Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 2463: A Ma Luân Bảo




Thân thể Liễu Phỉ Yên hiện ra trên hồng liên, nàng sớm tổn thương toàn thân, chưa khỏi hẳn, nhưng dùng toàn lực xuất kiếm, trên mặt lạnh lùng, mang theo hỏa liên.
– Thiên lục tự nhiên!
Bóng kiếm và hồng liên giao nhau, đồng thời giao thoa chém xuống.
Hai tay “Lý Vân Tiêu” đặt trước người, ngưng tụ mười chữ lớn, hét lớn một tiếng sau đó đánh ra ngoài.
Loong coong!
Ầm ầm!
Hỏa liên kia nổ tung, Liễu Phỉ Yên phun máu tươi bay ra ngoài.
Tinh nguyên”
Hào quang kia xông lên trời, thân thể “Lý Vân Tiêu” nghiền áp qua, vô số máu tươi bắn ra, thân thể như bị rút xương, vô số máu tươi bắn ra sau đó văng tung tóe.
Đám người xem đầy sợ hãi.
Cường giả siêu phàm nhập thánh cũng khó ngăn cản một kích này của hắn, những người còn lại càng sợ hãi, không dám tới gần.
– Mọi người không cần sợ, khí thế của hắn càng ngày càng yếu.
Long Thiên Miểu hét lớn một tiếng, hai chân kéo ra, tay trái hai ngón khép lại, hắn giơ kiếm lên.
Sau đó kết giao hiển hiện, rồng bay phượng múa, thiên địa tề minh, kiếm này không ngừng lớn mạnh.
Đám người Vi Thanh đều kinh hãi không thôi, Long Thiên Miểu thực lực dường như không ngừng tăng lên, lực lượng kết giới đang biến mạnh hơn trước.
Kỳ Thắng Phong nhìn ra ánh sáng xanh, nói:
– Đây là long vực diễn biến ra Long chi lĩnh vực!
– Mặc kệ ngươi là Lý Vân Tiêu, hay là Ma Chủ Phổ, đều đi chết đi!
Hia mắt Long Thiên Miểu bắn ra hàn quang, giờ phút này hắn cảm nhận được lực lượng khổng lồ chưa từng có, thập giai thần huyết cũng sôi trào tới cực điểm, ngay cả long thân mạnh mẽ cũng không áp chế nổi.
Loong coong!
Thiên địa không cách nào hội tụ trên thân kiếm, đột nhiên chém ra đi.
– Thiên địa vô pháp, chúng sinh trảm tội!
Sắc mặt “Lý Vân Tiêu” biến hóa, hộ thể cương khí trên người bỗng nhiên bộc phát, sáu tay cuồng vũ, từng đạo kim quang đánh ra ngoài, hội tụ thành một mặt lăng kính cực lớn, đánh thẳng tới trước.
Ầm ầm!
Trảm tội chi kiếm chém tới, đánh lên lăng kính, chấn thiên băng địa, trời cao quay cuồng.
Một kiếm của Long Thiên Miểu không ngờ có thể chống lại “Lý Vân Tiêu” mà không lâm vào hạ phong.
Kỳ Thắng Phong đột nhiên kinh hãi, sợ hãi nói:
– Long vực có thể diễn biến long vực!
Vi Thanh vội hỏi:
– Thế nào là long vực?
Kỳ Thắng Phong trầm giọng nói:
– Chính là long tộc thiên phú thần thông, tự thành thế giới, thượng cổ chân long nhất mạch cũng không phải là tồn tại trong Thiên Võ Giới, mà là tồn tại trong chân long long vực. Đương nhiên, long vực hiện tại uy lực kém xa.
– Long vực?
Vi Thanh cau mày nói:
– Nơi đây hiện nay vẫn tồn tại sao?
Kỳ Thắng Phong mặt mũi tràn đầy nghi hoặc, nói:
– Long vực từ trước đến nay thập phần thần bí, cụ thể ta cũng không biết. Long Thiên Miểu giờ phút này đã có được lực lượng của Chân Linh bình thường, có lẽ có thể cảm giác được sự tồn tại của long vực.
Toàn thân Vi Thanh run lên, thì thào lẩm bẩm:
– Thần cảnh chân linh... Hắn vậy đã mạnh như thế...
Ầm ầm!
Long Thiên Miểu hét lớn:
– Chư vị mau mau ra tay, hiện tại là thời cơ tốt nhất giết hắn.
Đám người Vi Thanh đại biến, hiện tại mỗi người trọng thương, nếu nhảy vào trong lực lệnh mênh mông này, không cẩn thận sẽ tan thành mây khói.
Nhưng nếu không giết “Lý Vân Tiêu”, bọn họ cũng khó thoát khỏi cái chết.
Trong mắt Kỳ Thắng Phong mang theo tàn khốc, lạnh giọng nói:
– Phải ngăn cản Ma Chủ xâm nhập, nếu không thiên hạ xong rồi1
Đoan Mộc Hữu Ngọc cau mày nói:
– Ma Chủ xâm nhập là số trời, nhưng mà hiện tại còn quá sớm, chúng ta có thể làm chỉ là hòa hoãn thời gian.
Vi Thanh gật gật đầu, quay người nhìn qua đám Yêu tộc, mặt âm trầm, lạnh lùng nói:
– Mấy vị vẫn ra công không xuất lực, chẳng lẽ muốn kiếm tiện nghi sao?
Thương cười khổ nói:
– Dùng lực lượng của chúng ta hiện tại, còn có tiện nghi có thể nhặt sao? Vi Thanh đại nhân quá để mắt chúng ta.
Vi Thanh khẽ nói:
– Trong tay các hạ có thánh khí Hồn Thiên Nghi, định ăn chứng ta sao. Nếu các vị không toàn lực ra tay, chúng ta đành phải đối phó mấy vị trước, lại nghĩ biện pháp phong ấn Ma Chủ.
Đám người Thương đầy giận dữ, lại cảnh giác, thân thể Dực khẽ động, muốn động thủ.
Thương ngăn cản hắn lại, bình tĩnh nói ra:
– Nếu Vi Thanh đại nhân nói như vậy, chúng ta tự nhiên sẽ ra tay.
Hắn hạ lệnh:
– Tất cả mọi người toàn lực ra tay, đồng tâm hiệp lực với bằng hữu nhân tộc, không được tư tàng.
Từ nói:
– Ma Chủ chính là thiên hạ chung địch, nên như thế.
Lời này vừa ra, Ngân Xà Kiếm của hắn bay múa, hóa thành ngàn vạn xà ảnh đánh tới.
Thương cũng ra tay.
Vi Thanh lúc này thỏa mãn, nói:
– Tất cả mọi người ra tay!
Đoan Mộc Hữu Ngọc cầm lấy hàn ngọc xích, đánh ấn quyết, ngọc xích có hàn quang lóe lên, ném ra ngoài.
Ngọc xích biến mất trên không trung, xuất hiện ánh sáng nhàn nhạt, tản mát hào quang yếu ớt, chậm rãi đánh thẳng vào “Lý Vân Tiêu”.
Kỳ Thắng Phong cũng ra tay, Minh luân hiện ra, lăng không chém tớ.
Huyền Hoa cùng Liễu Phỉ Yên thương thế quá nặng, đã lui ra sau tĩnh tâm trị thương, hoàn toàn làm ngơ với mọi người.
Sắc mặt Lý Vân Tiêu đại biến, hắn tức giận, lực lượng vòng xoáy kia quá mạnh, đã uy hiếp tới sự an toàn của hắn.
Thời khắc mấu chốt, sắc mặt hắn trầm xuống, dường như hạ quyết tâm thật lớn, giơ tay lên, bấm niệm pháp quyết.
Rầm rầm rầm phanh
Nhưng lúc này mấy khiếu huyệt chủ yếu chấn động, tất cả đều tự nổ tung, máu tươi chảy ròng.
Khí tức trên người “Lý Vân Tiêu” tăng lên, ma nguyên màu vàng khủng bố sinh ra.
Ah ah ah!
Hắn không ngừng hét lớn, mặt mũi tràn đầy dữ tợn,, trên người sinh ra biến hóa, tạo thành các loại đồ án cổ quái.
Ầm ầm!
Trong người hắn bộc phát ma lực, đánh bốn phía xơ xác.
Thiên địa run rẩy1
Tất cả công kích vào “Lý Vân Tiêu” đều dừng lại, hắn đánh ra một kích.
Trong tay có kim quang tuôn ra, chậm rãi sinh ra kiếm ý vô cùng, một thanh trường kiếm màu vàng xuất hiện, vô số quy tắc cổ quái xoay tròn.
Đột nhiên Kỳ Thắng Phong run lên, cả kinh nói:
– Không tốt
Hắn đã bất chấp ưu thế nhỏ bé, muốn thả người trốn đi, lại phát hiện ma lực trong người khó vận chuyển, căn bản không thể thi triển thân pháp.
“Lý Vân Tiêu” vẻ mặt đạm mạc, nói:
– A Ma!
Loong coong!
Thanh kiếm rơi vào trong tay hắn, phía trên có mười hai đồ án phúc luân, ngàn vạn âm thanh kim loại sinh ra.
Lực lượng to lớn sinh ra trong tay “Lý Vân Tiêu”, trường kiếm vung lên, lập tức quấn lấy hắn sau đó chém mạnh xuống.
Ầm ầm!
Cả tinh vân đột nhiên nứt vỡ, ánh mắt Long Thiên Miểu mang theo thần sắc sợ hãi.
Thanh kiếm kia hiển nhiên cùng cấp bậc với A Hàm Trảm Cốt Đao.
Hắn không rõ đối phương vì sao còn lực lượng vận dụng huyền khí biến thái này, nhưng hiện tại không phải lúc suy nghĩ, bởi vì lực lượng một kiếm kia đã chém tới, thân thể như rớt vào hầm băng, khí tức tử vong bao phủ toàn thân.
– Ta không tin diễn biến ra long vực vẫn không thể địch lại ngươi!
Long Thiên Miểu hét lớn một tiếng, hắn tăng mạnh lực lượng bản thân lên, ngăn cản kiếm khí đáng sợ.
Ầm ầm!
Lực lượng cường đại nhất, trực tiếp từ trong cơ thể Long Thiên Miểu tuôn ra ngoài, long vực lập tức mở rộng ra, phóng thẳng vào kiếm thể mạnh mẽ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.