Trong hoàng cung Hittite, hội nghị nguyên lão vẫn đang được tiếp tục, sự căng thẳng bao trùm cả hội nghị. Xuất phát điểm của việc này chính là cuộc đối đầu giữa hai người, Vương phi Nakia và Tam hoàng tử Kail. Ai cũng đưa ra lý lẽ biện chứng cho hành động của mình, Vương phi cố gắng thuyết phục mọi người về sự biến đổi của công chúa Inari là một điềm xấu, đến mức bà ta dám dùng thân phận là tư tế thờ phụng thần thái dương để thề.
Bà gán ghép bệnh tật và sự nhiễu loạn của dân chúng gần đây là do lỗi của Inari, vì nữ thần ánh sáng Cahya không còn xuất hiện, làm cho lòng tin của dân chúng bị sụt giảm.Mọi tội lỗi bà ta có thể nghĩ ra được từ vấn đề nhỏ nhặt ấy đều được mang ra làm căn cứ buộc tội Inari. Còn Kail, anh chỉ lạnh lùng lắng nghe lời bà ta nói, như nuốt trôi từng chữ một, ngọn lửa tức giận trong lòng anh bùng cháy dữ dội. Bà ta có biết việc mình đang làm là gì hay không? Khiêu khích sự nhẫn nại cuối cùng của Kail.
“Mẫu hậu, người có quá lời hay không, những người bị bệnh cần một thầy thuốc giỏi hơn là cứ trông mong vào lòng thương xót của thần linh. Việc mười năm qua ơn lành được ban phát rộng rãi từ thần linh có lẽ đã khiến chúng ta quá ỷ lại vào người. Đây không phải là một điềm xấu, Inari không có lỗi trong chuyện này, em ấy đã cố gắng làm tròn bổn phận của mình.”Kail quay mặt về phía hội đồng, lời nói của anh dõng dạc vang vọng khắp đại điện, từng câu từng chữ như mũi tên đâm xuyên qua người Vương phi.
“Mà đây là sự thức tỉnh, thức tỉnh sự mê muội và ỷ lại của chúng ta vào thần linh, nếu mẫu hậu dùng thân phận tư tế thần Thái Dương để thề đã nhìn thấy tương lai tăm tối của Hittite sau này. Thì ta, Tam hoàng tử Kail, cũng xin mời người đã từng dạy ta về phép thuật, cựu tư tế của thần điện Thái Dương, thầy Kaban ra đây nói cho mọi người nghe về điều thầy đã thấy rất khác so với những gì Vương phi nói.” Anh nhìn về phía Ilvani, gật đầu ra hiệu, giữa sự ngỡ ngàng của mọi người, khi anh nhắc đến cựu tư tế thần điện Thái Dương, Kaban.
Vương phi Nakia tái mặt khi nghe nhắc đến tư tế Kaban, không phải lão già đó đã mai danh ẩn tích rời khỏi đế quốc Hittite kể từ khi Vương phi Hinti qua đời sao. Tại sao ông ta lại xuất hiện ở đây vào lúc này, vậy. . .thì không phải kế hoạch của bà đều bị phá sản rồi hay sao? Kẻ đã chiếm được lòng tin của cả hoàng thất, hội đồng nguyên lão và dân chúng Hittite, một tay đưa Hinti lên ngôi vị Vương phi cao quý. Kaban, vì sao, vì sao lão quay lại trong hoàn cảnh hiện tại. . . Bàn tay của Nakia siết lại thật chặt.
Kail lướt ánh mắt qua chỗ ngồi tối cao, khóe môi nở nụ cười khinh bỉ với kẻ ngồi trên vị trí Vương phi. Bà ta nghĩ rằng anh sẽ không chuẩn bị gì mà đến đây đối mặt với bà ta hay sao chứ? Cả hội nghị nguyên lão chấn động, Kaban bước vào từ cửa đại điện, từng bước đến bên Kail trong sự tức giận của Nakia. . . Lần này, Kail đã thắng.
***
“Các vị cũng không cần lo lắng, hôm qua trong kinh thành đột nhiên xuất hiên một thầy thuốc rất mát tay. Cho dù không có thánh tích, các vị cũng có thể đến gặp thầy thuốc này thử xem sao.” Người phụ nữ tốt bụng nói với Inari, bà cho rằng vì lo lắng cho bệnh tình của anh trai mà nàng lại có biểu hiện kỳ lạ như vậy. Câu nói của bà làm Inari cảm thấy hứng thú: “Phu nhân có thể chỉ cho chúng tôi chỗ thầy thuốc ấy đang ở không?”
Điều gì đó vui vẻ ánh lên trong con ngươi của nàng, nụ cười ngọt ngào lại nở trên môi, nàng nghĩ bây giờ có lẽ. . . Kail đang chiến thắng áp đảo vương phi Nakia trong cuộc họp hội nghị nguyên lão rồi nhỉ. Một thầy thuốc mát tay lại chịu đứng ra chữa bệnh cho dân chúng vào giữa lúc cuộc phân tranh của hai thế lực lớn nhất Hittite diễn ra căng thẳng nhất. Ắt hẳn người này phải có một cái đầu can đảm không biết sợ là gì, và cũng cực kỳ thông minh khi biết lựa cơ hội để xuất hiện.
Người phụ nữ hơi do dự một chút, vào lúc này từ ngoài cửa lại xuất hiện một cậu bé tầm tuổi Inari. Cậu có làn da rám rắng và vóc người nhỏ con, trên mặt còn vươn đầy mồ hôi và bụi bặm. “Mẹ, con về rồi. . .à nhà mình đang có khách sao?” Cậu bước vào nhà rồi bỏ chiếc thúng trên đầu xuống đất, tò mò đưa mắt nhìn các nàng. Bà mỉm cười vui vẻ, chụp ngay lấy cánh tay của cậu bé mà nói: “Shubas, con về đúng lúc lắm, hãy đưa bọn họ đến chỗ vị thầy thuốc mà con đã kể cho mẹ nghe ngày hôm qua đi con.”
Shubas mặc dù không hiểu cho lắm nhưng vẫn gật đầu với bà, rồi quay sang nhìn ba người các nàng: “Các vị xin mời đi theo tôi!” Inari choàng lại chiếc khăn trùm đầu, rồi nhanh chân đuổi theo cậu, “Zahan, Tito, nhanh lên nào, có thể sẽ gặp người quen đấy.” Zannanza tròn mắt nhìn theo bóng lưng nhỏ bé của nàng, sau đó kéo tay Tito cũng đang ngạc nhiên không kém chạy theo sau. “Người quen ư?”
Nụ cười trên môi Inari càng thêm bí hiểm, chỉ thúc giục thêm: “Nhanh lên nào, nhanh lên nào.”. . .
Shubas làm người hướng dẫn rất tận tâm, khi dẫn bọn họ đi xuyên qua phố lớn ngõ nhỏ để đến khu chợ giữa lòng Hattusa. Những người bệnh từ khắp các vùng gần như đều đổ đến khu chợ này, vì thế nguy cơ lây nhiễm bệnh dịch sẽ cao hơn rất nhiều. Kail cũng đang rất lo lắng về vấn đề này, nhưng Vương phi lại càng không ngừng khuyến khích người bệnh đổ về Hattusa. Bà ta thật ích kỷ!
Khi Shubas dẫn họ đến nơi vị thầy thuốc đang sống, vừa nhìn thấy bóng dáng của người đó từ đằng xa, Inari đã không kiềm được bước chân mà chạy ùa về phía đó. “Harvey!” Tiếng gọi của nàng làm vị thầy thuốc ngẩng đầu lên, khi nhìn thấy nàng, sự sửng sốt hiện ra trong đôi mắt ấy. . .
Tình cảnh bây giờ rất đặc biệt, người được mệnh danh là thần y tái thế, lại đang trợn tròn mắt nhìn nàng. Còn nàng thì thản nhiên như không nghịch ngợm đồ đạc của vị thần y ấy: “Harvey, nếu anh ở đây, thì chắc lão già cổ quái ấy cũng đang ở Hattusa nhỉ?” Người được gọi là Harvey mấp máy môi, chỉ vào mái tóc của nàng, bàn tay run run: “Mái . . . mái. . . tóc của em?”. “Harvey, việc đầu tiên khi gặp lại em gái chỉ là bình luận về màu tóc của em thôi sao?” Vẻ mặt của nàng tràn đầy sự thất vọng, hàng lông mi rủ xuống che giấu ánh mắt gian xảo.
“Inari!” Harvey ôm chầm lấy nàng, siết chặt nàng trong vòng tay của mình, cô em gái ruột thịt của anh ngày nào đã lớn như vậy rồi sao. Thời gian trôi nhanh quá đấy! Inari cũng choàng tay ôm lấy Harvey, khẽ thì thầm vào tai anh: “Anh trai, anh đã lang thang đi đến nơi nào vậy? Em đã rất nhớ anh!” Harvey là anh trai ruột của nàng, con trai đầu của tướng lĩnh cấm vệ quân và chính phi Halia. Trong huyết quản của cả hai người chảy cùng một dòng máu, tình thân lan tỏa từ trong hơi thở.
“E hèm!” Zannanza khẽ đằng hắng kêu gọi sự chú ý của hai người trước mặt, có thể anh và Tito sẽ không cảm thấy lạ, nhưng mà người ngoài như Shubas thì không thể nào hiểu nổi được đâu.
Inari buông Harvey ra, xoay đầu lại: “Havery, anh xem ai đi cùng em đến gặp anh này.” Zannanza mỉm cười bước lại, khẽ đấm vào bả vai của Harvey: “Người anh em, anh cũng thật biết lựa chọn thời điểm để xuất hiện.” Harvery đáp lại cú đấm của anh, “Nếu không phải vì lão già biến thái đó, tôi cũng không phải lang thang từ nơi này đến nơi nọ như vậy đâu.” Zannanza gật đầu: “Đây không phải là nơi để nói chuyện, hãy trở về phủ hoàng tử với tôi đã.” Harvery tán đồng ý kiến của Zannanza, nhưng Inari lại lắc đầu: “Khoan đã, em chưa thể về được.”
“Tiểu thư!” Tito là người đầu tiên phản ứng lại với câu nói của nàng, “Mọi người nhìn xem, vì ai mà những người này đã phải lặn lội đường xá xa xôi đến Hattusa chỉ mong muốn nhận được sự giúp đỡ từ nữ thần Cahya. Em không thể để mặc họ như vậy mà không làm bất cứ điều gì, Zannanza, Harvey, Tito, xin hãy hiểu cho em có được không?”
Ánh mắt tha thiết của nàng gần như đánh gục ba người bọn họ, nhưng sự việc lại không được như mong đợi của nàng. Khi mà có một giọng nói đã cắt đứt mọi việc nàng đang muốn làm: “Em nói ta phải hiểu cho em thế nào đây Inari?’’. Con người đang bặm môi, đứng khoanh tay nhìn bọn họ, vẻ mặt có chút gì đó giận dữ thoáng qua. Inari nhìn thấy người đó, cơn ớn lạnh chạy dọc sóng lưng của nàng, vội vàng núp sau lưng Zannanza. Nàng nở nụ cười yếu ớt: “Không gì cả, Kail!”
Dân chúng xung quanh quỳ lạy Kail, cả đầu cũng không dám ngẩng lên, Kail cau mày đi đến chỗ bọn họ đứng. Ánh mắt liếc qua khuôn mặt của Zannanza: “Em đã hứa với ta sẽ không để cô bé ra khỏi phủ nữa bước!”. “Nhưng em cũng đã từng nói sẽ không làm trái bất kỳ mong muốn nào của Inari.” Zannanza đáp lại ánh mắt của anh trai mình không chút nao núng, sự trung thành hiện hữu rõ ràng trong mắt anh.
Kaban cũng theo Kail đến khu chợ, ông vừa nhìn thấy nàng, những ký ức xưa cũ chợt hiện về. Ông từng là người thầy dạy Nerasofiti phép thuật, sau đó đến Hinti và Halia, cuối cùng là Kail, Inari và Harvey. Nhưng sau cái chết của Hinti, ông cũng giống với Nerasofiti, rời khỏi nơi tang thương đầy mất mát này. Mang theo Harvey đi khắp các vùng miền xa xôi, chỉ để tìm kiếm sự bình yên trong tâm hồn. . . Nerasofiti là người học trò mà ông yêu quý nhất, cũng là nỗi niềm trăn trở trong lòng ông.. .
Kail kéo Inari từ sau lưng Zannana ra, mở khăn chùm đầu của nàng xuống, sau đó nhấc bổng nàng lên cao: “Các ngươi hãy xem, sự biến đổi mà các ngươi đã cho đó là tai họa, đến cùng Inari đã thay đổi như thế nào? Thần linh đang thức tỉnh các ngươi, đừng quá ỷ lại vào sự thương xót mà người dành cho chúng ta. Chính sự vô ơn của các ngươi mới làm thần linh nổi giận, để Inari phải trả giá bằng việc mất đi màu tóc vốn có chỉ vì muốn thần linh tha tội cho các ngươi.”
Lời nói của anh hết sức rõ ràng, từng câu từng chữ tất cả mọi người đều nghe thấy, ánh mắt của bọn họ tập trung cả vào nàng. Người con gái bé nhỏ được nâng cao trong đôi tay của Kail, nàng không trở thành quái vật đáng sợ như trong lời đồn đại, chỉ thay đổi màu tóc mà thôi. Nhưng vẻ đẹp của nàng vẫn như ngày nào, tỏa sáng rạng ngời dịu mát lòng người khác, Inari chưa hề thay đổi, chính họ mới là kẻ đã thay đổi.
Những cái đầu càng cúi thấp hơn nữa, thể hiện sự ăn năn và hối lỗi của mình, Kaban bước vào giữa trung tâm. Cất lời tuyên bố: “Thánh tích ở Hattusa sau mười năm tròn sẽ dừng lại, là sự ưu ái bậc nhất của thần linh dành cho Hittite. Đừng mù quáng mà mất lòng tin, đưng ỷ lại mà thầm oán trách. Là sự thử thách của thần, để xem các ngươi có thực sự xứng đáng với ơn lành bấy lâu nay hay không? Inari là hiện thân của ánh sáng, đã kết nối nữ thần thần Cahya với dân chúng muôn họ, đừng bao giờ nghi ngờ nàng. Vì nàng chính là tương lai rực rỡ nhất của Hittite!”
Lời Kaban vừa dứt, dân chúng thành Hattusa đứng dậy hô hào vang trời: “Nữ thần Cahya vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế!” Kaban mỉm cười hài lòng, lòng tin của dân chúng vào ông chưa từng thay đổi, chỉ cần một lời nói đã khiến người khác phải e sợ. Ông chính là người được dân chúng kính ngưỡng ngang bằng một vị thần, lời ông nói như sấm truyền bên tai, sức mạnh thao túng lòng người vô cùng lớn. Không phải ai cũng có được điều này, Inari nhìn về phía Kaban, nhận ra ông ta cũng đang nhìn mình, khóe miệng nâng lên thành một đường cong gian xảo: “Ông già cổ quái, ông còn sống à?”
Kaban đọc khẩu hình miệng của nàng, gân xanh trên trán khẽ giật giật: “Nhãi ranh! Biết thế ta đã không lặn lội đường xa về giúp ngươi.’’ . . . Inari nhìn ông bằng ánh mắt sao cũng được càng làm cơn tức giận trong lòng ông trào dâng. . . Rốt cuộc thì ông đã mắc nợ gì nhóc con này, tại sao lại thích hành hạ người khác như vậy?