“Chỉ lần này thôi!”, Hạ Vấn Thiên hung dữ nói.
Hạ Thiên Hùng và Hạ Vấn Thiên mắt đối mắt, sắc mặt cũng trở nên nghiêm túc hơn bao giờ hết.
Cha của mình từ trước đến nay là một người đầy mưu lược và tầm nhìn xa, thậm chí có thể nói, ông là một thiên tài quyết định sách lược tác chiến ở hậu phương và quyết định thắng bại trong trận chiến cách xa hàng ngàn dặm!
Nhưng mà, quyết định mà Hạ Vấn Thiên đưa ra lúc này khiến người khác không thể tưởng tượng nổi.
Tuy nhiên, sau khi nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc của Hạ Vấn Thiên, Hạ Thiên Hùng cuối cùng cũng bất đắc dĩ thở dài: “Cha, không phải con không cứu hắn, mà là cha quá coi trọng con, hiện tại binh quyền trong tay con đã không còn nhiều nữa.' "
"Con chỉ cần giúp hắn rời khỏi núi Linh Lung là được, còn lại, cha tự có kế hoạch của mình!", Hạ Vấn Thiên nói.
Nghe vậy, Hạ Thiên Hùng cắn răng, cuối cùng gay gắt nói: “Được!”
Ông ta biết, vận mệnh của Hạ phủ, thắng trên tay Hạ Vấn Thiên, thua cũng phụ thuộc Hạ Vấn Thiên.
“Nhưng một khi người đã lựa chọn thì phải đúng, nếu không, chúng ta thực sự sẽ thua cả ván cờ!"
Khuôn mặt đen sạm thô ráp của Hạ Thiên Hùng dần chảy ra hai hàng nước mắt nóng hổi!
Nói xong, ông ta xoay người ra ngoài không hề quay đầu lại.
Là sống hay là chết, đều chỉ trong một khoảnh khắc của Hạ Vấn Thiên!
Bên trong Thánh Long Thương Hội.
Ôn Chính Hoa đang cho vẹt ăn trong chiếc lồng vàng, trong khi bên ngoài hoàng thành đang hỗn loạn vô cùng, ông ta lại tự do tự tại và bình tĩnh ung dung.
Lúc này, Ôn Chi Huyền mặc quần áo đen già dặn đi tới trước mặt ông ấy nói: “Cha, ba trăm cường giả võ đạo hàng đầu của Thương Hội Thánh Long đang đợi trong viện rồi!”
“Được, đợi lệnh của ta!”, Ôn Chính Hoa nhàn nhạt nói.
“Vâng!”, Ôn Chi Huyền gật đầu, nàng cũng không hỏi Ôn Chính Hoa nhiều điều, đột nhiên tập hợp ba trăm cường giả võ đạo đỉnh cao là muốn làm cái gì.
Nàng chỉ biết rằng, cha nàng từ một gia đình nghèo khổ, từ tay trắng xây dựng Thương Hội Thánh Long nổi tiếng như hiện tại, sự khôn ngoan và tâm nhìn xa của cha, mạnh hơn bất kì người nào khác!
Vào thời điểm quan trọng này, cha của mình mới chính là nhân vật chủ chốt có thể lật ngược tình thế của Thương Hội Thánh Long.
“Tiểu Huyền, nếu như con phải đến tam đại tông tu luyện, con thích tông môn nào nhất?', Ôn Chính Hoa đột nhiên hỏi.
“Hả? Cha hỏi cái này làm gì?". Gương mặt Ôn Chi Huyền hiện lên một chút nghi hoặc.
Ôn Chính Hoa cười nhạt nói: “Con chỉ cần nói ra đáp án của con là được!”
Ôn Chi Huyền suy nghĩ một lúc rồi trả lời: “Dạ... Con thấy hợp Thất Huyền Tông!"
Thất Huyền Tông là tông môn lâu đời nhất trong ba đại tông môn, là thánh địa võ phủ mà vô số thiên tài trẻ tuổi tha thiết mơ ước được bước vào!
Hơn nữa, tài nguyên tu luyện vô cùng phong phú, là tông môn số một trong số ba đại tông môn!
Bất cứ ai có thể trở về sau khi học tập từ Thất Huyền Tông đều là cường giả một phương!
Ôn Chính Hoa gật đầu, không chơi với con vẹt nữa, trong lúc xoay người, từ trong nhân không gian lấy ra một tấm giấy mời, đưa cho Ôn Chi Huyền.
Ôn Chi Huyền vẻ mặt bối rối, nhưng nàng vẫn nhận lấy giấy mời, thấy nó mới biết, đây thế mà lại là thư mời nhập tông của Thất Huyền Tông!
"Ngày mai con đến Thất Huyền Tông báo danh nhé, cha đã tặng rất nhiều tài nguyên đến đó, bọn họ sẽ tiếp đón con!", Ôn Chính Hoa nói.
“Cha, người đây là....”, Ôn Chi Huyền sắc mặt cực kì hoảng sợ.
Cha của mình làm ra một bức thư mời gia nhập Thất Huyền Tông từ khi nào chứ?
Còn giấu kĩ như vậy!
"Cha sắp xếp một hôn sự cho con, con không đồng ý, cha muốn con gia nhập tông môn tu hành, chẳng lẽ con cũng không muốn nghe lời ta sao?", Ôn Chính Hoa cười khổ nói.
“Không ạ, cha, con nghe lời cha, nhưng mà, tại sao?”, Ôn Chi Huyền hỏi một cách khó hiểu.
“Đừng hỏi gì, con chỉ cần biết rằng, Thương Hội Thánh Long sẽ không bị tiêu diệt, hơn nữa sau này sẽ mạnh mẽ hơn!”, Ôn Chính Hoa bảo đảm với Ôn Chi Huyền.
“Vâng!”, Ôn Chi Huyền nắm chắc thư mời trong tay, không hỏi thêm gì nữa, xoay người rời đi!
“Con bé này!”
Ôn Chính Hoa cười, đứa con gái này của ông ấy cũng khá nghe lời, nhưng có chút ngốc nghếch!
Không biết sau này sẽ bị tên nhóc thối nào lừa đi!
Chiếc áo bông của lão phu mài
Ôn Chính Hoa có chút đau lòng.
Sau đó, ông ấy mở ra chiếc lồng vàng, thả con vẹt bên trong ra: “Đi đi, nơi này quá nhỏ không thích hợp với ngươi, thế giới bên ngoài mới chính là chiến trường chính của ngươi!"
Khi những nhân vật hàng đầu bắt đầu bày mưu bố trí.
Trải qua một ngày, Trần Mộc đắm mình trong hồ Huyền Hoàng, cuối cùng cũng mở đôi mắt ra, đôi mắt biến thành ánh vàng lấp lánh, một thân linh lực mạnh mẽ dao động cũng tăng lên đến cực điểm!