Vì Em Là Duy Nhất! Nên Nhất Định Phải Là Em

Chương 108: Ngoại Truyện Hoằng Tứ và Kỷ Thư Ninh




Kỷ Thư Ninh vì lịch sự vẫn đến gặp con trai nhà họ Đổng, Đổng Tường.
Nhưng mà bây giờ cô thật sự không có tâm trạng, chỉ muốn đến đây gặp anh ta giải quyết một lần cho xong, cô không thích anh ta, vừa nhìn thôi đã không thích rồi.
“ Đổng Thiếu chẳng phải tôi đã nói tôi có bạn trai rồi sao? ” Kỷ Thư Ninh không chút kiên dè, cái người này cứ như ma quỷ, chỉ có mẹ cô mới thích nổi anh ta.
Đổng Tường vắt chéo chân vô cùng ung dung “ Mẹ cô chấp nhận anh ta sao? mẹ cô không chấp nhận thì chứng tỏ anh ta không bằng tôi, Kỷ tiểu thư cô suy nghĩ lại cũng được mà tôi sẽ đợi cô ” anh ta vô cùng tự tin, còn coi thường người khác.
“ Đổng thiếu anh ăn nói cho cẩn thận, mẹ tôi chấp nhận anh nhưng tôi không chấp nhận anh. Tôi cũng chẳng cần suy nghĩ lại bạn trai tôi anh ấy vô cùng hoàn hảo, anh ấy có thể dùng mạng mình đổi mạng cho tôi cũng có thể vì tôi đợi mấy tiếng đồng hồ dưới cái lạnh của Bạc Thành còn anh? anh có thể lấy mạng mình ra đổi cho tôi sao. ” Kỷ Thư Ninh mỉa mai lên tiếng, anh ta mang ra đem so với Hoằng Tứ thì còn chẳng đáng xách dép cho anh ấy, anh ta khoác lên người vàng bạc đá quý, nhưng bên trong toàn là rác rưởi.
Hoằng Tứ của cô anh ấy đơn giản không cầu kỳ, bên trong lại quý hơn vàng bạc châu báo.
Đổng Tường nhướn mài bật cười khinh bỉ “ Nhưng tôi có tiền, kết hôn rồi tôi cũng có thể cho cô cuộc sống vô lo vô nghĩ ” nhà anh ta rất giàu, giữa hai gia đình cũng có giao tình rất tốt.
Kỷ Thư Ninh cầm cốc nước lọc nhấp một ngụm lấy lại bình tĩnh không được đánh người vì cô là Luật Sư.
“ Anh nghĩ tôi cần tiền? Đổng Thiếu tôi có tiền có rất nhiều tiền, bạn trai tôi anh ấy không những nhiều tiền, mà còn giàu tình cảm cũng không coi thường người khác như anh...”
Cô dừng lại một chút cầm lấy túi xách lên rồi nói tiếp “ Loại người như anh có cái gì mà so sánh với anh ấy? anh ấy tốt với anh hơn trăm ngàn lần, tôi nghĩ anh nên giữ mồm mép cho kỹ bạn trai tôi chỉ đối tốt được với tôi, anh ấy cũng rất giỏi Kick boxing và Muay Thái....Bảo trọng tôi đi trước về sau đừng gặp lại ” cô không chừa cho Đổng Tường chút mặt mũi nào mà trực tiếp mắng anh ta còn cảnh cáo anh ta rồi mới rời khỏi.
Cô mệt mỏi lái xe về nhà, chiếc BMW chậm rãi trên đường, cô chẳng hiểu sao lại nhớ đến những lời mà anh đã nói còn có vẻ mặt đó, cô luôn thấy một Hoằng Tứ táo bạo, chiếm hữu luôn luôn ra lệnh cho cô chưa từng thấy anh vì một câu nói mà thế này.
Kỷ Thư Ninh mở cửa nhà, cất đi túi xách cô mệt mỏi, rất mệt, cô biết mẹ cô không phản đối vấn đề yêu đương với ai, nhưng cô không muốn đi xem mắt, gặp hết loại người này đến loại người khác khiến cô phát ngán.
Bản thân không nhịn được cầm lấy điện thoại mở lên nhắn tin cho anh, vậy mà tin nhắn lại hiện lên dấu chấm than đỏ.
Anh kéo cô vào danh sách đen? anh chưa từng kéo cô vào danh sách đen.
Hoằng Tứ trực tiếp quay lại Bắc Lộ Thành, anh đi thẳng lên phòng VIP dành riêng cho cấp cao ở đó, lướt ngang Hoằng Tháo đang ngơ ngác không hiểu chuyện gì, nhưng anh ta biết ngay lúc này không nên hỏi nếu hỏi chắc chắn anh ta sẽ đánh nhau với Hoằng Tứ mất.
Anh ngồi xuống khui từng chai rượu vang, không cần rót ra trực tiếp cầm cả chai mà uống, chất lỏng cay đắng càng khiến anh vừa có chút mơ hồ, lại có chút tỉnh táo hơn.
Không xứng, quả thật anh một chút cũng không xứng.
Cô tài giỏi như vậy anh lấy cái gì mà xứng? anh suy cho cũng nói thẳng ra chỉ là xã hội đen, xuất thân cũng thua người ta.
Hoằng Tháo nhìn một hồi cũng không nhịn nổi “ Cãi nhau với bạn gái à? ”
“ Bạn gái? Tôi còn không xứng được làm bạn trai người ta thì làm gì có chuyện được xem người ta là bạn gái ” Hoằng Tứ nhếch mép cười nhạt, anh không xứng, vậy nên anh không muốn ảnh hưởng đến cuộc sống của cô nữa.
Cô tự do tự tại, như vậy cô sẽ vui vẻ kể từ khi gặp lại anh, anh chưa từng thấy cô vui vẻ bao giờ, mỗi lần gặp anh cô đều khó chịu, vậy chi bằng không gặp nữa.
“ Tôi thấy cô ấy rất để ý đến cậu, cậu suy nghĩ cho kỹ vào ” Hoằng Tháo cầm lấy sấp hồ sơ trầm mặc nhìn Hoằng Tứ nố xong rồi rời đi.
Anh nghĩ cái gì đây? cô đã nói như vậy thì anh còn có thể làm gì, anh không muốn cô nhìn thấy anh là khó chịu, anh chỉ muốn cô cảm thấy thoải mái mà thôi.
Anh chấp nhận biến bản thân thành kẻ hèn mọn trong mắt người khác, chỉ cần cô vui vẻ thoái mái và hạnh phúc là được, anh uống rất nhiều rượu, anh muốn quên, cái gì cũng muốn quên, quên quách đi cho xong.
Hai người hai suy nghĩ, hai người hai tính cách cuối cùng cũng chỉ có thể tự hành hạ bản thân mình và đối phương, khiến cả hai đều phải khổ sở.
Rốt cuộc tình yêu có lớn, nhưng nếu cái tôi còn lớn hơn thì sẽ chẳng bao giờ đến được với nhau.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.