Hiện tại hắn chỉ hiểu rõ một việc, đó chính là hắn phải giữ chặt lấy y, có chết cũng không để y rời khỏi hắn.
Hai vị hoàng tử vô tâm đánh cược, làm cho một hán tử quê mùa chớp mắt bay lên cành cao hóa phượng hoàng! Thiết Ngưu này đường đường nam nhi tám thước thân cường thể kiện, đầu to nhưng não lại không dùng được, cứ mơ mơ hồ hồ mà “giá” nhập[*] hoàng gia, bắt đầu cuộc sống vương phi chưa từng có.
Để tránh bị người ta truy ra bí mật về vị vương phi, Hoàng Phủ Du vội vàng tiếp nhận một chức khâm sai, mang theo Thiết Ngưu đến hồ Động Đình tra án. Thiết Ngưu chưa từng trải đời, liền đông hỏi tây chơi, chạy loăng quăng khắp nơi, không ngờ việc này lại làm cho hắn đụng phải nữ yêu tinh, thiếu chút nữa ngay cả cái mệnh cũng mất…
Trong thâm tâm Hoàng Phủ Du vốn có ý niệm cùng Bắc Nhạc cuồng nhân phân tranh cao thấp, nếu không biết người này là “thê” của y, có lẽ cái danh hiệu thiên hạ đệ nhất đối với y cũng không quan trọng, cho dù bại dưới tay Bắc Nhạc cuồng nhân cũng không phải chuyện đáng hổ thẹn. Nhưng mà! Có đánh chết y, y cũng không nguyện bại dưới tay Thiết Ngưu!
Bất kể thế nào trận đấu hôm nay y cũng phải thắng, không phải vì cái danh hiệu thiên hạ đệ nhất, cũng không phải vì Đăng Tiêu lâu, mà vì thể diện của kẻ làm trượng phu! Tóm lại, bất luận là ở nơi nào, trong tình huống nào, y cũng phải đem con trâu ngốc đặt ở bên dưới!…
[*] Chữ “giá” chị Dịch chơi chữ, “giá” gần âm với “gia” nhưng khác với “gia nhập” (tham gia), “giá nhập” có nghĩa là “xuất giá”