Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 2366: Bất tử chi thân (2)




– Long Huyết nồng nặc như vậy rưới vào trong cơ thể ta mà nói, tính nguy hiểm so với Đại Diệt Tuyệt Ngũ Độc còn mạnh hơn, tất sẽ phá hư cân đối của Chung cực thân thể, để cho nhục thân ta triệt để tan vỡ! Vi Thanh chọn ‘Chủ thể’ tiến hành cải tạo, nhất định là nồng độ càng cao càng tốt, bằng không đầu nhập quá nhiều, mặc dù là Thánh Vực cũng khiêng không được loại tổn hao này.
Trong lòng Lý Vân Tiêu thất kinh nói:
– Nếu có thể nghiên cứu ra “lọ” có thể thừa nhận Long Huyết, vậy có phải có khả năng chế tạo ra đại lượng Chân linh hay không?
Khâu Mục Kiệt cau mày nói:
– Trên lý thuyết là như vậy, nhưng chế tạo “lọ” then chốt ở chỗ phá bỏ gien xiềng xích trong tam đại bình chướng, cái nghiên cứu này độ khó không thua gì bản thân máu huyết.
Trong mắt hắn đột nhiên toát ra tinh mang, có chút hưng phấn nói:
– Ta có dự cảm, nếu có thể hoàn toàn cởi ra gien xiềng xích, như vậy dù không cần Thập Giai huyết dịch, cũng có khả năng trực tiếp Nhục Thân Thành Thánh!
– Chẳng qua là dù thuật đạo ở đỉnh phong, ngay cả trong nhục thân tồn tại bao nhiêu gien xiềng xích cũng không biết, sao nói cởi ra toàn bộ?
Nói đến phần sau, Khâu Mục Kiệt có chút cụt hứng, lắc đầu nói:
– Vi Thanh lựa chọn nghiên cứu huyết mạch, vì nó là loại đơn giản nhất trong tam đại bình cảnh. Kỳ thực tu luyện bất luận Thần Thể gì, bao quát Chung cực thân thể của ta, không có chỗ nào mà không phải là mở cùng sửa chữa gien, phóng xuất ra lực lượng vốn có của nhục thân.
Lý Vân Tiêu không ngừng gật đầu, hiển nhiên được ích lợi không nhỏ.
Hắn tu luyện Bá Thiên Luyện Thể Quyết, cũng là đang không ngừng phóng xuất ra lực lượng thân thể.
Trước kia hắn cũng có qua suy đoán tương tự, chỉ là sau khi nghe Khâu Mục Kiệt nói, chỗ mấu chốt nhất thời sáng sủa.
An nhìn hung thú không ngừng bị giết, mà Lý Vân Tiêu cùng Khâu Mục Kiệt lại trò chuyện thản nhiên, tựa hồ không đem trận này để vào mắt, tức đến oa oa kêu to, quát:
– Nhân loại đáng chết! Bổn Tọa tự mình đến thu thập các ngươi!
Hắn nhảy lên một cái, hướng Lý Vân Tiêu nhào xuống.
Lý Vân Tiêu là người mà Lê nằm mơ cũng nghĩ biện pháp giết chết, nếu không thể hoàn thành nhiệm vụ, hắn còn mặt mũi nào đi gặp Lê.
Hơn nữa lúc đám Đại Yêu bày trận này rút lui, hắn là vỗ ngực phát ngôn bừa bãi, nói nhất định sẽ giết tất cả mọi người, hiện tại xem ra giết chết mọi người hầu như là không thể nào, chỉ có thể trước giết Lý Vân Tiêu lại nghĩ biện pháp.
Xuy!
Đột nhiên một đạo kiếm khí kinh khủng lăng không chém đến, không có dấu hiệu nào chém rách trời cao, xỏ xuyên qua thân thể An!
Ở dưới đạo kiếm quang kia, cả người An thoáng cái bị chém làm hai.
Nửa người trên còn lộ ra vẻ ngạc nhiên, sau đó tròng mắt trừng to, không thể tưởng tượng nhìn thân thể của mình rơi xuống.
Ba!
Nửa người trên rớt ở dưới chân Lý Vân Tiêu, trong mắt đều là vẻ không cam lòng, chậm rãi nhắm lại.
Trong mắt Lý Vân Tiêu lộ ra vẻ vui mừng, nhìn nam tử trên trời cao nói:
– Bắc Thần Nam, lực lượng của ngươi tựa hồ đang không ngừng khôi phục.
Người vừa xuất kiếm là Bắc Thần Nam, hắn gật đầu nói:
– Có lẽ là do thu nạp linh khí, cộng thêm Bất Tử Chi Thân của bản thân ta, đích xác cảm nhận được lực lượng đang tăng dần.
Lúc hắn mới từ Huyền Vũ tinh không đi ra, lực lượng chỉ sàn sàn Cửu Tinh đỉnh, mà bây giờ có thể một kiếm chém giết Cửu Tinh đỉnh phong Yêu Tộc, mặc dù có hiềm nghi đánh lén, nhưng nhục thân của Yêu tộc là hơn xa nhân loại.
– Bất Tử Chi Thân?
Khâu Mục Kiệt sửng sốt, trên dưới quan sát hắn vài lần, nhưng không nhìn ra có dị thường gì.
Ninh Khả Vân cau mày nói:
– Người chủ trận này đã chết, vì sao trận pháp vẫn chưa phá?
Lý Vân Tiêu cười khổ nói:
– Trận này đã dung nhập vào Thái Hư Huyễn Trận, cùng người Chủ Trận không quan hệ, chậm rãi giết đi, giết xong thì tốt rồi.
Hắn giơ kiếm lên, đang muốn chém một con mãnh thú, đột nhiên thân thể bị kiềm hãm, dừng lại.
– Cái gì?
Sắc mặt Lý Vân Tiêu đại biến, cúi đầu, chỉ thấy nửa đoạn thân thể của An, dùng hai tay ôm chân hắn, thân thể của hẳn sớm đã chết, lúc này lại mở mắt, còn lộ ra vẻ châm chọc.
– Hắc hắc, rất giật mình phải không? Ha ha, đây là thiên phú thần thông của Xú Yêu tộc chúng ta, đây mới thật sự là Bất Tử Chi Thân a!
An bỗng nhiên cười ha hả, thân thể cắt thành nửa đoạn thoáng cái cao lên, vậy mà dài ra một thân thể hoàn chỉnh, một quyền đánh về trái tim của Lý Vân Tiêu!
– Chi! Cái này…
Tất cả mọi người dại ra, lúc này mãnh thú trước mặt Lý Vân Tiêu cũng nhào tới, vung lên đại thủ tát xuống!
Vào thời khắc này, lại có một đạo ba động cực kỳ nguy hiểm vô thanh vô tức đến gần.
Đoạn hạ thân trước kia bị chém, chẳng biết lúc nào cũng hóa thành một người hoàn chỉnh, như quỷ mị xuất hiện ở sau lưng Lý Vân Tiêu, đồng dạng đánh đến một quyền.
Ba đạo công kích phong thiên tỏa địa, vây kín không gian không kẽ hở.
Chuyện xảy ra quá đột nhiên, mọi người không kịp cứu viện, Lý Vân Tiêu cũng không tránh được, chỉ có thể hét lớn một tiếng, trên người nổi lên một mảnh kim quang.
Hai tay kết thành phương ấn, hướng bàn tay to trên bầu trời kia vỗ tới.
Đồng thời phía sau hóa thành bốn cánh tay, tự bắt quyết ấn, hai tay hóa thành quyền, hướng trước người vỗ tới.
Hai tay kia bắt quyết, đánh về sau lưng!
– Cái gì?
Lúc này đến phiên An thất kinh, trước sau hai tên An đều lộ ra ngạc nhiên cùng kinh hãi.
Ầm ầm!
Ba cổ lực lượng đụng vào nhau, kim mang chấn tới bốn phương tám hướng!
Trong kim quang bạo khởi, đồng thời tuôn ra Ma khí, Lý Vân Tiêu hung thần ác sát, ba đầu sáu tay, trong kim mang, còn có vô số Ma Văn bao trùm.
Con yêu thú trên bầu trời kia, bị ấn quyết đánh bay ra ngoài, ở trên không trung thổ huyết, triệt để mất mạng.
Lý Vân Tiêu bị hai tên An trước sau đột kích, lực lượng khổng lồ chấn vào trong cơ thể, trong nháy mắt bị kích thương, ba đầu đều thổ huyết, nhưng trong mắt chỉ có vẻ băng lãnh.
An bị trạng thái Pháp Tướng của hắn dọa sợ, sau một kích liền minh bạch đã mất đi cơ hội tốt nhất, hai đạo thân ảnh lăng không lóe lên, vậy mà hướng hai phương vị bỏ chạy.
– Hừ, lưu lại đi.
Bắc Thần Nam lạnh giọng quát, lăng không đạp tới một cước, liền đến phía sau một gã An, vung tay lên, lòng bàn tay có lục quang lóe ra, hóa thành một đạo ấn pháp đơn giản vỗ xuống.
Tên An kia dưới sự kinh hãi, hắn không né kịp, vội vàng xoay người ra quyền, đón Chưởng Ấn đánh tới.
Phanh..
Hai lực lượng va chạm, tựa hồ bởi vì An phân thân, cho nên lực lượng chia hai, bị chấn lùi lại mấy bước.
Bắc Thần Nam đạp một cái, lấn người mà lên, thủy chung đè nặng quyền ấn của hắn, lục quang ở trong chưởng bắn ra, hóa thành linh khí dựng lên.
– Đây là...
Tròng mắt An mở to, tràn đầy kinh khủng cùng hoảng sợ, chỉ thấy quả đấm của mình hóa thành màu lục, toàn bộ cánh tay mất đi tri giác.
Lục sắc còn lấy tốc độ khó có thể tưởng tượng lan tràn, rõ ràng đã dùng Đế Khí phong bế kinh mạch khiếu huyệt, nhưng vẫn như cũ lan tràn nửa thân thể.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.