Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 2966: Mênh mông khắp nơi




Mạch cùng Thương đều gật đầu, giờ phút này nguy cơ đã ở ngay trước mắt, Hoang ít nhất vẫn có thân phận Yêu Hoàng, bọn họ cũng không nên ngỗ nghịch hắn, huynh đệ huých nhau chỉ làm người ngoài cười mà thôi.
Ba nhảy vào trong vòng chiến, lửa giận ngập trời, lập tức xé nát ba tên kim giáp tử sĩ.
Trong đó Mạch sát thương lớn nhất, Cốt Lân Song Nhận giơ tay chém xuống là giết một tên kim giáp tử sĩ, lập tức dẫn tới toàn trường hoan hô.
Sắc mặt Công Dương Chính Kỳ âm trầm, nhìn qua mọi người, nói:
- Có ba gã đăng phong tạo cực Yêu tộc quá mạnh mẽ, mong rằng các vị đại nhân có thể ra tay kiềm chế.
Lý Vân Tiêu khẽ cười nói:
- Công Dương đại nhân cho tới nay thâm tàng bất lộ, chúng ta đang muốn nhìn thân thủ của đại nhân đấy.
Huyền Hoa nói:
- Đúng đúng đúng, nói vô cùng tốt.
Thiên Chiếu Tử muốn nói lại thôi, hắn cảm thấy dường như có chút không ổn, nếu như kim giáp tử sĩ bị giết sạch, vậy thì không ổn.
Nhưng hiển nhiên Công Dương Chính Kỳ đã chọc nhiều người tức giận, nếu không có đến lúc bất đắc dĩ, hơn phân nửa không có người chịu ra tay.
Hơn nữa hiện tại có thể chống lại ba gã Yêu tộc chỉ có Khúc Hồng Nhan, Lệ Hoa Trì cùng với Vi Vô Nhai.
Khúc Hồng Nhan hơn phân nửa dùng Lý Vân Tiêu làm chủ, Lệ Hoa Trì và Vi Thi Thi hai người liên thủ uy lực cực lớn, nhưng dường như không màng thế sự, sợ là rất khó ra tay, chỉ còn thừa lại Vi Vô Nhai.
Công Dương Chính Kỳ cũng hiểu tình thế, xoay người nói:
- Vô Nhai đại nhân.
Vi Vô Nhai nói:
- Ba tên đăng phong tạo cực có chút phiền phức, ta cho ngươi mượn mười tám tên quỷ tu la ngăn chặn bọn họ.
Lập tức có mười tám đạo hào quang từ phía sau bay tới, đúng là quỷ tu la, lập tứ nhảy vào chiến trường, bay thẳng vào đám Yêu tộc.
Nội tâm Công Dương Chính Kỳ kêu rên một tiếng, vốn muốn cho Vi Vô Nhai tự mình ra tay, mặc dù hắn là cái gì Hư Cực thần cảnh, bị ba gã đăng phong tạo cực vây công, hơn phân nửa không chiếm được chỗ tốt, đánh lưỡng bại câu thương càng tốt.
Nhưng không thể ngờ hắn không có ra tay, chỉ phái một ít quỷ tu la ra trận, nhưng mà chuyện này cũng được.
Mỗi sáu tên quỷ tu la cuốn lấy một người, ngăn cản Yêu tộc tàn sát kim giáp tử sĩ.
Hoang ba người đều giật mình, quỷ tu la sát thương còn trên cả kim giáp tử sĩ, hơn nữa lực phòng ngự còn hơn xa kim giáp võ sĩ.
Mạch quay lại đánh một đao, trực tiếp bổ vào một gã quỷ tu la, trực tiếp cắt vào chỗ bảy tấc, từ vai chém xuống ngực, vẫn không chém đứt.
Quỷ tu la nổi giận gầm lên một tiếng, loại trạng thái này không chỉ không chết, ngay cả chiến lực cũng không giảm, năm ngón tay bắn ra hào quang sắc bén.
Còn lại năm tên quỷ tu la cũng một tấc không rời, đang lao thẳng tới phía trước, hoàn toàn là đấu pháp liều mạng, đầu, hàm răng, thân thể, không có chỗ nào mà không phải là binh khí.
- Hừ, không có chỉ số thông minh, chỉ có giết chóc, có thể dùng làm gì?
Mạch mặc dù kinh sợ, cũng không bối rối, "Bành" một tiếng nổ tung thành huyết vụ, thoáng cái độn ra xa, Cốt Lân Song Nhận bắn ra phù văn màu bạc tạo thành long uy tỏa tinh không trận.
Thiên Chiếu Tử và Vi Vô Nhai giật mình, trong mắt bắn ra tinh mang, dường như nhận ra lai lịch phù văn màu bạc.
Mạch quát một tiếng, nói:
- Chết!
Cốt ngọc đao chém xuống, miệng vết thương quỷ tu la bị chém rách, chém thành hai nửa.
- Chết!
Lại quát một tiếng, cốt ngọc đao chém vào một tên quỷ tu la, trực tiếp chém vào cổ của nó, một đầu lâu bay lên, máu đen tung tóe.
Rốt cuộc phụ tử Vi Thanh động dung, mỗi quỷ tu la đều không dễ tạo ra, cho dù chết một tên bọn họ cũng đau lòng.
- Dừng tay cho lão tử!
Vi Vô Nhai nổi giận gầm lên một tiếng, lập tức bay lên, dẫm nát long uy tỏa tinh không trận, một tay bổ xuống.
Mạch đang chuẩn bị chém xuống một quỷ tu la khác, cốt ngọc đao quét ngang, Vi Vô Nhai xuất hiện trên không, chưởng lực chụp xuống, đẩy lùi đối thủ.
Mạch múa song đao hoành trước người, cảnh giác nhìn chằm chằm vào đối phương.
Vi Vô Nhai trước đó bạo phát khí thế, mặc dù là hắn cũng cực kỳ sợ hãi, đồng thời nội tâm ảo não, nếu như Huyết Thần Châu bị chính mình đạt được thôn phệ thì giờ phút này đã có cảnh giới ngang nhau.
Bàn tay Vi Vô Nhai bắn ra mấy đạo kình khí, đánh tan trói buộc trên người quỷ tu la.
Bốn gã quỷ tu la lập tức gầm thét bổ nhào qua.
Mạch cười lạnh một tiếng, nói:
- Không có chỉ số thông minh cũng chỉ là binh khí mà thôi.
Hắn chém bây đám quỷ tu la ra ngoài.
Trong lòng Vi Vô Nhai giật mình, binh khí cổ quái này còn không biết là vật gì, binh khí bình thường khó tạo thành tổn thương cho quỷ tu la.
Tâm niệm vừa động, liền sinh ra sát tâm, mặc dù không thể đánh chết Mạch, cũng phải phá hủy Cốt Lân Song Nhận.
Phanh!
Hắn dậm chân một cái, dẫm nát vô số phù văn màu bạc, sau đó lăng không một trảo, vạn đạo quang mang hội tụ vào bàn tay.
Khí thế của hắn không ngừng tăng len, trực tiếp nhảy vào Hư Cực thần cảnh, sau đó ngưng tụ Tài Quyết Chi Nhận vào trong tay.
Trảm!
Quát to một tiếng, lệ khí mênh mông chém thẳng xuống.
Mạch hoảng hốt, vội vàng vung vẩy song đao, trong mơ hồ có Long hiện ra, kết thành phòng ngự trước người hắn!
Bành! Bành!
Trên song đao có âm thanh lắc lư vang lên, đây là chuyện chưa từng có.
Tràng cảnh tu la địa ngục nổ tung trên người Mạch, nổ thành rất nhiều huyết vụ, xiềng xích không ngừng quấn quanh người hắn, chống lại lực lượng kinh khủng kia.
Đồng tử Vi Vô Nhai đột nhiên co lại, cũng cảm thấy hoảng sợ, quát:
- Vẫn không chết.
Hắn nâng đao lên, thân thể tiến tới phía trước, Tài Quyết Chi Nhận trực tiếp hóa thành thực thể chém xuống, muốn triệt để lấy mạng của Mạch.
Tất cả mọi người đều hoảng sợ nhìn qua cảnh này.
Trong lòng Mạch cũng đầy sợ hãi, chưa bao giờ có cảm giác tử vong gần như thế.
Từ khi ra đời đến nay, lần đầu tiên hắn có cảm giác này.


- Chết?
- Không được!
Hắn hét lớn một tiếng, song đao hợp lại trước người, xiêng xích bao phủ toàn thân.
Long vực tản ra, không chỉ có như thế, song đao thôi phát lực lượng tới mức tận cùng, bên trong có tiếng long ngâm vang vọng.
Trên thân đao có một đầu thanh long hiện ra, nó đang ngủ đông, ẩn vào trong hư không và không ngừng gào thét.
Ầm ầm!
Cảnh tượng tu la địa ngục nứt vỡ, Long uy mênh mông cuồn cuộn, chấn nhiếp khắp nơi!
Lúc này thân thể mọi người run rẩy trước long uy, giống như run rẩy từ sâu trong linh hồn, lại nhịn không được muốn quỳ xuống.
Vi Vô Nhai hoảng hốt, lực lượng của long này xua tan Tài Quyết Chi Nhận trảm kích, hơn nữa còn đánh hắn bay ra xa mấy trăm trượng mới dừng lại.
Đao trong tay của hắn cũng dần dần mơ hồ, dường như không thể ngưng hình.
- Làm sao có thể? Đó rốt cuộc là lực lượng gì? Cốt đao này là cái gì tạo thành?
Vi Vô Nhai cũng hoảng hốt, mặc dù hắn có thực lực Hư Cực thần cảnh, ở trước mặt thanh long vẫn phải run rẩy, không ngừng lui ra phía sau mới xua tán cảm giác sợ hãi này.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.