Vạn Cổ Đệ Nhất Kiếm

Chương 935: Đây là cái gì?




Nhịp tim kỳ lạ phát ra từ sâu bên trong điện của miệng núi lửa, hơn nữa nhịp tim này dần trở nên mạnh mẽ hơn khi cuộc chiến giữa hai bên ngày càng gay gắt.
"Đây là cái gì?" Trần Mộc có chút kinh ngạc, nếu là tu vi kiếp trước của hẳn, tất nhiên có thể dễ dàng tra ra hết thảy bí mật trong đại điện này, nhưng hiện giờ hắn không thể không dựa vào chút thị lực và phỏng đoán rồi.
Tuy nhiên, e là dù hắn có hiểu biết đến đâu, hắn cũng không thể đoán được tiếng nhịp tim này rốt cục là gì. Hắn chỉ biết, đây chắc chắn không giống nhịp tim của loài người.
"Tung tung tung!" Mỗi lần tim đập, thân thể Trần Mộc cũng khẽ run lên, tiếp đó ánh mắt hắn nhanh chóng nhìn về phía miệng núi lửa, ở cửa điện nơi ngọn lửa cuồng nộ bốc lên, có một con chim ưng toàn thân lóe lên ánh sáng bạc, khuấy động bởi sức mạnh của sấm sét đang nằm.
So với những mãnh thú hung dữ khác, con chim ưng này tuy không lớn lắm nhưng tốc độ của nó chắc chăn là nhanh nhất.
Chỉ cần có người dám lợi dụng thời điểm này lẻn vào Thánh Mộ, con chim ưng bạc này sẽ tấn công với tốc độ sấm sét.
Nghe thấy nhịp tim càng ngày càng lớn, không chỉ Trần Mộc có cảm giác, mà ngay cả những nhân vật lớn ở Trung Thổ Thần Châu cũng phát hiện có gì đó không ổn, cùng lúc nhìn về phía miệng núi lửa.
“Bên trong rốt cục là yêu vật gì?” Cường giả của Vũ Hoá Thần Môn kinh ngạc lên tiếng.
Thiếu nữ mắt vàng của Yêu tộc cũng hơi thay đổi sắc mặt, trở nên lo lắng: "Không được, hiện tại vẫn không thể ra ngoài, không thể"
Cô ta dường như biết nhịp tim mạnh mẽ này có ý nghĩa gì, cùng lúc với khuôn mặt thay đổi lớn, cô ta dùng một lòng bàn tay hướng về phía cường giả của Vũ Hoá Thần Môn, linh lực áp đảo bùng nổ, hoá thành một dấu ấn bàn tay màu vàng hùng vĩ quét qua.
Cường giả của Vũ Hoá Thần Môn cau mày, nắm tay lại và tung ra một cú đấm giận dữ.
"Binh!" Linh lực va chạm, hào quang rực rỡ nở rộ trên bầu trời như pháo hoa, tàn dư lăn ra, tàn phá trời đất.
Hai cơ thể đồng thời bị đánh bật ra sau, thiếu nữ Yêu Tộc không kịp để ý đến cường giả của Vũ Hoá Thần Môn, cô ta lao về phía miệng núi lửa, lo lắng như sắp. xảy ra chuyện lớn.
Hành vi đột ngột và kỳ lạ này khiến sắc mặt mọi người có mặt đều trở nên nghiêm trọng.
“Tung!” “Tung!” “Tung!”
Âm thanh của nhịp tim càng lúc càng lớn, mỗi lần vang lên đều giống như tiếng chuông, trên miệng núi lửa, ánh đèn muôn màu rực rỡ nở rộ, trời đất tứ phía có vô tận yêu khí và linh khí, hoá thành một dòng sông dài và hấp thụ tất cả.
Ngoài ra, từ trên trời còn có ánh sáng của các vì sao, tinh hoa nhật nguyệt, cùng vô số nguồn sức mạnh của trời đất không ngừng rơi xuống.
Toàn bộ năng lượng này đã bị những thứ bí ẩn trong miệng núi lửa hấp thụ!
"Uỳnh uỳnh!" Sau khi hấp thụ một lượng lớn năng lượng, miệng núi lửa vốn đã ngủ yên nhiều năm cuối cùng đã phun trào hoàn toàn, chỉ thấy một ngọn lửa đỏ như máu phun ra từ đó, nhuộm đỏ bầu trời, lập tức, một cổ điện cổ kính uy nghiêm nhô lên từ dưới ngọn núi lửa.
Cổ điện này tỏa ra ánh sáng vàng rực, ánh sáng thần thánh trong suốt như pha lê, giống như một tác phẩm nghệ thuật của Thần Vương, được chạm khắc tỉnh xảo và tráng lệ, khoảnh khắc nó xuất hiện, một cảm giác thăng trầm của thời gian quét qua.
"Đây mới là Thánh Mộ thật sự!" Vừa nhìn thấy cổ điện này, cuộc chiến hỗn loạn nổ ra tại hiện trường mới lắng xuống, ánh mắt của tất cả mọi người đều tập trung vào đại điện này, đôi mắt đỏ ngầu, dục vọng tham lan lan tràn trong đáy mắt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.