Vì Em Là Duy Nhất! Nên Nhất Định Phải Là Em

Chương 55:




Buổi tiệc tại Liêu Gia.
Hoằng Tứ hiện tại đã có mặt tại Thành Nam và đang ở bên ngoài nơi tổ chức tiệc của Liêu Gia cẩn thận quan sát xung quanh, ở đây có toà nhà cao, sân thượng rất dễ là nơi ẩn náu để đánh lén.
Bọn họ một nhóm sáu người bước vào, Hạ Bắc Sâm chọn vest đen, bên trong cũng là một cái áo sơ mi đen cùng cà vạt màu xanh dương pha chút màu đen, tóc được anh chải chuốt cẩn thận.
Doãn Từ Ân bên cạnh cũng không hề thua kém anh, cô mang găng tay đen, cùng chiếc váy dạ hội cúp ngực có hai sợi dây nhỏ, tà váy phía trước chỉ để đầu gối, nhưng phía sau thì tà dài chạm nền, trông cô vô cùng sang trọng, tóc được cô búi lên cao chỉ để vài lọn phía trước, nụ cười trên khoé môi vẫn duy trì.
Hạ Bắc Sâm thích thú nhìn bé con nhà mình, cảm thấy cho dù cô không mặc đồ cũng rất xinh đẹp huống hồ chi là trang điểm mặc váy.
Mộ Triết Viễn và Lục Phong Vân không nhịn nổi nữa liền tách ra, đi sang một bên vừa không kinh động đến những người ở đây, cũng tiện quan sát một chút.
Lão già Liêu Minh vừa nhìn thấy anh và Lăng Lục Phong đã mừng ra mặt mà chạy đến bắt chuyện, phục vụ cũng mang rượu đến cho bọn họ, Hạ Bắc Sâm vẫn nở nụ cười duy trì thường ngày mà tiếp đón.
“ Hạ Tổng! Lăng Tổng! hai người đến rồi, thật sự tôi cảm thấy đường xa như vậy còn sợ mọi người không đến được ” Liêu Minh nhìn anh tuy miệng nở nụ cười nói nhưng trong ánh mắt không hề che giấu sự ganh ghét dành cho anh và Lăng Lục Phong.
Hạ Bắc Sâm mỉm cười lịch sự nói “ Liêu Tổng nói quá! ngài cất công mời thì tôi cho dù đường xa cũng phải đến chung vui chứ ” anh vô cùng lịch sự, cụng ly nhấp một ngụm.
“ Hạ Tổng nói đúng đó, ngài đã mời thì sao bọn tôi có thể không đến ” Lăng Lục Phong cũng khách sáo lên tiếng.
Lúc này Liêu Minh cười rất tươi liếc mắt nhìn sang cô và Tịch Nghiên liền lên tiếng hỏi, mà nói thẳng chính là do xét “ Hai vị đi cùng Hạ Tổng và Lăng Tổng là!.
? ”
Tịch Nghiên người biết ăn nói liền lên tiếng nói trước “ Chào Liêu Tổng! tôi tên Tịch Nghiên là vợ của Lăng Tổng ạ ” Tịch Nghiên chính là người không muốn dài dòng liền nói thẳng, dù sao không ai không biết danh tính Đại Tiểu Thư Tịch Gia khiến cả nhà rơi vào khốn đốn.
“ Còn tôi họ Doãn tên Từ Ân, là luật sư riêng của Hạ Tổng ” Doãn Từ Ân cũng rất lễ phép nhìn ông ta cẩn thận gật đầu mỉm cười nói.
Liêu Tổng liền gật gù, Doãn Từ Ân sao? đây chẳng phải người mà Doãn Đạt nhắc đến là phu nhân của Hạ Bắc Sâm sao? còn giả vờ nói là luật sư riêng nữa.
“ À mọi người nói chuyện đi, tôi và Ân Ân đi tìm cái gì ăn một chút nhé ” Tịch Nghiên không nhìn nổi gương mặt lão già này giả nai nữa liền kéo Doãn Từ Ân rời đi.
Anh cũng không cản, dù sao không nên để cô đối mặt với Liêu Minh quá nhiều, ông ta cũng chẳng phải loại tốt đẹp, nếu biết cô 24/7 đều cạnh anh chắc chắn sẽ nhắm vào cô mất.
Mộ Triết Viễn đột nhiên nhíu mài khi nhìn về phía ban công đối diện, hình như có bóng người thì phải?.
Anh ta làm việc trong bóng tối lấu như vậy rồi, con mắt cũng rất tốt không thể nào là nhìn nhầm được đâu, nhưng mà có khi là chủ nhà người ta lên sân thượng hóng gió cũng nên.
Doãn Từ Ân cùng Tịch Nghiên đi đến bàn điểm tâm là bánh ngọt, cô cảm thấy cô nàng không phải người xấu, ngược lại còn rất vui vẻ nữa.
“ Ân Ân em ở đây, chị đi vệ sinh một lúc ” Tịch Nghiên ôm bụng không cầm được, liền nắm lấy tay Doãn Từ Ân lên tiếng.
“ Vâng! Chị đi cẩn thận một chút, em cảm thấy bầu không khí ở đây có chút lạ ” Doãn Từ Ân khẽ gật đầu ánh mặt thể hiện rõ sự nghi ngờ nơi này, cô cảm thấy ở đây không quá nhiều khách, nhưng lại có rất nhiều bánh ngọt, hơn nữa vệ sĩ canh gác bên ngoài như vậy không phải có chút nhiều rồi sao?
Doãn Từ Ân nhìn đĩa bánh ngọt trên tay, cô cảm thấy nửa muốn ăn, nhưng nửa lại không muốn, bụng cô cũng có chút khó chịu không biết vì sao.
Đột nhiên có người đàn ông bụng phệ đi đến, ông ta nở nụ cười quỷ dị, ánh mắt hiện lên sự *** dục mà nhìn cô, ông ta không gần ngại mà lên tiếng nói với cô.
“ Cô em nhỏ đến đây một mình à? uống với tôi một ly nhé ” Ông ta cầm ly rượu đưa đến trước mặt Doãn Từ Ân khiến cô có chút nhíu mài khó chịu.
Bụng cô rất khó chịu, dạ dày đang không ổn không thể uống rượu, cô từ tốn đặt đĩa bánh xuống “ Xin lỗi tôi không biết uống rượu ”.
“ Vậy thì thử đi, nể mặt tôi uống một chút không sao? ” Ông ta nhất quyết không bỏ qua cứ muốn bắt ép cô uống rượu.
Hạ Bắc Sâm rốt cuộc đi đâu rồi, cô đảo mắt một lúc không thấy anh, đành nở nụ cười khách sáo “ Xin thứ lỗi tôi thật sự không uống được rượu ”.
“ CMN! loại bám víu đàn ông mới được đến đây như cô cũng chảnh thật đấy ” Ông ta ép không được liền tức giận mắng cô một câu, ngay cả mặt mũi và ánh mắt ban nãy cũng chuyển sang ánh mắt tức giận.
Cô hít thở một hơi nhìn ông ta “ Xin ông ăn nói cẩn thận một chút, đừng đánh đồng người khác như vậy ” cô thật sự không muốn dài dòng với loại người không biết phép tắt này, ông ta làm như ông ta trẻ lắm vậy còn đi trêu hoa ghẹo nguyệt.
“ CMN dám lên tiếng dạy đời tao sao? mày nói xem rốt cuộc lại chống lưng cho mày hả con đàn bà đê tiện ” Ông ta vừa định vươn tay nắm lấy tóc của cô mà mắng nhiết.
Thì ly rượu vang từ đâu bay đến trúng thẳng cánh tay của ông ta rơi xuống đất vỡ tan tành, Hạ Bắc Sâm ánh mắt bắn ra viên đạn nhìn ông ta đằng đằng sát khí đi đến chỗ của Doãn Từ Ân.
Anh lạnh lẽo lên tiếng mang theo đầy sát khí nhìn ông ta “ Là tôi chống lưng cho cô ấy! ông có ý kiến gì sao? ”.
“ Nói tôi nghe xem, ông định làm gì tôi? ” Hạ Bắc Sâm một tay đút túi quần một tay đặt lên eo cô mà siết lấy.
Ông ta lùi lại mấy bước khi nhìn thấy anh, thứ ông ta càng không ngờ người phía sau lưng cô lại là anh, ông ta đưa mắt nhìn anh thu tay lại chậm rãi nở nụ cười “ Hạ Tổng là hiểu lầm chỉ là hiểu lầm thôi ”.
“ Hiểu lầm? ông còn định đánh người của tôi mà bảo chỉ là hiểu lầm sao? ” Hạ Bắc Sâm nhướng mài nhìn ông ta, đang tái mét nhìn mình, sắc mặt anh cũng rất khó coi, ông ta vừa nãy còn định nắm tóc cô?
Ông đây ngay cả làm chuyện đó cũng chưa từng nắm tóc của cô vậy mà ông ta dám lấy cái tay bẩn thỉu đó mà định chạm vào?
Doãn Từ Ân cũng nhìn ông ta với ánh mắt khó chịu, cô không muốn ảnh hưởng đến mối quan hệ của Hạ Bắc Sâm nên cố gắng lịch sự rồi vậy mà ông ta còn định ra tay với cô.
Ông ta không còn gì để nói nữa, liền câm nín không nói được, những người đến dự tiệc liền bàn tán xông xao nhìn ông ta không chỉ trỏ vì dám động vào người của Hạ Bắc Sâm.
Cho dù là người ở Thành Nam cũng phải nghe qua danh tiếng của Hạ Bắc Sâm ở Bạc Thành, thậm chí còn nghe rất nhiều đằng khác, lần này lão già bụng phệ này toi rồi.
“ Cánh tay nào ông định chạm vào cô ấy, ngày mai tôi nhất định cho người đến lấy ”.
“ Còn nữa, muốn động vào người khác thì còn phải xem người đứng phía sau người ta là ai ”.
“ Lão già như ông dám động vào người của tôi thêm lần nào nữa không chỉ là cánh tay đâu mà là cái mạng của ông đấy ”.
“ Và ông nhớ cho rõ Tôi Là Hạ Bắc Sâm người đứng phía sau chống lưng cho cô ấy làm loạn, cô ấy muốn giết ông tôi sẽ cho người dọn xác, cô ấy muốn đánh chết ông tôi cũng không ngăn cản là tôi dung túng cho cô ấy vậy nên né xa ra một chút ” Hạ Bắc Sâm nhìn ông ta ánh mắt mang theo sát khi đằng đằng, chỉ thiếu chút nữa là nhai tươi nuốt sống ông ta luôn rồi.
Lăng Lục Phong nhìn Hạ Bắc Sâm giữ người liền thích thú, không ngờ anh cũng có bộ mặt này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.