Ván Cược Giữa Anh Và Em

Chương 3:




Để tôi có thiện cảm hơn với Tần Tinh, thậm chí Lộ Minh còn tự hạ thấp bản thân, như thể sau khi được Tần Tinh nhắc nhở, anh đã nhận ra sai lầm của mình.
Tuần đó, thái độ của Lộ Minh đối xử với tôi tốt đến mức khiến tôi hoang mang.
Cũng may sau cái tuần đó, anh lại bắt đầu lạnh nhạt và thao túng tâm lý tôi, lúc đó tôi mới yên tâm trở lại.
Có trời mới biết, lúc đó tôi sợ anh sẽ thay đổi, sẽ thực sự yêu tôi đến nhường nào.
Sau chuyện đó, tôi nhân tiện “tiếp nhận” Tần Tinh, còn coi cô ta là người bạn tốt nhất của mình.
Khi tôi mới từ nước ngoài về, chưa quen biết ai ở đây.
Lộ Minh lại luôn tránh mặt tôi, chỉ có Tần Tinh thường xuyên khuyên nhủ, khích lệ tôi theo đuổi Lộ Minh.
Phải nói rằng, có lẽ tôi diễn xuất quá tốt, khiến Tần Tinh nghĩ tôi là một kẻ si tình, ngoài có tiền ra thì chẳng còn gì tốt đẹp.
Cho nên Tần Tinh càng ngày càng trơ tráo không có ý tứ trước mặt tôi, những lời cô ta nói đều mâu thuẫn, ngấm ngầm mưu tính.
Nhưng mà không sao, chỉ cần khiến cho Lộ Minh yên tâm, tôi chấp nhận để Tần Tinh xem tôi như kẻ ngốc.
Lần này Tần Tinh đến đây, chắc chắn là do Lộ Minh sai đến để xem tình trạng của tôi thế nào.
Nghĩ vậy, tôi phải chuẩn bị giả dạng thật tốt.
Bắt tay vào làm căn nhà vốn ngăn nắp sạch sẽ trở nên bừa bộn, rồi thay bộ đồ ngủ nhăn nhúm còn tỏa ra mùi hương là lạ.
Sau đó, tôi trang điểm mình thành một bộ dạng suy sụp tinh thần, uể oải, tô thêm nhiều vết thâm.
Nhìn vào gương, tôi thấy một người phụ nữ luộm thuộm, nhếch nhác vô cùng, đây đâu phải là diện mạo xinh đẹp thảnh thơi ban nãy.
Rõ ràng đây là dáng vẻ của một kẻ si tình, vì tình mà tổn thương, mất đi người đàn ông mình yêu là không chịu nổi đau khổ!
Tôi khá là hài lòng, quay lại ngồi lên ghế sofa chất đầy đống đồ lộn xộn, gửi một đoạn tin nhắn mã hóa cho một người.
“Đã có động tĩnh. Lộ Minh sắp về rồi.”
Ngay lập tức, một đoạn tin nhắn phản hồi lại.
“Ok, cô hãy cẩn thận.”
4.
Cũng không biết Lộ Minh đã cho Tần Tinh lợi ích gì, mà khiến cô ta giống như một con ch.ó giữ nhà nghe lời anh đến vậy.
Trời nóng như vậy, nhiệt độ bên ngoài đã vượt quá 40 độ, chỉ một câu nói của Lộ Minh, lại có thể khiến một người không thích ra ngoài như Tần Tinh không ngại đường xa chạy đến đây.
Đợi được một lúc, tôi đã sắp ngủ gật, cuối cùng chuông ngoài cửa cũng vang lên.
Mở màn hình quan sát, tôi thấy Tần Tinh đang dùng tay quạt gió, thở hổn hển trợn mắt nhìn tôi: “Nhìn nhìn cái gì! Mở cửa!”
Tôi đã quen với cái dáng vẻ càng ngày càng không biết ý tứ của Tần Tinh, điều chỉnh lại vẻ mặt uể oải mệt mỏi vì tình, rồi mở cửa cho cô ta.
Vừa vào cửa, Tần Tinh liền đá văng đôi giày cao gót, than phiền với tôi: “Lâm Nhân Nhân, sao cậu không nghe điện thoại! Cậu biết tớ đi từ dưới chân núi lên tới đây mệt thế nào không?”
Nhà tôi ở nằm ở khu biệt thự được xây dựng theo triền núi, cổng khu nằm ở dưới chân núi, còn nhà của tôi lại nằm trên đỉnh núi.
Ưu điểm là tầm nhìn rất đẹp, tính riêng tư cao, an ninh chặt chẽ, nếu tôi không đồng ý thì không ai có thể đi lên đây.
Nhược điểm là khoảng cách từ cổng khu đến nhà tôi khá xa, nhưng điều đó không ảnh hưởng gì đến tôi, vì tôi luôn có tài xế đưa đón.
Còn người đến thăm nom như Tần Tinh, trừ khi tôi đồng ý thì xe của cô ta mới có thể đi lên đây.
Thế nên dưới cái nóng gay gắt, cô ta không gọi được cho tôi, không được bảo vệ cho phép lái xe đi lên, cô ta chỉ có thể mang giày cao gót mà leo bộ.
Nhìn Tần Tinh mồ hôi nhễ nhại, khắp người tỏa ra mùi mồ hôi khó chịu lẫn với mùi nước hoa nồng, mùi đó còn kinh khủng hơn cả mùi là lạ tôi tạo ra, tôi cố nhịn cười, tiếp tục duy trì vai diễn một người phụ nữ đang đau khổ vì tình.
Tôi quay về ngồi lên cái ổ trên ghế sofa, ôm lấy gối, co ro, yếu ớt nói: “Xin lỗi, tớ không nghe thấy.”
Không đợi Tần Tinh nổi cáu, tôi đã đỏ mắt, nhìn cô ta, uất ức hỏi: “Tinh Tinh, cậu xem, có phải Lộ Minh đã thất hứa không? Có phải anh ấy đã không cần tớ nữa đúng không?”
Cô ta ngây người, rồi nhớ đến mục đích hôm nay, nghĩ rằng chuyện chính quan trọng hơn, liền nhanh chóng kìm nén cơn giận, làm ra dáng vẻ của một người phụ nữ tâm lí rồi ngồi xuống bên cạnh tôi.
“Sao có thể chứ? Lộ Minh cứng rắn như vậy, nếu trong lòng anh ấy không có cậu, có đánh c.h.ế.t anh ấy cũng không chịu kết hôn với cậu đâu.”
“Nhưng nói đi cũng phải nói lại,” Tần Tinh lật ngược câu chuyện, nghiêm túc chân thành khuyên tôi: “Cậu cũng nên thay đổi thái độ mạnh mẽ này, cho anh ấy chút không gian để thở.”
“Cậu nhìn xem, lúc đầu khi theo đuổi Lộ Minh, cậu đã ép anh ấy thế nào, ai thấy cũng cười nhạo anh ấy là kẻ ăn bám. Đàn ông ai cũng có thể diện, giờ anh ấy đã kết hôn với cậu, cậu nên cho anh ấy một chút thể diện, để anh ấy có được vị trí trong gia đình và trong mắt mọi người.”
“Cậu nghĩ xem, nếu cậu cho anh ấy thể diện, anh ấy có thể không đối xử tốt với cậu sao?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.