Vĩnh Viễn Là Một Tính Nô

Chương 4:




“Sư phụ, bây giờ đến lượt chúng ta hầu hạ ngươi rồi.”
Bọn họ vừa nói vừa bắt đầu hành động.
Một người đem lão nhị nhét vào trong miệng của ta, bắt ta khẩu giao cho hắn. Người còn lại thì ngậm lão nhị của ta, lại còn dùng một ngón tay cắm vào trong hậu huyệt, hơn nữa không ngừng gia tăng số lượng. Chỉ một lát sau, lỗ huyệt lại rách ra càng to.
” A … a … a… ”
Thoáng một cái, cả ta và hắn đều không nhịn được mà bắn ra.
Vốn tưởng rằng có thể nghỉ ngơi một chút, ngờ đâu chuyện sắp xảy ra lại càng thêm đáng sợ. Bọn họ cùng lúc đem lão nhị tiến vào trong cơ thể ta.
” A… đau quá … đừng … ta sẽ chết mất ….”
Ta khóc, ta không thể chịu được bị đối xử như thế, nước mắt đau đớn, nhục nhã thống khổ bắt đầu chảy xuống.
Động tác của bọn họ vô cùng phối hợp, cùng lúc rút ra, rồi lại đẩy mạnh, lại rút ra…. cứ như vậy di chuyển không ngừng.
Lúc ấy, thật sự ta nghĩ mình sắp gần kề cái chết rồi.
Ta không biết mình bắn bao nhiêu lần, cũng không biết bọn họ phóng thích trong cơ thể ta bao nhiêu, ta đã rơi vào trạng thái mơ màng không ý thức, giống như một con rối để mặc bọn họ tuỳ ý đùa bỡn cơ thể ta. Nhưng ta biết, ta đã bị làm nhục, hoàn toàn bị cưỡng *** rồi….
Khi ta tưởng rằng cực hình đã kết thúc, bọn họ đột nhiên rút phân thân ra và nhét một cái thí quản vào lỗ huyệt của ta.
” A … ” Đầu óc ta vì vậy mà đã tỉnh táo lại không ít, ” Các ngươi … làm cái gì … nhanh … nhanh lôi ra … thật là khó chịu ….”
” Nhưng mà chúng ta nghĩ muốn đem tinh hoa lưu lại trong cơ thể ngươi lâu một chút.”
Không chờ ta phản ứng, bọn họ liền nâng ta lên bàn giải phẫu trói chặt lại.
” A …. các ngươi … lại muốn làm gì hả….?”
Ta rất sợ hãi, ta đã không còn chút sức lực nào để chịu được hành hạ nữa rồi.
Bọn họ không trả lời, không biết từ nơi nào lấy ra một cái hộp. Khi bọn họ mở cái hộp ra, trong tích tắc, ta quả thực sợ đến mất hồn.
Trời ạ! Bên trong toàn là xoa bóp bóng.
Bọn họ tách hai bên mông ta ra, lấy cái thứ đang nhét ở lỗ huyệt ta xuống, sau đó lập tức nhét mấy cái xoa bóp bóng vào trong.
” A … a …! Không … đừng mà ….”
” Sư phụ, cái lỗ này của ngươi thật sự rất lớn a~, ngươi xem, đã nhét được ba cái rồi đấy.”
Cuối cùng, khi nhét vào cái thứ tư, thấy lỗ huyệt của ta ko chịu được nữa mới đành chán nản dừng lại.
Nhưng thế này không có nghĩa là bọn họ buông tha cho ta.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.