Vĩnh Viễn Là Một Tính Nô

Chương 2:




Khi ta tỉnh lại, trên người ta chỉ còn lại duy nhất cái quần lót, nửa người trên thì bị trói không cách nào nhúc nhích được.
Nhưng ta vẫn cố hết sức mà giãy dụa.
” Các ngươi làm cái gì hả? Mau buông ta ra!”
” Sư phụ, mặc dù giọng nói của ngươi rất êm tai nhưng hơi có chút ầm ĩ rồi.”
Thế là bọn họ dùng khẩu hình nhét vào miệng ta.
” Sư phụ, chờ một lúc nữa chúng ta sẽ cho ngài kêu thoải mái.”
Bọn họ bắt đầu xoa nắn lão nhị của ta.
” Ư …”
Từ nhỏ đến lớn chưa từng bị ai sờ qua, vậy mà hôm nay, chẳng những người ta sờ mà còn bị vuốt ve, làm sao ta chịu được cái loại kích thích này?
Chỉ một lúc sau, lão nhị của ta trở nên cứng rắn vô cùng, toàn thân cảm thấy từng đợt khô nóng, lại còn có chút hưng phấn.
” Sư phụ thật đúng là *** đãng a, không ngờ mẫn cảm như vậy.” Bọn họ vừa đùa bỡn cơ thể ta, vừa cười dùng lời nói kích thích ta.
Ta liền vùng vẫy hai chân chống cự nhưng căn bản chả có chút tác dụng nào.
Bọn họ gặm cắn toàn thân ta, ngay cả đầu nhũ cũng bị cắn đến sưng đỏ. Bọn họ còn xuyên qua quần lót liếm lão nhị của ta, dùng đầu lưỡi đâm vào lỗ hậu môn khiến lão nhị của ta càng lúc càng lớn hơn, nhưng cái quần lót vẫn quấn chặt làm cho hạ thể của ta vô cùng khó chịu.
” Ư … ư …”
” Sư phụ, lão nhị của ngươi lớn hơn chúng ta tưởng tượng rất nhiều a~.” Bọn họ nói một cách hạ lưu.
Cuối cùng ta không thể nhịn được nữa, dịch thể bắn ra như cơn hồng thuỷ bùng nổ phun vào trên quần lót.
” Ân~, mùi của sư phụ không tệ, sư phụ muốn nếm thử không?”
Bọn họ không để ý ta phản kháng liền lấy cái viên trứng nhựa đang nhét ở miệng ta xuống, sau đó cầm cái quần lót dính đầy dịch thể nhét vào miệng ta. Một mùi vị hôi thối xộc vào khiến ta nghĩ muốn nhổ ra nhưng lại bị bọn họ dùng miếng giấy dính dán miệng ta lại.
Tiếp đó, bọn họ lại dùng cây kim thô to xuyên qua hai đầu nhũ của ta, máu tươi từ cái lỗ xuyên chảy dọc xuống ngực.
” A …. ư …”
Vì quá đau đớn ta lại bất tỉnh lần nữa….

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.