Là Vu Dật Tiên, không biết Vân Tiêu đại nhân đã từng nghe nói qua?
– Cái gì? Dĩ nhiên là hắn!
Lý Vân Tiêu lấy làm kinh hãi, trên mặt thần sắc biến ảo mấy lần, xem ra trong mắt Suất Quân Uy cũng là một trận vui vẻ, biết chuyện này quá nửa đã thành.
Suất Quân Uy rèn sắt nhân lúc còn nóng nói:
– Vu Dật Tiên năm xưa chính là tuyệt đại cường giả, thế nhưng toàn năng chi tài, không chỉ có tu vi thông thiên, hơn nữa tinh thông thuật đạo và thể thuật, càng có nghe đồn hắn đã bước vào Thập Phương Thần Cảnh. Lần này bị người phát hiện nơi hắn hóa vũ, cũng có thể tìm tòi cổ chi tiên hiền, có phải thực sự đã thành thần hay không? Nhưng vô luận như thế nào, tất nhiên có trọng bảo ở bên trong khẳng định sẽ không sai. Đến lúc đó trong bảo vật phân cho Trường Cốc Thành ta, tùy ý Vân Tiêu đại nhân trước tiên lựa chọn.
Hắn lúc này vô cùng hào phóng. Vô luận là xuất phát từ mục đích xin Lý Vân Tiêu giúp đỡ, hay là mượn hơi giao hảo Lý Vân Tiêu mục đích. Đây đều là biểu hiện ắt không thể thiếu. Hơn nữa Trường Cốc Thành Tân gia vừa diệt, toàn bộ sản nghiệp đều thuộc về hắn, trong đó chỗ tốt sợ là so với toàn bộ bảo bối do Vu Dật Tiên lưu lại đều mạnh hơn.
Lý Vân Tiêu không do dự nữa, nói:
– Được, ta liền theo ngươi đi một chuyến, cành nhanh càng tốt.
Suất Quân Uy đại hỉ, vội hỏi:
– Rất nhanh thôi, sự tình đã là lửa sém lông mày, nếu không phải Trường Cốc Thành biến cố đột phát, ta đều đã đang chuẩn bị, tối đa còn cần thời gian hai ngày.
Lý Vân Tiêu nói:
– Như vậy rất tốt.
Suất Quân Uy lập tức bắt đầu an bài xuống phía dưới, đầu tiên là lấy thời gian ngắn nhất tiêu diệt Tân gia dư nghiệt, đồng thời lấy quy cách cao khoản đãi Lý Vân Tiêu. Hơn nữa ở dưới sự yêu cầu của Tử Lăng đem toàn bộ Mặc Vũ Thương Hội đều an trí tốt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.