Võ Đạo Đan Tôn

Chương 1088: Khôi Đấu lão tổ (2)




Trong tiếng lẩm bẩm, con ngươi đỏ trên bầu trời đột nhiên biến mất, một lão nhân từ trên trời giáng xuống trước mặt Phân thân Toản Địa Giáp, Dực Xà Vương.
Lão nhân kia nhìn như rất bình thường, tóc dài màu xám, mặc trường bào xám rách rưới, thể hình không cao lớn, hơi gầy gò. Nhưng lão nhân đứng đó lại như trung tâm của thiên địa, khiến Lâm Tiêu, Dực Xà Vương chỉ còn thấy mỗi mình lão.
Lão nhân nhìn Lâm Tiêu, giọng nói tự nhiên toát ra uy nghiêm:
- Tiểu tử, tên của ngươi là gì?
Lão nhân mở miệng, áp lực vô tận tan biến hết, Lâm Tiêu và Dực Xà Vương có thể nhúc nhích.
Lâm Tiêu trả lời:
- Kim Giáp!
Lâm Tiêu thầm thởp hào, dường như cường giả này không nhìn ra sơ hở trên người hắn.
Lâm Tiêu giả bộ là yêu tộc bình thường mới đột phá Yêu Vương, rụ rè lo sợ hỏi:
- Không biết tiền bối là ai?
Lâm Tiêu muốn tìm hiểu lai lịch của lão nhân.
Từng có Đế quốc Võ Linh vì tìm hiểu tình huống yêu tộc trong Sơn mạch Liên Vân mà phái nhiều Vương giả Sinh Tử cảnh đi sâu vào Sơn mạch Liên Vân, không ngờ nguyên đội cường giả đều chết, không người may mắn sống sót. Nên tổ chức yêu tộc trong Sơn mạch Liên Vân là dấu chấm hỏi với Đế quốc Võ Linh. Giờ phút này, trực giác Lâm Tiêu báo hắn sắp chạm vào phần trung tâm nhất yêu tộc. Yêu Hoàng khủng bố biến hình lão nhân này rất có thể là Vương giả trong Yêu tộc sơn mạch Liên Vân.
Lão nhân gật gù:
- Kim Giáp? Yêu giống như tên.
Lão nhân mỉm cười nói:
- Ta sao? Ngươi có thể gọi ta là Khôi Đấu lão tổ.
Lâm Tiêu, Dực Xà Vương hành lễ ngay:
- Kính chào lão tổ.
Lão nhân nói:
- Ta hỏi ngươi, ngươi đến từ đâu? Phụ mẫu của ngươi đâu?
Lâm Tiêu vắt óc giả bộ làm Yêu Vương ngơ ngác mới ra đời:
- Ta . . . Ta không có phụ mẫu, cũng không biết chính mình đến từ đâu, hình như vừa sinh ra đã ở trong Sơn mạch Liên Vân . . .
Đùa, Lâm Tiêu làm sao biết phụ mẫu của Phân thân Toản Địa Giáp là ai? Lão nhân yêu tộc này dường như xem Phân thân Toản Địa Giáp là huyết mạch Vương giả gì đó, rất có thể liên quan trái tim Yêu Vương trong cổ địa Thái Thần đã bị Lâm Tiêu hấp thu. Nếu đối phương không nhận ra khí tức linh hồn của mình, Lâm Tiêu không dám nói lung tung sợ gây ra nghi ngờ.
Lão nhân yêu tộc hỏi thêm vài câu, Lâm Tiêu thắt não trả lời. Tóm lại hỏi cái gì cũng không biết.
Lão nhân yêu tộc bị Lâm Tiêu trả lời lung tung choáng váng não, nhỏ giọng nói:
- Lạ lùng. Nếu tiểu tử này sinh ra trong Sơn mạch Liên Vân thì sao ta không biết? Hay có ẩn tình gì? Huyết mạch trên người hắn không hoàn toàn tinh khiết, chẳng lẽ phụ mẫu của hắn là Vương giả tộc ta cùng yêu thú khác sinh ra hậu duệ? Rất có thể, cuộc chiến thượng cổ Vương giả tộc ta chết hết, không nghe nói vương tộc thuần huyết mạch nào sống sót, chỉ có mạch máu lai là có hy vọng sống tiếp. Bởi vì huyết mạch không thuần nên ẩn giấu đi, đến thế hệ này thì huyết mạch vương tộc mới phản tổ.
Lão nhân yêu tộc càng nghĩ càng thấy đúng.
- Việc này không thể qua loa, cần giám định chắc chắn huyết mạch, thân phận của hắn, phải đưa vào Hóa Huyết Trì. Khi đó có phải là Vương giả tộc ta hay không nhìn biết ngay.
Ánh mắt lão nhân yêu tộc sâu thẳm nhìn Lâm Tiêu:
- Hai tiểu tử các ngươi theo ta về đi. Kim Giáp đúng không? Lát nữa ta mang ngươi đi Hóa Huyết Trì trong cấm địa tộc ta, ở đó có thể trắc nghiệm huyết mạch của ngươi có phải là Vương giả tộc ta không.
Trời, lại còn phải đi Hóa Huyết Trì gì đó.
Tim Lâm Tiêu thít chặt.
Lâm Tiêu vốn cho rằng đã đánh lừa được lão nhân yêu tộc, vượt qua thử thách, ai ngờ chẳng dễ. Nghe giọng điệu của lão già yêu tộc thì Hóa Huyết Trì chắc chắn sẽ trắc nghiệm được huyết mạch của Lâm Tiêu có thật không, Phân thân Toản Địa Giáp hết đường che giấu.
Lão nhân yêu tộc nhìn Lâm Tiêu, ôm khá nhiều thắc mắc về hắn.
Không đợi Lâm Tiêu, Dực Xà Vương đồng ý, lão nhân yêu tộc phất tay. Lâm Tiêu cảm giác trời đất quay cuồng, thời không chuyển đổi. Khi Lâm Tiêu lấy lại tinh thần đã đến trước ngọn núi đen vô cùng hùng vĩ.
Ngọn úi đen không biết cao bao nhiêu vạn trượng, đâm thẳng lên trời, đâm thủng không trung đen kịt mông lung, nhìn không thấy điểm cuối. Đưa mắt nhìn bốn phía toàn là nền đất đen, các ngọn núi đứng thẳng. Cảm giác cổ xưa, thê lương, hồng hoang thẩm thấu, tựa như ngôi mộ tuyệt vọng.
Từng đợt khí lưu màu đen từ trong không khí thấm vào cơ thể Lâm Tiêu, số lượng đậm đặc khó hình dung. Lực lượng bí ẩn này là lực lượng truyền thừa trong Sơn mạch Liên Vân.
Lâm Tiêu giật mình kêu lên:
- Nơi này là . . .?
Lão nhân yêu tộc giải thích rằng:
- Tiểu tử, nơi này chính là cấm địa của tộc ta, cũng là trung tâm nhất Sơn mạch Liên Vân.
Lâm Tiêu trợn mắt há hốc mồm:
- Nhanh vậy sao?
Sơn mạch Liên Vân kéo dài trăm vạn dặm, vị trí trung tâm nhất đương nhiên nằm giữa Sơn mạch Liên Vân, cách chỗ Lâm Tiêu mới đứng ít nhất mấy chục vạn dặm. Không ngờ lão nhân yêu tộc chỉ cần một giây là vượt qua mấy chục vạn dặm, thực lực như thế không phải Vương giả Sinh Tử cảnh có thể thực hiện.
- Xem ra lần này Phân thân Toản Địa Giáp không sống nổi, trước đó ta cần tìm hiểu nhiều tin tức một chút.
Lâm Tiêu giả bộ tò mò nhìn bốn phía, ghi nhớ những gì đã thấy. Đến lúc này thì Lâm Tiêu biết có lẽ không bảo vệ Phân thân Toản Địa Giáp được. Đây là nơi mà ngày xưa Đế quốc Võ Linh phái nhiều cường giả Sinh Tử cảnh đi cũng không thể đến gần, là mảnh đất trung tâm Yêu tộc sơn mạch Liên Vân. Không chừng tại đây sẽ cho Lâm Tiêu biết ngày hủy diệt đến như thế nào, vì sao yêu tộc muốn tìm sinh mệnh chi tinh. Hoặc tệ nhất thì Lâm Tiêu sẽ tìm hiểu được thực lực thật sự của Yêu tộc sơn mạch Liên Vân.
Bốn phía núi đen cao đâm mây còn có dãy núi khác trập trùng kéo dài như cự long uốn lượn. Lâm Tiêu cảm nhận khí tức cực kỳ khủng bố ẩn giấu trong những ngọn núi. Lực lượng cường đại hoàn toàn vượt trên Phân thân Toản Địa Giáp, là Yêu Vương cường đại trong Sơn mạch Liên Vân.
- Nhiều vậy sao?
Lâm Tiêu càng xem càng ngạc nhiên. Mỗi ngọn núi cực kỳ to lớn, có hàng trăm ngọn núi trong tầm mắt hắn. Hầu như mỗi ngọn núi đều có một cường giả Yêu Vương, Lâm Tiêu liếc sơ ước chừng có trăm Yêu Vương. Lâm Tiêu thầm kinh hoàng, mạch Yêu tộc sơn mạch Liên Vân rốt cuộc đáng sợ đến mức nào?
Lâm Tiêu đã không dám tưởng tượng, ít nhất lúc trước hắn tìm hiểu thì Đế quốc Võ Linh tuyệt đối không ngăn nổi nhiều Yêu Vương như thế công kích.
Lâm Tiêu đăm chiêu thầm nghĩ:
- Có lẽ bốn đế quốc chưa chắc như mặt ngoài đã thấy.
Nếu bốn đế quốc yếu như mặt ngoài thì từ thú triều tập kích hai ngàn năm trước đã hoàn toàn hủy diệt bốn đế quốc, làm sao có thể đối kháng với yêu tộc dài đến hai ngàn năm?
Lâm Tiêu chỉ sinh ra trong một vệ thành nhỏ bình thường nằm ở một trong tám đại quận Đế quốc Võ Linh, cường giả mạnh nhất trong thành trì đó chỉ là võ giả Hóa Phàm Cảnh hậu kỳ, hắn khó mà tìm hiểu nhiều tin tức liên quan Đế quốc Võ Linh.
Lão nhân yêu tộc dẫn Lâm Tiêu, Dực Xà Vương nhanh chóng đến trước ngọn núi cao.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.