Vạn Cổ Ma Tôn - Truyền Kỳ Ma Tôn

Chương 946:  Không lẽ




Nữ tử thanh thoát kia thấy vậy, do dự đôi chút, rồi thở dài lên tiếng.
Câu chuyện của nữ tử này so ra với hai người trước đó thì bình yên hơn nhiều.
Tên kia không hề sử dụng thủ đoạn giống như đối phó với hai người kia, vừa gặp liền bám lấy không buông.
Hắn lần này giở trò mưa dầm thấm lâu, lợi dụng vô số lần ‘tình cờ’, xuất hiện bên cạnh nữ tử thanh thoát, dần dần chiếm được thiện cảm của nàng.
Hai người cũng thuận nước đẩy thuyền mà tình cảm cứ thế tăng lên.
Năm này qua năm khác, chưa từng thay đổi.
Tình huống như vậy cứ kéo dài tới khi nữ tử thanh thoát này hoàn toàn giao trái tim mình cho đối phương, buổi tối chuẩn bị cùng đối phương kết thành đạo lữ thì.
Cái tên này đột nhiên mất tích.
Hoàn toàn bặt vô âm tín.
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
Khiến cho trái tim của nàng ta vỡ nát, vì chuyện này, sư tôn của nàng ta cũng giúp nàng ta rất nhiều lần, khuyên nhủ rất lâu, rất lâu mới dần dần khá lên.
Sau đó nàng ta bước lên con đường báo thù.
Nữ tử thanh thoát kể xong câu chuyện của mình, bầu không khí càng thêm áp lực.
Ánh mắt các nữ tử nhìn Lâm Tiêu càng thêm căm hận, nghiến răng ken két.
Thứ đàn ông cặn bã!!!
Quá là cặn bã!!
Nếu không phải đối phương bị bia đá Tam Sinh trói buộc, bọn họ đã nhào lên cắn cho vài phát rồi.
Nhưng mà, cũng may là tên này bị bia đá Tam Sinh trói buộc, nếu không thì có trời mới biết khi nào bọn họ mới đuổi kịp hắn.
Sắc mặt mọi người đều vô cùng tức giận, thậm chí là nổi lên sát ý cuồn cuộn.
Nhưng không ai phát hiện ra, trong đáy mắt bọn họ còn ẩn giấu một phần không cam tâm, không nỡ.
Tiếp theo, lại có hai nữ tử nữa đứng ra, thi triển thuật pháp thần thông, gia cố lên trận pháp giam cầm Lâm Tiêu.
Bọn họ cũng lần lượt kể cho những người khác nghe câu chuyện của mình.
Khi những nữ tử lần lượt kể câu chuyện của mình, đồng loạt cảm than và đau buồn, sau đó bọn họ chợt phát hiện một vấn đề.
Một vấn đề tương đối nghiêm trọng, lại khó mà mở miệng nói ra.
Sau khi nhìn nhau, vẫn là ma nữ quyến rũ lên tiếng trước.
“Khụ, khụ…cái đó…các tỉ muội, lẽ nào mọi người vẫn còn là trinh nữ? Chưa từng bị tên kia chà đạp?” Ma nữ quyến rũ trực tiếp hỏi.
“Ta, ta vẫn còn trong trắng, ta và tên kia luôn phi kiếm truyền thư, ngay cả tay cũng chưa từng nắm.” Nữ tử lạnh lùng chợt đỏ mặt, lí nhí đáp.
Tuy chưa từng nắm tay, nhưng khi đó trái tim đã hoàn toàn loạn nhịp rồi.
“Hử? Chuyện này, tình huống của ta cũng gần như vậy!” Nữ tử thanh thoát kia nghe vậy cũng lên tiếng.
Những nữ tử khác nghe nàng ta nói vậy liền đồng loạt nghiêng đầu nhìn sang, ánh mắt kỳ quái.
Ma nữ quyến rũ không nhịn được tò mò, hỏi: “Kỳ tỷ, không phải là ngươi cùng tên kia đã bên nhau nhiều năm, còn chuẩn bị kết thành đạo lữ sao? Sao mà….sao lại vẫn….”
Nữ tử thanh thoát kia cũng khó xử nói: “Chuyện này, chuyện này, ta cũng không rõ. Giống như tên kia có bí mật gì đó khó nói, tình cảm của chúng ta tuy sâu đậm, nhưng thực sự là chưa phát sinh chuyện gì cả.”
Những nữ tử khác trợn tròn mắt, trong lòng hốt hoảng, vậy cũng được sao?
Không lẽ…
Tên kia có vấn đề ở phương diện đó?
Sau khi các nữ tử phủ lên tầng tầng lớp lớp trận pháp giam cầm Lâm Tiêu.
Lại đợi gần một ngày, người nào đó mới dần dần tỉnh lại.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.