Võ Động Thiên Hà

Chương 356: Bạch viên tiến hóa





Vân Thiên Hà quay sang, thấy thằn sắc Tầm Nguyệt có chút cổ quái nhìn bọn họ. mà bên cạnh còn có sư phụ Mộng Nguyệt của nàng, tuy nhiên cả hai đều mang theo khăn che mặt. tạo cảm giác giống như hai tỷ muội, rất lạ dị.
Bất quá Vân Thiên Hà ngược lại không cảm thấy xấu hổ gì, vì vậy liền vỗ vỗ vai Đường Linh Toa. buông nàng ra. kéo đôi tay nhỏ bé mềm nhẵn của nàng bước tới.
Hai sư đồ Tầm Nguyệt và Mộng Nguyệt đang muốn hành lễ. Vân Thiên Hà liền mở miệng trước cắt đứt, nói:
- Ớ đây không có người khác, nhị vị không cần phải khách sáo lễ nghi bối phận., vì sao không thấy tiểu Tư Vân đâu?
Tầm Nguyệt nói:
- Sư phụ mang theo Tư Vân tới hậu phong học tập hái thuốc và phối dược, còn chưa trở về, sư... Người tìm Tư Vân có chuyện gì quan trọng không?
- Không có việc gì, ta chỉ là hỏi một chút, cũng không quấy rối các vị, ta đi trước xem cữu mẫu, một lúc nữa trở lại, xin lỗi không tiếp được!
Vân Thiên Hà biết đã mạo muội tới đây quấy rối Tầm Nguyệt và Đường Linh Toa luyện công
- A, người hay là đừng đi nữa. Vệ di đang ở trên núi có chuyện phải làm, nàng cũng muốn học tập y thuật, vì vậy theo Tư Vân tới hậu phong
Trong ánh mắt Tầm Nguyệt lóe lên một tia hoảng loạn, lập tức giải thích nói.
Con mắt Đường Linh Toa cũng vòng vo loạn chuyển, lôi kéo cánh tay Vân Thiên Hà, nói
- Thiên Hà. Vệ di có chuyện nói với huynh, huynh đừng nghe tỷ tỷ, Vệ di vừa mới về, muội nhìn thấy được, huynh mau đi đi.
- Linh Toa muội muội...
Lúc này khuôn mặt dưới lớp khăn che của Tầm Nguyệt hiện lên một rặng mây đỏ, oán trách trừng mắt nhìn Đường Linh Toa.
Có cổ quái!
Lúc này Vân Thiên Hà biết bầu không khí có chút không bình thường, giữa hai người này hình như là có bí hiểm nào đó, liền nhìn Đường Linh Toa nói
- Các ngươi tiếp tục nói chuyện đi. ta đi xem cữu mẫu, sau đó lại đi xem tiểu bạch viên có tỉnh lại hay không!
Lúc này Tầm Nguyệt đột nhiên khẽ động trong lòng, đi tới nói nhỏ:
- Hai ngày nay tiểu bạch viên có dấu hiệu tỉnh lại, cũng có thể phát sinh một lần tiến hóa. chúng ta mới luyện công xong, không bằng hiện tại đi xem, nói không chừng có thể giúp đỡ được cái gì đó?
- A, đã như vậy, đi xem sao!
Vân Thiên Hà ung dung thoát khỏi tầm liếc mắt Đường Linh Toa và Tầm Nguyệt, liền nói tiếp.
Tầm Nguyệt thở phào nhẹ nhõm, lập tức hung hăng liếc mắt nhìn Đường Linh Toa, nói với Mộng Nguyệt:
- Sư phụ, người cũng đi xem?
- Vi sư sẽ không đi, hai người các ngươi đi thôi!
Mộng Nguyệt trong ánh mắt mang theo một tia tiếu ý khi nói, rồi ly khai.
Đường Linh Toa thấy thân ảnh Vân Thiên Hà xa dần, liền đi tới trước mặt Tầm Nguyệt, nói:
- Tỷ tỷ, cô tổ mẫu đã nói cái gì đó, tuy rằng người là cô nhi cô tổ mẫu mang trở nên, thế nhưng ta đã coi tỷ như tỷ tỷ, cô tổ mẫu cũng sẽ coi người là tôn nữ, có chút nói chuyện tỷ tỷ người không nên chú ý ta nói quá thẳng thắn!
- Mỗ mỗ, nói với người cái gì vậy?
Tầm Nguyệt hơi sửng sốt.
- Cô tổ mẫu nói tỷ trước đây đối với mọi chuyện đều luôn đạm nhiên, chung quy làm cho cảm giác tỷ tựa như nhìn thiên hạ thế sự xoay vần, điều này cũng không phải là thứ mà nên xuất hiện trên người trẻ tuổi như tỷ, bất quá từ lúc tâm cảnh của tỷ rối loạn, hiện tại mới giống như bộ dáng một tiểu cô nương, tuy rằng biểu hiện trên mặt không được, thế nhưng nàng có thể hoàn toàn nhìn thấu, cô tổ mẫu cũng rất hiếu kỳ, tâm cảnh của tỷ vì sao đột nhiên rối loạn, kết quả mấy sau đó người đã lén quan sát tỷ và Thiên Hà nói chuyện cùng một chỗ, cô tổ mẫu liền phát hiện ra manh mối, chi cần tỷ trước mặt Thiên Hà, tầm tình sẽ bất ổn. có phải như vậy hay không?
Đường Linh Toa nói.
- Kỳ thực ta cũng không biết có chuyện gì xảy ra, từ lần thấy hắn bị thương trong rừng, trong lòng thoáng đã rối loạn nhưng ta không dám biểu hiện ra ngoài, vẫn cố khắc chế lại, kết quả lại bị cô tổ mẫu phát hiện ra.
Ngữ khí của Tầm Nguyệt có phần cổ quái, khổ não nói.
- Tỷ tỷ, lẽ nào tỷ thực sự thích Thiên Hà?
Nét mặt Đường Linh Toa có chút cổ quái nói.
- Không phải, muội muội, muội đừng hiểu lầm, không phải như thế!
Tầm Nguyệt giải thích nói:
- Ta chỉ là đôi khi nỗi lòng rối loạn, cảm giác chính mình như không phải là chính mình, là một người khác, ta cũng không rõ rốt cuộc là chuyện gì xảy ra!
- Còn có loại quái sự này?
Trong lòng Đường Linh Toa kinh ngạc, nhưng thấy thân ảnh Vân Thiên Hà càng lúc càng xa. liền bước nhanh hơn, nói:
- Tỷ tỷ, mặc kệ thế nào, chuyện này xác thực có cổ quái, không bằng nghiệm chứng một chút đi.
- Sao, nghiệm chứng thế nào?
Tầm Nguyệt hỏi.
Đường Linh Toa ké sát bên tai Tầm Nguyệt nhỏ giọng nói, Tầm Nguyệt nghe xong, khuôn mặt đỏ bừng, nói:
- Này, điều này sao được?
- Được rồi, cứ quyết định như vậy đi!
Đường Linh Toa thè lưỡi tinh nghich, lập tức kéo Tầm Nguyệt nhắm hướng nơi ở của đệ tử Linh Nguyệt Phong đi tới.
Lúc tiểu bạch viên vẫn hôn mê bắt tỉnh, đã được bố trí trong tĩnh đường Linh Nguyệt Phong. Khi Vân Thiên Hà đi tới tĩnh đường, hai nữ đệ tử trong coi tĩnh đường hành lễ, liền bước vào trong phòng, chỉ là hắn kỳ quái chính là, Đường Linh Toa và Tầm Nguyệt không theo kịp, quay lại nhìn thì không thấy người.
Cũng không quá lưu ý, lúc tiến vào phòng, chỉ thấy một tiểu bạch viên nằm trên khối ngọc thai nhỏ, tư thế ngủ chính là nằm cuộn mình, bắt quá kỳ quái chính là, lông trắng trên người nó rụng xuống rất nhiều, hiện tại trở nên rắt ít, có vẻ không được mềm mượt khả ái như trước đây. Vân Thiên Hà quan sát, phát hiện hô hấp tiểu bạch viên rất yếu, nhịp tim đập hầu như sắp dừng hẳn lại.
Thấy tình huống này, trong lòng Vân Thiên Hà hình như nghĩ tới chính mình từng trải qua hiện tượng này.
Trong lòng khẽ động, liền áp tay vào kiểm tra khí tức của tiểu bạch viên, thấy khí tức của nó rất yếu, trong cơ thể có một cổ năng lượng cực kỳ tinh vi liên tục xoay tròn quanh quẩn, thế nhưng trong khí tức này, áp lực từ bên ngoài hình như không đủ, không thế làm cho bộ phận bị xoay tròn áp xúc trong cơ thể hình thành quay trở về, điều này giống như nhóm lửa nấu cơm; nếu như lửa không cháy mà nói, như vậy nước trong nồi sẽ rất khó có thể sôi được.
Nghĩ tới đây, Vân Thiên Hà nghĩ nên giúp bếp lò thêm củi để táng lửa, liền lập tức vận chuyển khôn linh chi tức trong cơ thể chính mình đẩy vào trong cơ thể tiểu bạch viên. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - https://trumtruyen.vn
Mà đúng lúc này, dị tượng rốt cuộc xày ra.
Khi Vân Thiên Hà vận chuyển một ít khôn linh chi tức đẩy vào trong cơ thể tiểu bạch viên, lúc này cơ thể tiểu bạch viên đột nhiên trướng lớn hơn vài phần, hơn nữa cổ năng lượng trầm lặng trong cơ thể thoáng cái như bị rót vào sức sống, nhanh chóng bắt đầu vận chuyển khắp thân thể.
Vân Thiên Hà phát hiện ra, đoàn năng lượng trong cơ thể tiểu bạch viên sau khi sống dậy. liền nhanh chóng vận chuyển quay xung quanh hạch tâm phiến năng lượng, ngay sau đó, tiền từ trong cơ thể tiểu bạch viên bắn ra một cỗ quang mang màu vàng nhàn nhạt.
Khi cỗ quang mang này bao phủ toàn bộ thân thể tiểu bạch viên, thân thề tiểu bạch viên bắt đầu chậm rãi mở lớn vài phần, nguyên bản bộ lông còn sót lại không nhiều lắm cũng bắt đầu cấp tốc rụng hết, từng tia chất bần từ trong cơ thể từ lỗ chân lông của nó bị ép ra ngoài, trong tứ chi tiểu bạch viên bỗng nhiên vang lên âm thanh lách cách, thực giống như thanh âm xương cốt bị bẻ gẫy, vang vọng làm người khác nghe có chút kinh hãi.
Nhưng Vân Thiên Hà biết, đây nhất định là một bước trong quá trình thân thể tiểu bạch viên phát sinh biến dị, hắn trừng to mắt, tuy rằng bên ngoài nhìn không rõ ràng, thế nhưng Vân Thiên Hà có thể cảm nhận được.
Đến ngay cả khi Đường Linh Toa và Tầm Nguyệt bước vào trong tĩnh đường, Vân Thiên Hà cũng không chú ý tới.
Lúc này thân thể tiểu bạch viên nới rộng ra một vòng, loại thanh âm giống như xương cốt bị bẻ gãy rốt cuộc dừng lại, nhưng cổ quang mang màu vàng nhàn nhạt từ trong cơ thể thẩm thấu ra ngoài bắt đầu trở nên kịch liệt.
Nhất là chỗ mi tâm trên trán tiểu bạch viên, lúc này đột nhiên nứt ra một lỗ hổng, một đạo kim quang từ trong lỗ hồng kia chiếu thẳng ra ngoài, sau đó đột nhiên biến mất, lỗ hổng kia liền lập tức biến thành một con mắt, con mắt kia và hai con mắt bình thường của nó hoàn toàn giống nhau, đều là nhãn cầu màu bạc tím, lóe ra quang mang đày đặc.
- A, con mắt này của nó thật đáng sợ!
Đúng lúc này Đường Linh Toa giương cái miệng nhỏ nhắn, kinh hãi thất thanh nói. Vân Thiên Hà hồi phục lại tinh thần, liền kéo cánh tay của nàng tới gần, để nàng dựa vào lồng ngực hắn, nhưng trừng mắt nhìn tiểu bạch viên, nhẹ giọng nói:
- Không cần sợ hãi, hiện tại tiểu bạch viên đã tới lúc quan trọng rồi, nếu như nó có thể thuận lợi kiên trì vượt qua, như vậy nó sẽ tiến hóa thành công!
Bất quá lúc Vân Thiên Hà nói, chung quy trong lòng có cảm giác không thể miêu tả thành lời.
Mà lúc này hắn cũng cảm giác được thân thể Đường Linh Toa đang run rẩy, vì vậy liền quay đầu nhìn, lập tức mở lớn hai con mắt, hai tay thả xuống, vẻ mặt ngạc nhiên, lúc này hắn đã phát hiện ra người trong lòng chính mình là Tằm Nguyệt, mà Đường Linh Toa thì đứng bên cạnh nhìn hắn, nở nụ cười xấu xa.
- Tầm Nguyệt, nàng, nàng thế nào lại mặc y phục của Đường Linh Toa, xin lỗi, ta vừa mới..
Tầm Nguyệt lúc này, khuôn mặt đã sớm đỏ như quả hồng, tại lúc Vân Thiên Hà buông tay ra, trong đôi mắt xuất hiện một tia thần thái mê ly, liếc mắt nhìn hắn thất thần, rồi lập tức tỉnh lại chạy vội ra khỏi phòng. Vân Thiên Hà lúc này đã không còn tâm tư nào quan sát tình huống biến hóa của tiểu bạch viên bên cạnh, thấy Đường Linh Toa cũng muốn chạy, liền cấp tốc chặn nàng ngoài cửa, nói:
- Các nàng làm cái gì, rốt cuộc chuyện này là sao?
Đường Linh Toa giống như một tiểu cô nương mắc lỗi, đứng ở trước mặt Vân Thiên Hà, hay tay xoa lấy nhau, mặt đỏ hồng, thấp giọng nói:
- Thiên Hà, khi ngươi ôm Tầm Nguyệt tỷ tỷ có thấy cảm giác gì...lạ không?
- Nàng đang nói cái gì, cảm giác gì là sao?
Nói đến đây, Vân Thiên Hà đột nhiên có chút không mở miệng ra được, tỉ mỉ suy nghĩ, cử động vừa rồi hình như là không tự chủ được tiến hành. hơn nữa hắn cũng không cảm giác được loại trực giác kỳ quái không phải Đường Linh Toa, nếu như không phải tâm tình Tầm Nguyệt kịch liệt ba động đánh thức hắn, chỉ sợ hắn thực đúng là không cảm thấy nàng chính là Tầm Nguyệt.
Vừa nghĩ đến đó, biểu tình Vân Thiên Hà lại có phần cổ quái, nhìn Đường Linh Toa nói:
- Các ngươi có phải có chuyện gì bí mật gạt ta, rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra?
Đường Linh Toa nói:
- Chúng ta làm một thực nghiệm, Tầm Nguyệt tỷ tỷ lại mỗi lúc gặp gỡ huynh, tâm tình liền rối loạn, sau đó cô tổ mẫu phát hiện ra điều này, vừa rồi lúc muội hỏi Tầm Nguyệt tỷ tỷ, nàng nói mình cũng không tự chủ được, vì vậy muội đã đưa ra một chủ ý, bọn muội trao đổi y phục cho nhau, lúc đó muội còn muốn chế tạo cơ hội cho hai người tiếp xúc thân mật với nhau, chỉ là muội chỉ mới nói một câu, huynh đã ôm lấy nàng, rất tự nhiên xảy ra như vậy, cho nên muội chuẩn bị trở lại hỏi Tầm Nguyệt tỷ tỷ về tâm tình biến hóa trong nháy mắt vừa rồi, bởi vì sau khi tâm tình nàng rối loạn, cần phải có chút thời gian bình phục lại, nàng nói chung quy cảm giác giống như hai người, cảm giác giống như không phải chính mình vậy, muội cũng rất kỳ quái!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.