Vì Em Là Duy Nhất! Nên Nhất Định Phải Là Em

Chương 11:




Sáng sớm Trình Duyệt đã thông báo chiều nay Hạ Bắc Sâm phải đi công tác, lịch trình cũng rất dày, lần này lại sang Pháp có khi một tháng chưa về, việc quan trọng nhất vẫn là nếu không có cô, anh đi một tháng cũng không sao.
Nhưng bây giờ có cô rồi đi một tháng vẫn là rất thời gian rất dài.
Dù sao hôm nay cũng không đến công ty, anh tranh thủ ở nhà cùng Doãn Từ Ân một chút.
Mặt trời sắp lên đến đỉnh núi rồi nhưng cô vẫn chưa chịu dậy, vẫn còn nằm ngủ ngon lành, ngủ quên cả ăn, đồ của cô cũng được chuyển đến đây rồi.
Lúc đầu còn nghĩ bà ngoại rất khó, nhưng không ngờ bà lại vô cùng hào phóng bảo anh chăm sóc cô thật tốt.
“ Bé ngoan! Chúng ta dậy ăn trưa nào, đừng ngủ nữa ” Hạ Bắc Sâm cất chiếc máy tính bảng sang một bên, anh nghiên người vén tóc cô ra phía sau, anh nhẹ nhàng lên tiếng.
Doãn Từ Ân khẽ cựa quậy một chút mấp mấy môi “ Không muốn, hôm nay không đi làm lịch học cũng không có ”.
“ Không được! Em dậy ăn đã rồi ngủ tiếp được không? ” Anh hôn lên mu bàn tay của cô một cách cưng chiều.
Cuối cùng không chịu được sự kêu gọi của Hạ Bắc Sâm, anh cứ lãi nhãi bên tai cô bây giờ dù có buồn ngủ thì cũng phải tỉnh. Cũng may lúc tối anh còn cầm được chiếc áo sơ mi của anh mặc vào cho cô nhưng đồ lót bên trong thì không có.
Anh mỉm cười nhìn cô, nhưng ánh mắt cô nhìn anh thiếu điều muốn nhai tươi nuốt sống.
Doãn Từ Ân bước xuống đi vào bên trong phòng tắm vệ sinh cá nhân, nhân tiện lấy chiếc áo phông của anh để trong tủ vào bên trong. Nhìn bản thân trong gương cô khẽ thở dài, cái tên này mỗi lần làm là mỗi lần để lại dấu hôn.
Lúc cô bước ra ngoài thì anh đanh đứng ngoài ban công nghe điện thoại, vì anh cao 1m87 nên chiếc áo phông của anh cũng rất to, cô mặc lên người thì chẳng khác nào chiếc đầm xuông.
Hạ Bắc Sâm nghe điện thoại, bản thân có chút khó chịu nhíu nhíu mài “ Hoá ra, ông ta như vậy lại qua mặt tôi ”.
Đầu dây bên kia vang lên tiếng cười bỡn cợt “ Cậu bây giờ tốt nhất nên lật đổ ông ta nhanh đi, nếu không Bạc Thành của cậu có khi bị ông ta cướp mất đấy haha ”.
“ Ông ta? ”
“ Không có cửa, doanh thu công ty của ông ta còn không của Bắc Lộ Thành một tháng ” Hạ Bắc Sâm giọng điệu chê bai, Doãn Thị của Doãn Đạt chỉ được cái bên ngoài, bên trong sắp rỗng hết rồi.
Bạc Thành từ trước đến nay không có chuyện buông mai thúy, vậy mà Doãn Đạt dám làm xem ra cũng ăn không ít từ những lần buông này.
Anh cúp máy, dáng vẻ vô cùng bình thản bước vào, nhìn thấy cô chăm chú sấy tóc, mái tóc của cô đen dài trông vô cùng đẹp.
Đột nhiên bị cướp máy sấy Doãn Từ Ân khẽ giật mình, cô đưa mắt nhìn Hạ Bắc Sâm xem như không có gì mà sấy tóc cho cô, những ngón tay của anh luồng vào bên trong mái tóc của cô như có luồng điện chạy qua, khiến cô có chút khó chịu, nhưng lại cũng có chút vui vẻ.
“ Có phải tháng sau bọn em bắt đầu tìm việc thực tập rồi phải không? ”
“ Hả? Ừm chắc sẽ đến toà án làm ” Doãn Từ Ân giật mình nhưng cũng đáp lại anh, bây giờ tìm việc rất khó, học luật cũng chỉ có thể đến toà án làm thôi, như vậy cũng tốt.
Hạ Bắc Sâm cảm thấy toà án cũng tốt, nhưng anh muốn cô làm luật sư riêng cho anh, như vậy sẽ tiện hơn rất nhiều.
“ Em làm luật sư riêng cho tôi đi ”
“ Anh có trả lương cho tôi không? ” Doãn Từ Ân không quan trọng làm ở đâu, thứ cô cần là lương chổ đó bao nhiêu, vì cô còn phải lo cho bà, 100 triệu của Hạ Bắc Sâm cô sẽ để dành mua một căn nhà mới cho bà ngoại.
Anh nhìn cô mỉm cười, đúng là nhóc con tham tiền “ Trả gấp 10 lần toà án được không? ”
“ Có thật không? ” Doãn Từ Ân nghi ngờ nhìn anh, lương toà án đã 6 triệu nếu anh trả gấp 10 thì tận 60 triệu cũng không biết là giả hay là thật.
Nhìn vẻ mặt nghi ngờ cô của anh khiến anh bật cười lớn nói “ Này! Doãn Từ Ân em nghĩ tôi không có tiền à? ” ông đây tiền tiêu cả đời cũng không hết.
“ Anh nhiều tiền lắm à? ” Cô nhướn mài thích thú nhìn anh.
“ Ừ! bắp đùi to nhất Bạc Thành có muốn ôm không? ” Anh mân mê những đốt ngón tay của cô, sau đó khẽ hôn lên một cái, mỗi tháng cho cô 100 triệu, thêm tiền đi làm 60 triệu nữa ngoài anh ra không ai cho cô được con số này đâu.
Doãn Từ Ân đứng bật dậy, cô bật cười vòng tay qua cổ ôm lấy anh, mặt đối mặt “ Anh Hạ! Bắp đùi này của anh rất to, nhưng tôi rất sợ Doãn Tiểu Thư nhà anh sẽ không tha cho tôi ” lời nói mang tính trêu chọc anh của cô, chứ Doãn Thư cô ta mà biết được cô ở cùng anh thôi không chừng đã phát điên lên rồi.
“ Bé ngoan! Em mà cũng biết sợ sao? thật không dám tin ” Hạ Bắc Sâm cúi đầu một chút đã có thể hôn lên môi cô, anh tay đặt ở eo Doãn Từ Ân, từng chút một mà siết lấy, eo của cô rất nhỏ, vậy nên thân hình cô rất cân đối.
“ Ừm rất sợ đó ” Doãn Từ Ân bày ra vẻ mặt nũng nịu, nhìn anh vô cùng đáng thương.
Anh cốc vào đầu cô một cái nhẹ “ Được rồi! đừng đùa nữa em giúp tôi soạn một ít đồ đi, tối nay tôi phải sang Pháp, thời gian này em muốn ở đây thì ở muốn về với bà cũng được ” dù sao anh cũng không ở đây nếu cô ở đây một mình sẽ rất nhàm chán.
“ Ừm! Anh đi bao lâu? ” Cô buông tay, hỏi anh.
“ Có thể một tháng ”.
“ Sao? đi lâu quá em chịu không nổi à? ” Anh tùy tiện ngồi trên giường vắt chéo chân nhìn cô, đứng cạnh tủ quần áo.
Cô nhếch mép nhìn anh, tay mở cửa tủ cẩn thận chọn những món cần thiết cho anh để vào vali “ Anh đi lâu một chút, nếu không lại đến tìm tôi rất phiền ” cái tên này không thể nói chuyện nghiêm túc quá 5 phút sao? phải trêu chọc mới vui à?
“ Ừm! Tôi nhất định về sớm vậy nên em chuẩn bị tinh thần là vừa ” Hạ Bắc Sâm nhướn mài không cười nữa, anh đối diện với cô có thể vui đùa một chút, nhưng không thể đùa dai như vậy cô sẽ sinh hư anh quản không được.
Anh ra ngoài gọi cho Lăng Lục Phong, dạo gần đây cậu ta cũng rất bất ổn, Tịch Nghiên liên tục xảy ra chuyện bây giờ đừng nói là gặp cậu ta, ngay cả nhà cậu ta muốn vào cũng phải có thẻ, còn phải vượt qua 7749 cái cơ quan mới có thể vào.
Vũ Hạ cậu ta là giàu nhất rồi, nhưng mà thật không ngờ Cao Dương cũng chịu chi đến cùng như thế, lần này Lăng Lục Phong cũng thật sự rất khó đối phó.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.