Vợ À, Đừng Nghĩ Trốn Thoát Anh

Chương 584:




Tâm trí Cố Tiểu Mạch dần dần bình tĩnh lại, đột nhiên buông lỏng tay, trái tim Cố Lan Tâm như vỡ òa, nhất thời chân tay bủn rủn, lảo đảo lui lui về phía sau mấy bước, chợt ngã nhào xuống đất. Vẻ mặt hoảng hốt, trợn mắt há mồm nhìn Cố Tiểu Mạch.
Cố Tiểu Mạch từ trên cao nhìn xuống Cố Lan Tâm: “Lại để cho tôi phải cầm, lúc đó tôi sẽ không bỏ qua cho cô đâu!”
Cô nắm chặt cán dao, nắm tay con gái rồi xoay người rời đi.
Thật ra, Cố Tiểu Mạch cũng đang căng thẳng, hai tay cầm dao hơi run rẩy. Nhưng trước mắt Nám Nám lại là vẻ lạnh lùng, u ám.
Cô bị buộc phải xòe móng vuốt của mình ra.
Cố Tiểu Mạch đã hai ngày không gặp Nám Nám, lúc này khi nhìn thấy con bé, mắt cô trở nên ẩm ướt, rõ ràng cô rất ít khi khóc:”Nám Nám, mẹ vừa rồi…”
Nám Nám thân mật an ủi” “Mẹ Nấm, vừa rồi mẹ rất ngầu nha, còn ngầu hơn cả góa phụ đen trong phim khoa học viễn tưởng của Mỹ!”
Cố Tiểu Mạch thầm thở phào nhẹ nhõm trong lòng, không khỏi bị kiểu so sánh kỳ quái của Nám Nám làm cho bật cười.
“Mẹ Nấm, mấy ngày nay chú lợi hại rất lo lắng cho mẹ. Bây giờ mẹ có muốn gặp chú ấy không?”
Cố Tiểu Mạch thực ra đã đợi ở trước cửa Mộ thị rất lâu rồi, nhưng vân không đợi được Mộ Bắc Ngật. Lúc này bị con gái trực tiếp nhắc đến, Cố Tiểu Mạch lâm vào do dự một lúc.
Nám Nám nắm lấy ngón tay của Cố Tiểu Mạch, mách: “Mẹ Nấm, cái chị đó đó cứ luôn vô ý hoặc cố ý tiếp cận chú. Mẹ nhất định phải bảo vệ địa vị của mình! Con sẽ hỏi giúp mẹ chú lợi hại đang ở đâu!”
Cô bé lấy điện thoại ra nhắn tin một cách vụng về.
Lúc Dịch Bách nhận được tin nhắn, anh lén liếc nhìn Mộ Bắc Ngật đang toát ra vẻ lạnh lùng trên bàn rượu đàm phán. Gương mặt tuấn tú, vẻ mặt lạnh lùng vô cảm, khác hẳn với những cuộc trò chuyện sôi nổi trên bàn đàm phán trước đây. Có một sự im lặng chết chóc, tất cả mọi người không ai dám thở mạnh.
Người phục vụ rót đây cốc, Mộ Bắc Ngật uống không từ chối.
Dịch Bách thận trọng đi ra khỏi phòng riêng, vội vàng trả lời Nám Nám.
“Dịch Bách, anh Bắc Ngật ở bên trong à?” Hứa Nhân Nhân lo lắng chạy đến, nhìn thấy Dịch Bách liền sốt sảng hỏi.
Dịch Bách nhìn, trong lòng chặc lưỡi một tiếng. Cái cô này sao lại ở đây? Không thấy giám đốc của chúng tôi không có ý gì với cô! Lúc nào cũng tránh nè à!
Nhưng anh ta chỉ có thể nói đâu ra đấy: “Giám đốc của chúng đang bàn bạc về dự án…”
Trước khi Dịch Bách nói xong, Hứa Nhân Nhân đã quay người bước vào trong, để lại Dịch Bách vẫn chưa xong câu.
Dịch Bách bị sốc, cô chủ Hứa nghe cũng không thèm nghe hết đã nhảy bổ vào sao? Bất lịch sự, quá bất lịch sự!
Mộ Bắc Thâm hờ hững uống rượu, trước mắt đột nhiên xuất hiện một ngón tay trắng nõn, cầm ly rượu đi thẳng.
Có lẽ trong lòng đang suy nghĩ, anh kinh ngạc ngước mắt lên, vẻ mặt trầm xuống lập tức khi thấy Hứa Nhân Nhân tới.
Ngay cả giọng nói cũng lạnh lùng: “Buông ra!”
Những người xung quanh càng run hơn, một người dẫn đầu nói: “Mộ tổng, chúng tôi sau khi trở về nhất định sẽ sửa lại đề theo nghị của anh.
Vậy chúng tôi đi trước.”
Trong phút chốc, những người trong phòng riêng chạy tán loạn.
“Anh Bắc Ngật, anh thật sự không được uống nữa, không tốt cho sức khỏe”Hứa Nhân Nhân tỏ ra lo lắng.
Mộ Bắc Ngật uống cạn, anh đột nhiên chế nhạo: “Cô Từ chưa có quyền quan tâm đến sức khỏe của tôi”
“Anh Bắc Ngật, chúng ta từ nhỏ đã lớn lên cùng nhau, em biết anh bây giờ không thoải mái. Được, anh muốn uống phải không, em uống với anh!”
Hứa Nhân Nhân siết chặt túi xách, ngón tay siết chặt rồi thả lỏng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.