Võ Động Thiên Hà

Chương 454: Chém giết Cương Diễm Võ Thánh





Mở hàng ngày mới, chào mừng 4vn sau cuộc cách mạng Xu nào !!!
Xung quanh thân Vân Tru, một cỗ hỏa diễm giống như từ bản thân nó ngưng tụ, bốc cháy hừng hực.
Thiết lão vận chuyện kình lực, thân thể phát ra một cỗ hỏa quang, khi kiếm ảnh kia tiếp cận tới gần, song chưởng hợp lại, mang theo một cỗ chưởng thế như liệt hỏa oanh lôi, biến ảo thành cự chưởng, nghênh tiếp đạo kiếm ảnh mang theo đuôi lam diễm băng hàn.
Ầm…
Va chạm kịch liệt, vang vọng thiên địa.
Hai cỗ quyền ý mang theo thế tiến công và thủ thế cường đại đối kháng với nhau, tỏa ra hỏa hoa sáng lạn, một cỗ sóng xung kích bạo tạc phát tán trong không gian, kiến trúc phòng ốc xung quanh bị san thành đất bằng.
Mà trong lúc giao thủ điện quang nảy lửa, Vân Thiên Hà đã có đánh giá bước đầu đối với thực lực lão giả này.
Đây là một người dung hợp thánh thể ý cảnh cương thiết và liệt diễm chí nhiệt, sau đó hình thành niên một loại ý cảnh võ đạo đặc biệt cương thiết chi diễm, càng là ý cảnh mạnh mẽ hiếm thấy đối thủ.
Nhưng ý cảnh lực lượng tinh khung càng có thể bao dung hàng vạn hàng nhìn, mà lực lượng khôn lam chi diễm có thể đóng băng hủy diệt hàng nhìn hàng vạn, khi hay cỗ lực lượng cực đoan này dung hợp cùng một chỗ, coi như là xích kiền chi diễm chí cương chí cương tràn đầy tính cuồng bạo và hủy diệt, một khi đối chọi liền có vẻ tái nhợt vô lực, huống chi là cương thiết chi diễm thấp hơn vài đẳng cấp như thế này.
Một vị Võ Thánh thành tựu thánh thể nhiều năm cùng với một vị Võ Thánh mới tấn cấp, tuy rằng có chênh lệnh về kinh nghiệm và từng trải, thế nhưng về mặt Tiên Thiên đã quyết định con đường võ đạo, tiềm chất và trưởng thành của bọn họ, lão đầu này so sánh với Vân Thiên Hà căn bản cách nhau trời vực, không thể nào bằng được.
Nếu như nói một vị Võ Thánh tư chất yêu nghiệt cùng với một vị Võ Thánh chỉ coi như tư chất không tồi, như vậy tồn tại chênh lệnh giữa tư chất và năng lực sẽ ảnh hưởng, quyết định với sự thành bại của bọn họ khi đối chiến với nhau.
Luận về kinh nghiệm chiến đấu, luận trí mưu tâm cơ, Vân Tiên Hà cũng không thiếu, vì vậy khi đối mặt với vị Võ Thánh này, Vân Thiên Hà hoàn toàn có nắm chắc đánh chết.
Mà khi ý cảnh võ đạo của bản thân chính là dung hợp ý chí Võ Thánh, đồng thời sơ bộ kết nối với lực lượng theine đại, cùng với lực lượng thánh thể.
Loại ý cảnh lực lượng tam vị nhất thể này, có thể làm cho một vị Võ Thánh thông qua ý canh võ đạo bày ra một mặt cường đại nhất của hắn.
Ý cảnh Võ Thánh cương thiết chi diễm của Thiết lão tại lúc phóng xuất ra ngoài, hắn phát hiện ra cỗ ý cảnh lực lượng này dưới sự áp chết, cư nhiên có vẻ rất thản nhiên dễ dàng, tựa hồ như cỗ ý cảnh lực lượng kia giống như không hề tồn tại, điều này làm cho Thiết lão có một loại xung động muốn phun máu tươi.
Nhưng trong lòng Thiết lão cũng hiểu rõ thật sâu, đối với không hề sợ hãi ý cảnh cương thiết chi diễm của chính mình, đó là bởi vì đối phương còn có con bài vô cùng hùng hậu mạnh mẽ chưa lật, trong mấy tức giao thủ vừa rồi, đối với căn bản chưa hề thả ra con bài chân chính của chính mình, chỉ là lam diễm kỳ quái kia đã đủ cho hắn kiêng kỵ không gì sánh được, đau khổ chống đỡ.
Xoẹt!
Vân Tru bị bám theo tàn ảnh lam diễm, lúc này một lần nữa kéo tới, quả thực mỗi một kiếm ảnh đều rất trực tiếp, ẩn chứa thế tiến công đều là một kích trí mạng, phương vị và góc độ, hình như đã trải qua tính toán cực kỳ tinh tế, khắc sâu tinh túy ba chữ:
Nhanh, chuẩn, độc!
Nhưng mà, Vân Tru khác với binh khí thông thường, nó dũng có đặc tính bá đạo của đao, tại lúc kiếm thế ập về phía Thiết lão, Vân Thiên Hà chuyển đổi thành chém trầm trọng mà bá đạo không gì sánh được, hắn phóng xuất ra ý cảnh võ đạo, triệt để quấy rầy tiết tấu phòng bị của Thiết lão đối với kiếm ảnh.
Giống như lưu tinh từ trên trời cao ập xuống, nhưng trong lưu tình còn mang theo đuôi lam diễm quỷ dị, đây là một loại ý cảnh tràn đầy tính hủy diệt, tại lúc tiết tấu của Thiết lão bị quấy rầy mạnh mẽ đột kích.
- Ý cảnh tinh khung!
Thiết lão kinh hãi, lúc này đối phương đột nhiên tại lúc cường thế phóng ra con bài chưa lật, tiết tấu của hắn bị quấy rầy, lại cảm giác được cỗ ý cảnh tinh khung hạo hãn kia bao phủ, hắn thực giống như một viên tinh thần nhỏ bé bị bao phủ trong biển tinh hà mênh mông, trong cỗ ý cảnh to lớn kia, một viên lưu tinh mãnh liệt ập về phía hắn, làm cho trong lòng hắn không khỏi run rẩy. Nguồn truyện: Truyện FULL
Dưới tinh khung bao phủ, hắn muốn chạy trốn cũng không thể chạy trốn.
Điểm lực lượng hỏa diễm nho nhỏ ẩn chứa trong cương thiết hỏa diễm so với loại thương diễm hủy diệt do lưu tinh rơi xuống mang lại, đồng thời hắn thủy chung có cảm giác không thể nắm bắt được loại lam diễm quái dị kia, khôn hàn tới cực hạn, để linh hồn hắn như bị đóng băng, da thịt trên cơ thể trong nháy mắt đã bị trì trệ.
Cũng chỉ trong thời gian nháy mắt, khi viên lưu tinh ẩn chứa thương diễm rơi xuống phía hắn, phảng phất như toàn bộ quần tinh trên bầu trời phát ra lực lượng, toàn bộ ngưng tụ vào một viên lưu tinh này, trong nháy mắt đã thôn phệ hỏa diễm của Thiết lão.
Xoẹt…
Lưu tinh lam diễm hung hăng đập thể vễ thủ thế của thiết lão, mang theo khí thế bẻ gãy nghiền nát mọi thứ cản đường, lúc phá tan phòng ngự có vẻ tái nhợt của hắn, cùng với phong mang phát ra từ Vân Tru, mạnh mẽ bổ xuống cánh tay Thiết lão, toàn bộ đại địa xung quanh phương viên trăm trượng cũng bị bổ thành một đạo khe rãnh sâu hơn một trượng, giống như đã xảy ra động đất nứt nẻ.
Thánh thể của cao thủ Võ Thánh vốn cực kỳ cường hãn, một kích này của Vân Thiên Hà vẻn vẹn chỉ chặt đứt cánh tay đối phương mà không chém vào bên trong, dù sao Thiết lão cũng có tu vi Võ Thánh, nếu như chém như chặt rau, vậy quả thực còn không đáng để Vân Thiên Hà lấy ra con bài chưa lật. Bất quá Vân Thiên Hà phóng ra con bài tinh khung ý cảnh, động thêm Vân Tru đi sau chặt bỏ cánh tay Thiết lão, hắn đối với điểm thành tích này cũng không hài lòng, vẫn như cũ không chút hạ thủ lưu tình.
Khi Vân Tru còn chưa thu hồi kiếm thế, tay kia lập tức xoay ngược tụ thể, một chỉ thiêt đốt hừng hực lam diễm quái dị, lực lượng thiên địa như ngưng tụ toàn bộ vào trong một chỉ này, mang theo tính hủy diệt và tính thôn phệ của khôn lam chi diễm, thiểm điện đánh thẳng về phía Thiết lão.
Thiết lão trọng thương tránh né, tại lúc thân ảnh Vân Thiên Hà tập kích tới gần liền nghiêng người, thế nhưng lúc này khóe miệng Vân Thiên Hà lại lộ ra một nụ cười nhạt cổ quái, quyền ý của hắn đột nhiên biến đổi quyền thành trảo, một đôi bàn tay to biến ảo nắm lấy chân Thiết lão, lập tức theo đó là cỗ khôn lam chi diễm ập vào thân thể Thiết lão, khiến cho toàn bộ thân thể Thiết lão lập tức bùng lên khôn lam chi diễm mãnh liệt.
Thiết lão phát hiện ra chính mình bị lam diễm bám chắc vào người, mà khôn diễm bắt đầu khuếch tán toàn thân hắn, thiết đốt khí huyết và nội tức, hắn cũng đã mất một tay, không còn hy vọng chạy thoát, hắn biết hẳn phải chết không cần nghi ngờ, lúc này hắn ngừng lại, tùy ý để khôn diễm thiêu đốt mang đi sinh mệnh lực của hắn, cái miệng đã bị đóng băng cứng ngắc gian nan phát ra một câu nói:
- Lão phu đã báo ân, không thẹn rồi!
Dứt lời, thân thể hắn cứng ngắc ngã xuống đất, tại lúc khôn lam chi diễm đốt cháy một tia sinh mệnh lực và khí huyết cuối cùng của hắn, thân thể Thiết lão rất nhanh liền biến thành một bức tượng băng, sau đó hóa thành từng mảnh băng vụn.
Vân Thiên Hà đánh chết Thiết lão, không chút để ý xoay người bước đi hai bước, lúc này đột nhiên lay động, thân hình liền biến mất không còn tung tích.
Chớp mắt sau lại xuất hiện cách đó không xa, một thân thể bị hắn nặng nề ném dưới chân, chỉ còn lại khí tức mười phần yếu ớt, chính là Thân Tuần. Đường Linh Toa cũng cầm theo long cân tiên đi tới, trên khuôn mặt hiện rõ sát khí, bước tới gần Vân Thiên Hà nói:
- Thiên Hà, chính người này đã bố trí mai phục ở chỗ này, muốn giết chết chúng ta!
- Nàng có chuyện gì hay không?
Vân Thiên Hà không để ý tới, thấy trên người Đường Linh Toa loang lổ vết máu, lập tức thân thiết hỏi tình huống của nàng.
Trong lòng Đường Linh Toa ngọt ngào, lắc đầu nói:
- Đây không phải là máu của muội, đây toàn bộ là cái giá phải trả cho kẻ dám dùng ngôn từ ô nhục muội, người này muốn chạy trốn, bị muội ngăn chặn, hắn thấy muội nhu nhược, hình như rất dễ ăn hiếp, nghĩ muốn đánh lén muội. Hừ, nếu không sợ huynh còn có chuyện muốn hỏi, muội đã sớm giết chết hắn.
Vân Thiên Hà giúp nàng lau vết máu trên mặt, lập tức xoay người, Vân Tru ra khỏi võ, một kiếm chém xuống đầu Thân Tuần.
Sau khi Vân Tru vào vỏ, Vân Thiên Hà tiếp tục giúp nàng lau vết máu, nói:
- Sau này đối với loại địch nhân này cứ trực tiếp giết chết là được, kỳ thực ta không có gì muốn hỏi, người muốn giết ta, ta hà tất phải hỏi nguyên do, kết quả chỉ có một, đó là bị ta giết hoặc là ta chết!
- Huynh đã nói sau này do muội làm chủ, muội không cho huynh chết!
Đường Linh Toa mạnh mẽ che miệng hắn.
Vân Thiên Hà nắm lấy bàn tay của nàng, nhìn xung quanh một chút, xung quanh đày một mảnh hỗn độn, cũng không còn tâm tư nào đi để ý tới bình dân bách tính vô tội, nói:
- Chúng ta mau chóng rời khỏi thành, đi tìm Mộng Ly và Tầm Nguyệt!
Đường Linh Toa theo sát bên cạnh Vân Thiên Hà, nói:
- Thiên Hà, huynh biết tỷ tỷ ở chỗ nào?
Vân Thiên Hà liếc mắt nhìn xa xa, nói:
- Trong thiên địa có cỗ ba động lực lượng cực mạnh lan truyền cách nơi này khoảng hơn mười dặm, còn có quang mang chín màu phóng ra, nhất định là Mộng Ly và Tầm Nguyệt đã gặp phải địch nhân càng mạnh!
- Thế nhưng, nếu như ngay cả các tỷ tỷ cũng không đánh thắng, Thiên Hà, huynh…
- Không cần nói nữa, các nàng gặp nạn, ta há có thể khoanh tay đứng nhìn, ngay cả địch nhân rất mạnh thì ta cũng phải đi!
- Đã như vậy, muội đi cùng huynh, cho dù không đánh lại, cùng các tỷ tỷ một chỗ coi như chết cũng không có gì nuối tiếc!
Đường Linh Toa hiện rõ thần tình kiên định nói.
Nói xong, Vân Thiên Hà huýt sáo dài, chỉ trong vài lần hô hấp, Vân Bôn đã xuất hiện bên cạnh Vân Thiên Hà.
Mà lúc này Vân Thiên Hà đột nhiên xoay người, điểm nhẹ vào huyệt đạo hôn mê trên người Đường Linh Toa, Đường Linh Toa không một chút phòng bị, liền hôn mê bất tỉnh.
Để Đường Linh Toa lên lưng ngựa, Vân Thiên Hà vuốt ve Vân Bôn, nói:
- Tiểu nhị tốt, nếu như ta có gì bất trắc, ngươi hãy đưa nàng trở về nhà!
Dứt lời, thân thể Vân Thiên Hà nhảy cao, giống như con gió thổi, cấp tốc đi xa, Vân Bôn nhìn theo thân ảnh chớp mắt đã không còn bóng dáng, cao giọng hí một hơi dài, liền mang theo hai thất Phi Tuyết Mã cùng đi.
Núi hoang dã ngoại.
Nơi đây chìm trong một biển lửa xích diễm, băng tuyết phạm vi lớn bị hòa tan, lộ ra một mảnh đất khô cằn, khói xanh bốc lên nghi ngút.
Thỉnh thoảng có chỗ lòng núi bị nghiền nát, gần như bị san thành đất bằng, rất nhiều khối đá lớn rơi xuống, khắp nơi một mảnh hỗn độn.
Khóe miệng trào ra dòng máu tươi, không ngừng chảy xuống, Mộng Ly nửa quỳ trong một cái hố sụt sâu đường kính mấy trượng, nàng kịch liệt thở dốc, nàng đã có chút không thể chống đỡ được nữa rồi, nhưng mỗi khi nàng nhìn sang muội muội bên cạnh đã hôn mê bất tỉnh, trên khuôn mặt xinh đẹp lại hiện rõ ý chí kiên định, để nàng dùng ý chí chống đỡ thân thể tàn tạ của chính mình.
Không thể ngã xuống, cho dù là dùng hết một tia lực lượng cuối cùng cũng phải để muội muội sống lại.
Đây là một tín niệm mãnh liệt trong đầu Mộng Ly, chống đỡ nàng còn thanh tỉnh tới giờ!
Lúc này, viên cửu thải vân long châu huyền phủ trên đỉnh đầu nàng nổi lên một tầng quang mang tàn phá, trong hô hấp của Mộng Ly dần dần ngưng tụ năng lượng thiên địa, thông qua cửu thải vân long châu, một lần nữa hội tụ hướng về phía nàng.
Trong lòng nàng đã đưa ra quyết định, muốn đồng quy vu tận với đối phương!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.