Vạn Cổ Đệ Nhất Kiếm

Chương 371: Nhanh ghê!




Sức mạnh sát khí của lông chim tỏa, ngang ngửa với cường giả Thần Tàng Tầng thứ ba. Vậy nên, dù cường giả có cảnh giới ngang với nó, cũng phải e dè vài phần.
Trần Mộc không tránh, mà bắt đầu vận chuyển “Cửu Long Diệt Thân Quyết” lên. Bàn tay của hắn run lên, ánh sáng màu đen che phủ cả bầu trời bắt đầu bốc lên rồi biến thành từng vảy rồng. Ngay sau đó, Trần Mộc đấm ra ngoài vài quyền.
Äm ầm ầm.
Linh lực mạnh mẽ bị đánh tan, từng cọng lông chim xinh đẹp lập tức bị nổ nát!
Nhưng lúc này, Liễu Mộ. Thiên đã biến mất tại chỗ.
Trần Mộc hơi nheo mắt, vươn bàn tay ra mò vào không khí rồi bắt được góc áo của Liễu Mộ Thiên. Mà ngay sau đó, một bàn tay quỷ dị khác đưa ra, chưởng mạnh linh lực khủng khiếp vào ngực của địch.
Vẻ mặt của Liễu Mộ Thiên cũng xuất hiện vẻ ngạc nhiên, hắn ta không ngờ tốc độ phản ứng của Trần Mộc lại đạt mức biến thái như vậy.
Ngay sau đó, linh lực xung quanh hẳn ta rung lên rồi hóa. một đôi cánh hạc sau lưng hắn ta. Đôi cánh kia đập mạnh xuống, bao phủ cả cơ thể của hắn ta lại.
Rầm.
Chưởng của Trần Mộc đánh mạnh vào đôi cánh nhưng lại giống đánh phải tòa nhà xây bằng tường đồng vách sắc, không thể lung lay được. Khi va chạm, tiếng nổ vang nặng nề truyền đến nhưng đôi cánh chẳng bị chút vết thương hay trầy xước nào.
Vụt.
Đột nhiên ngay lúc này, đôi cánh của Liễu Mộ Thiên rung lên, rồi biến mất ngay trước mắt của Trần Mộc.
“Nhanh ghê!”. Mọi người ngạc nhiên và sợ hãi thốt lên.
Tốc độ của Liễu Mộ Thiên đã khiến cho rất nhiều đệ tử không thể phán đoán được hẳn ta ở đâu bẵng mắt thường.
Thú vị!
Đôi mắt của Trần Mộc hơi rũ xuống, nhưng khóe môi lại nhếch lên. Sau đó, một vòng tròn vàng sãm khuếch tán từ dưới chân hắn đi ra. Mà lúc này, bóng dáng của hän cũng biến mất như vậy.
Vụt vụt!
Hai bóng người như sấm chớp, liên tục qua chạm vào nhau trên không trung của võ đài. Tốc độ của họ quá xuất sắc, dù họ chỉ là cường giả đạt cấp Thần Tàng tầng thứ ba.
Mà hai bóng người cứ liên tục đâm vào nhau trên không trung khiến cho âm thanh cũng vang vọng khắp nơi, ánh sáng lập lòe khi hai người đánh nhau liên tục xuất hiện vừa xinh đẹp lại rất thu hút.
Nằm đấm, chưởng phong, song chỉ, chân tiên.
Bất luận là cách chiến đấu nào thì đều đang liên tục diễn ral
Chiến đấu với tốc độ như thế khiến người ta không thể thấy rõ, mà người đứng gần chỉ có thể thấy hai bóng dáng liên tục va chạm vào nhau rồi quăng ra và ngược lại như thế.
“Hai người này biến thái thế à?” Mọi người dưới đài đều bất ngờ đến trợn mắt, há mồm.
Cấp độ chiến đấu như thế này thì hoàn toàn không có bất cứ trận chiến nào trước đó so sánh được.
Chưa tính đến kinh nghiệm quan sát trận chiến, mà họ có thể sử dụng mắt thường nhìn bóng của hai người kia di chuyển cũng là chuyện rất ghê gớm rồi.
“Không ngờ tên nhóc Linh Điện kia có thể đánh với Liễu sư huynh lâu như vậy được đấy!", Các đệ tử Thiên Điện không dám tin mà thốt lên.
Liễu sư huynh của họ là thiên tài đứng đầu thuộc Thiên Điện đó, sức mạnh của hắn ta cũng đã có thể xếp vào năm vị trí đầu bảng rồi.
Nhưng bây giờ các chiêu tấn công của hẳn ta lại bị một tiên tiểu quỷ cấp Thông Thiên tầng thứ tư đỡ được.
Dù đánh với người lệch cả chín cấp như Long Đằng Hải, hay Liễu Mộ Thiên thì Trần Mộc vẫn rất bình tĩnh và sạch sẽ. Dường như, hắn đánh thế nào cũng không thua được, đúng là yêu nghiệt!
“Vũ Lạc Thiên Thúc!”. Vẻ mặt của Liễu Mộ Thiên hơi đen lại vì mất kiên nhẫn, hắn ta lạnh lùng hét lên rồi giơ ngón tay, linh lực tụ lại ở đầu ngón tay vô cùng hung hãn. Một chùm tia sáng màu xanh lơ lập tức phóng đi, chiếu thẳng vào đầu Trần Mộc.
Nhưng chùm tia sáng linh lực kia chưa đến gần đầu Trần Mộc đã bị long quyền của hắn đánh trước đó đấm bật.
“Cái nhãi đáng chết!”. Lúc này, Liễu Mộ Thiên vẫn luôn có tính cách rất kiên nhẫn và lễ phép trước giờ cũng tức giận đến mức chửi tục.
“Rút kiếm của người ta, ngươi cũng là Kiếm Đạo Tông Sư nên đừng có giấu nữa!”, Trần Mộc lạnh nhạt yêu cầu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.