Vì Em Là Duy Nhất! Nên Nhất Định Phải Là Em

Chương 19:




Mi mắt của Doãn Từ Ân khẽ chớp, trước mắt cô là một màu đen không hề có chút ánh sáng nào, tay chân đều bị trói lại, gáy còn có chút đau khiến cô không khỏi nhíu mài vô cùng khó chịu.
Bên tai cô vang lên dọng nói khàn đặc của người đàn ông và người phụ nữ vô cùng vui vẻ, nhưng nội dung của họ khiến cô cảm giác sợ hãi bủa vây.
“ Doãn Phu Nhân! Cảm ơn nhé con hàng này cũng không tệ chắc chắn những tay buông rất thích ” Người đàn ông đó vừa đếm tiền vừa nhìn người phụ nữ trước mắt không ngừng cảm thán.
Giọng điệu của người phụ nữ vô cùng vui vẻ như là trúng mùa “ Hàng tôi đem đến tất nhiên chất lượng, nhưng mà đừng để nó quay lại Bạc Thành ” lời nói của bà ta mang theo một chút sự độc ác, căm phẫn.
Doãn Từ Ân càng bất ngờ hơn khi người phụ nữ đó được gọi là Doãn Phu Nhân, chẳng lẽ bà ta là mẹ của Doãn Thư? còn muốn bán cô những tên buông người sao?
Cmn đúng thật đám người Doãn Gia này đều độc ác như nhau, cô còn chưa kịp làm gì bọn họ mà bọn họ đã thế này. Nếu cứ bịch mắt cô chắc chắn không tìm được cách quay lại, càng không tìm được cách liên lạc cho Hạ Bắc Sâm.
Nếu là giao dịch chắc chắn bọn chúng đã đưa đến gần biên giới.
Doãn Từ Ân lạnh lẽo vang lên “ Cmn các người muốn gì hả? ”.
Cả hai người bọn họ quay đầu nhìn cô ở một góc bên cạnh gốc cây, người phụ nữ đó cũng không ngại lên tiếng, bà ta như là không hề sợ một chút nào “ Không ngờ mày cũng thật được giá ”.
“ Doãn Phu Nhân? bà tốt nhất nên cầu cho tôi chết đi, nếu tôi sống sót quay lại sẽ cho người tẩm máu cả Doãn Gia ” Doãn Từ Ân bây giờ không còn sợ hãi nữa, một là sống, hai là chết cho dù thế nào cũng sẽ không bao giờ buông tha cho bọn họ.
Bà ta nhếch mép, giọng điệu khinh bỉ “ Một đứa bỏ đi như mày có thể động vào Doãn Gia của tao sao? ” Doãn Gia nói lớn không lớn nói nhỏ không nhỏ, cô là cái thá gì chứ.
“ Sao lại không? Doãn Gia của bà chỉ là cái hộp rỗng, đạp một cái liền xẹp ” Doãn Từ Ân liếm môi thông thả ngồi yên mà lên tiếng, cho dù hôm nay cô không thoát khỏi đây, không cần tính đến Hạ Bắc Sâm thì Kỷ Thư Ninh biết chuyện tẩm máu Doãn Gia không phải chuyện lớn lao gì.
Bà ta tức đến không nói nên lời “ Vậy đợi xem mày quay về Bạc Thành được không đã ” bà ta nói xong liền quay lưng lên xe bỏ đi.
Đến khi tiếng xe đần dần xa, thì cô mới cảm nhận được mình bị người khác nhấc bổng lên quăn đu một cái đau điếng, đoán không lầm chính là thùng xe.
Doãn Từ Ân còn bị người đàn ông đó bịch miệng lại khiến cô vô cùng khó chịu, tốt nhất bà ta nên cầu mong cô không quay lại được Bạc Thành, nếu không bà ta chết chắc, ngay cả gia đình bà ta cũng sẽ chết.
Ở Bắc Lộ Thành.
Sắc mặt Hạ Bắc Sâm trông vô cùng khó coi, anh chỉ mới đến đây đã cho người đuổi hết những người có mặt ở sòng bạc này, tâm trạng chẳng khác nào quỷ satan đi đòi mạng người.
Ngay cả Hoằng Tháo nhìn anh trong trạng thái hiện tại cũng cảm thấy rùng mình, anh ta còn nhớ năm Hạ Bắc Sâm 15 tuổi ba mẹ anh bị tai nạn qua đời, lúc đó có người nói anh là mồ côi, Hạ Bắc Sâm đã đánh con người ta suýt chết.
Tâm lý của anh bình thường thì không sao, nếu chạm vào điểm mà anh không thích, đừng nói là bọn anh ngay cả ông nội Hạ cũng cản không nổi Hạ Bắc Sâm.
Hoằng Tứ từ bên ngoài gấp gáp chạy vào “ Anh Hạ! có rồi ”.
“ Chị dâu đến quán thịt nướng, camera ẩn đó ở đó thấy chị dâu đã ra về rồi, nhưng phía sau còn có hai người lạ. Sau đó...sau đó không thấy hình bóng chị dâu nữa ” Hoằng Tứ đưa cho Hạ Bắc Sâm chiếc điện thoại, bên trong có clip trích suất từ camera ẩn của Bạc Thành.
Anh khẽ nhíu mài khi nhìn thấy hai người đi phía sau cô, dáng người thấp này? nhìn có chút quen mắt, một lúc sau sắc mặt anh còn khó coi hơn nữa, mắt nổi đầy tơ máu, khí lạnh toả ra khiến Hoằng Tứ và Hoằng Tháo rùng mình.
Mẹ của Doãn Thư? bà ta giở trò rồi cmn.
“ Bà ta là mẹ của Doãn Thư ” Hạ Bắc Sâm lạnh giọng lên tiếng.
“ Anh Hạ! Dạo gần đây em nghe nói Bạc Thành có những tay buông người, đa số đều buông sang phía Bắc Macao làm gái ” Hoằng Tứ chậm rãi cúi đầu nói cho anh nghe, lúc anh ta biết tin này có chút bất an, vì ở Bạc Thành nếu xảy ra chuyện này đều là do người bọn anh quản không nghiêm.
Hạ Bắc Sâm nâng mi mắt, nhếch mép phía Bắc Macao sao? nếu là Phía Đông anh nói với anh Phương Khải Dực một tiếng là được, nhưng phía Bắc thì dễ hơn rồi.
“ Cho người chuẩn bị đi, chúng ta sẽ đến phía Bắc Macao ngay lập tức ” giọng nói của Hạ Bắc Sâm lạnh lẽo vang lên, sắc mặt anh vẫn khó coi, chỉ là nghe đến phía Bắc Macao thì có chút giản ra nhưng nếu Doãn Từ Ân xảy ra chuyện có khi anh lại san bằng cả phía Bắc Macao mất. Truyện Việt Nam
Hạ Bắc Sâm uống hết một ly rượu vang, xong liền đứng lên hai tay đút túi quần thông thả ra bên ngoài, ở bên ngoài một đoàn xe Jeep đen như màu đặc trưng của Hạ Bắc Sâm.
Chiếc Cadillac màu đen cũng được Hoằng Tứ lái đến, anh lên xe ngồi phía sau, Hoằng Tháo còn chuyện phải ở lại nên chỉ có Hạ Bắc Sâm đi cùng Hoằng Tứ.
Sau khi chiếc Cadillac lao đi như cơn lốc xoáy, thì đoàn xe Jeep phía nhau cũng nhanh chóng nối đuôi nhau theo phía sau, Bạc Thành đêm nay trở nên ồn ào vì tiếng xe khắp đường phố tựa như cơn bão lớn.
Dáng vẻ của Hạ Bắc Sâm vẫn còn rất khó coi, anh lấy điện thoại ra gọi cho một người giọng nói không nóng cũng không lạnh, không nhanh quá mức cũng không chậm.
“ Mộ Triết Viễn! tôi đến đang đến phía Bắc Macao địa bàn của cậu đây ”
“ Anh Hạ! Không phải lại đắc tội gì đó chứ? ” Lời nói mang theo sự nghi ngờ.
Hạ Bắc Sâm thông thả vắt chéo chân “ Cậu lại buông người à? ” lời nói có chút lạnh nhạt.
Nhưng đầu dây bên kia lại vô cùng bình thản “ Đã nghĩ lâu rồi, tôi đã chuyển sang buông vũ khí rồi ” anh ta tựa như không liên quan đến mình.
“ Vậy thì phiền cậu, mang hết những người đang còn làm tay buông đến chổ của cậu đi, người của tôi hình như...bị mang đến phía Bắc Macao bởi tay buông rồi ” Hạ Bắc Sâm nói đến đây thì như quỷ satan đang nguyền rủa, nhất định phải theo ý anh, lời nói không nóng không lạnh.
Cũng chẳng mang theo sự đã kích nào, chỉ là một chút nhẹ nhàng thế này đã khiến đầu dây bên kia khẽ rung một cái.
“ Được! Tôi sẽ cho người làm ngay ” Mộ Triết Viễn lạnh giọng nói.
Anh ta là người bạn được Hạ Bắc Sâm giao cho phía Bắc Macao, lúc trước còn là tay buông người nhưng sau khi gặp Hạ Bắc Sâm thì đã không làm nữa, chỉ là những người tay buông lúc đó vẫn không muốn thoát ra cái nghê nghiệp bẩn thỉu này.
“ 1 tiếng nữa sẽ đến, tạm biệt ” Hạ Bắc Sâm nhếch mép nói xong cúp máy không một chút do dự nào.
Anh ngã người ra phía sau ghế, lần này là do anh quá gấp gáp, nhưng anh chắc chắn nếu là tay buông thì chỉ có thể phía Bắc Macao vì ở đó là có giá nhất.
Lần này quay về xem ra cũng không thể diễn vở kịch cùng Doãn Gia rồi.
Thật phiền phức.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.