Vạn Cổ Đệ Nhất Kiếm

Chương 306: Tìm ta làm gì?




“Tìm ta làm gì?" Trần Mộc hỏi. Hắn vừa mở mắt thì hai con chim sẻ trên vai cũng bị quấy nhiễu, lập tức bay đi chỗ khác.
“Vừa nãy ngươi đang tu luyện công pháp gì sao?” Trong mắt Hàn Giang Tuyết lộ ra vẻ kinh ngạc.
"Không có, cô cũng làm được mà, cố thần thủ tâm, tỉnh thần nội liễm, rất thoải mái!"
Hàn Giang Tuyết nhíu mày, trong mắt có chút nghi ngờ, người này không tu luyện công pháp bí hiểm gì thật sao?
Nhưng Hàn Giang Tuyết cũng không dây dưa nhiều về vấn đề này, nàng lấy một cái túi ra, ném cho Trần Mộc.
Trân Mộc nhận lấy nhìn vào, phát hiện trong đó là một trăm viên linh thạch cực phẩm, lúc này mới lộ ra vẻ kinh ngạc: “Không phải ta đã nói là không cần rồi sao, cô còn đưa cho ta làm gì?”
"Ta đưa cho ngươi, ngươi cứ cầm là được, sắp tới Thi Điện rồi, tiểu tử nhà ngươi không được để ta chịu thua đâu đấy, nếu không lão nương đánh chết ngươi!”
Nghe vậy, Trần Mộc cười khổ một tiếng, có điều trong lòng vẫn có chút ấm áp chảy qua.
Hàn Giang Tuyết đúng là một sư phụ không tồi!

Trân Mộc cười nói: "Loại linh thạch cực phẩm này không có tác dụng lớn với ta, nếu ta thật sự muốn trở nên mạnh mẽ trong thời gian ngắn thì vẫn còn con đường khác! Hơn nữa, thật ra cô cũng không cần áp lực lớn vậy đâu, nếu cô muốn thực lực của chúng đệ tử Linh Điện tăng vọt trong thời gian ngắn, ta cũng có thể giúp cô!”
“Ngươi sao? Ngươi thì có thể có cách gì?” Đôi mắt đẹp của Hàn Giang Tuyết nghi ngờ liếc hắn một cái, rõ ràng có chút không tin.
Trần Mộc không trả lời, mà lấy một tờ giấy trong nhẫn không gian ra, phía trên viết đây tên dược liệu, tiếp theo bắn một cái, tờ giấy liền bay về phía Hàn Giang Tuyết.
Hàn Giang Tuyết nhận lấy, đôi môi đỏ mọng không nhịn được mở ra, vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi.
Nàng phát hiện đây là một đan phương, hơn nữa còn là đan phương của đan được thất phẩm "Hồng Kim Long Tủy Đan.
“Ngươi... Sao ngươi lại có đan phương của loại đan được thất phẩm này? Hồng Kim Long Tủy đan là tuyệt thế đan phương bất truyền trong Thất Huyền Tông, sao ngươi lại có?”
Hàn Giang Tuyết mở to mắt, khiếp sợ nhìn Trần Mộc.
Hồng Kim Long Tủy Đan là đan dược chỉ mình Thất Huyền Tông mới có, Thất Huyền Tông che giấu loại đan dược thất phẩm này rất kĩ, chắc chắn sẽ không truyền ra ngoài, ngoài Luyện Dược Sư cao nhất của bản môn ra, cho dù là Tông chủ cũng không biết được.
Mà Trần Mộc lại biết phương pháp luyện chế Hồng Kim Long Tủy Đan.
"Đây là bí mật của ta, dù sao cô cứ bốc thuốc theo đan phương ta đưa cho là được! đệ tử Linh Điện tối đa mỗi người một viên, không có nhiều!"
Tỉnh lực của hắn là có hạn, đệ tử Linh Điện cũng không nhiều nên hắn mới có thể ra tay giúp một chút.
“Ngươi có thể luyện chế Hồng Kim Long Tủy Đan?" Hàn Giang Tuyết khiếp sợ hỏi.
Nàng không biết, Trần Mộc còn là một Luyện Dược Sư đấy!
Huống hồ, người này chưa bao giờ luyện chế đan dược trong tông môn hết, sao đột nhiên lại biến thành một Luyện Dược Sư, hơn nữa còn là Thất phẩm Luyện Dược Sư?
Phải biết rằng Thất phẩm Luyện Dược Sư đã có thể được tôn xưng là “Đan Hoàng” rồi.
"Chỉ cần cô có thể thu thập đủ những dược liệu mà ta ghi chép, ta chắc chắn có thể chuẩn bị cho cô một ít Hồng Kim Long Tủy Đan!"
Tiếp theo, hắn cầm chiếc túi lớn, khóe miệng hơi giương lên, nhảy xuống khỏi tảng đá lớn đi tới trước mặt Hàn Giang Tuyết, cười nhạt.
"Còn số linh thạch cực phẩm này, cô cầm đi đi, đổi thành những dược liệu mà ta bảo!"
Nghe vậy, Hàn Giang Tuyết cười khổ một tiếng, nhận lấy chiếc túi từ trong tay hắn.
"Đã như thế thì tin ngươi một lần vậy, tiểu tử ngươi đừng lừa ta đấy, nếu không ta sẽ bảo Trình Vũ Hiên dùng đôi chân dài kẹp nổ đầu ngươi!" Hàn Giang Tuyết lạnh lùng nói
Trần Mộc: "..."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.