Tô Ngữ dẫn đầu lập fanclub cho Hạ Điềm, sau đó ở trên trang cá nhân rất tích cực giới thiệu phim Thâm Cung Hiểm Ác cho mọi người xem, chọc Hạ Điềm vui vẻ không thôi. Rốt cuộc, fan trung thành nhất của cô lại là bạn thân nhất của cô.
Vỏn vẹn mấy ngày, số lượt follow của Hạ Điềm tăng vùn vụt lên, mà đại đa số những fan kia đều là người quen, sau đó là các sinh viên ở trường đại học H. Dù sao cô cũng là nữ thần của khoa kinh tế, mặc dù hiện tại đã tốt nghiệp, nhưng giai thoại vẫn còn ở đó.
Trước kia khi Hạ Điềm còn là hoa khôi của khoa thì từng tham gia kha khá hoạt động của trường, trong đó bao gồm các cuộc thi sắc đẹp, tài năng linh tinh, giành được một chút danh tiếng. Nhờ vào những fan đời đầu tích cực ủng hộ, thông tin của cô cũng được làm rõ hơn.
Hạ Điềm, sinh viên khoa kinh tế đại học H, thành tích, tính cách, những thứ tốt đẹp nhất của cô đều được đăng lên mạng.
Fanpage của cô bao gồm Tô Ngữ và một thành viên nam khác, thình lình chính là anh chàng may mắn đã xin được chữ ký của cô. Cậu chàng hừng hực khí thế giúp cô quảng cáo bản thân, không ngừng kêu gào bạn bè của mình ủng hộ Hạ Điềm.
Mà những chuyện này Hạ Điềm cũng không có sức đi quan tâm, bởi vì cô phải chuẩn bị tham gia một show khá lớn của đài truyền hình, đây là cơ hội cực tốt để phát triển. Chỉ là… hiện tại cô tham gia được sao?
Cổ Trạch khó khăn lắm mới tìm được một vị trí cho cô, ngoài cô ra thì còn có Thất Thất - nữ chính của phim. Ba người bọn họ chỉ tham gia một tập với tư cách khách mời, nhưng cô đang mang thai, vì vậy tạm thời vẫn còn phân vân.
Quản lý mới của cô sau khi mắng Vương Tuyết Tình một trận cũng tự động đi theo cô sang công ty khác, một công ty tầm trung, đãi ngộ rất tốt.
Quản lý không biết việc Hạ Điềm mang thai nên không ngừng giải thích:
“Hạ Điềm, đây là cơ hội rất tốt cho tương lai của cô, bởi vì show giải trí này rating rất cao, lượng người xem mỗi tháng đều nằm trong top 3.”
“Tôi đã xem qua một ít trò chơi trong show giải trí này, có một số trò khá vất vả.”
Hạ Điềm ngập ngừng, vốn dĩ cô nên ở nhà im lặng dưỡng thai, nhưng cô chỉ vừa phất lên một chút, nếu biến mất cả năm trời mới xuất hiện trở lại thì liệu fan có còn? Độ hot có còn? Đây là lí do khiến cô cự tuyệt việc nghỉ ngơi. Chỉ là khi nhận show, cô phải tốn chút công sức nghiên cứu xem nó có phù hợp với mình hay không.
Quản lý đưa tới một cái máy tính bảng, bên trên miêu tả nội dung sẽ quay.
“Đây là danh sách trò chơi của tập tới, cô xem trước đi.”
Nhìn lướt qua một lần, lại bấm vào từng mục để xem, Hạ Điềm rốt cuộc gật đầu:
“Được rồi, tôi sẽ nhận.”
“Tốt, tôi sẽ liên lạc lại với bên đấy.” Quản lý quá đỗi vui mừng, đôi mắt to tròn cong tít lại.
Mấy tháng đầu thai còn chưa ổn định, không được hoạt động mạnh, nhưng những trò chơi mà cô phải tham gia đều là đấu trí, hơn nữa chơi đoàn đội, cô cảm thấy vẫn còn ổn. Bây giờ chưa có dấu hiệu ốm nghén, ngoài việc hơi buồn ngủ ra thì mọi thứ đều rất bình thường, cô cũng sẽ đi khám thai định kì.
Trình Tiêu luôn túc trực bên cạnh cô, gần như là 24/7 để bảo vệ cô an toàn.
Từ sau lần kia Lạc Thần gọi điện thoại cho cô xong, hai người chưa từng nói chuyện, anh cũng không xuất hiện trước mắt cô. Bọn họ giống như đã hoàn toàn quên mất nhau, vùi đầu vào trong việc riêng của bản thân.
Cổ Trạch gọi điện thoại cho Hạ Điềm vài lần hỏi thăm sức khỏe và bàn một chút về vấn đề công việc, khi nghe được cô sẽ tham gia show giải trí cùng mình, anh cười nhẹ:
[Anh còn nghĩ Lạc tổng sẽ không cho em tham gia show cùng anh.].
||||| Truyện đề cử: Husky Và Sư Tôn Mèo Trắng Của Hắn |||||
“À, em rời khỏi Lạc Hoa rồi.” Hạ Điềm rũ mi mắt, nói.
Cô đứng trong phòng nhìn ra bên ngoài cửa sổ, mưa tuyết nhẹ rơi, phủ kín xuống đường, khí lạnh như ôm trọn lấy thành phố, ôm lấy cảm xúc của cô.
[Thật? Bao giờ vậy? Sao em lại....]
“Không có gì, chỉ là em tìm được nơi thích hợp hơn mà thôi. Không còn gì, em ngắt máy trước.”
Hạ Điềm cười nhưng trong mắt không có ý vui, nhanh tay ngắt điện thoại. Cô sợ tiếp tục nói nữa thì cô sẽ khóc mất.
Mặc dù biết Lạc Thần có nỗi khổ riêng, nhưng cô vẫn không nhịn được mà đau lòng, cũng rất nhớ anh. Bọn họ đã có hơn một tuần chưa liên lạc, không gặp mặt, cô thật sự sắp không ổn rồi.
Phụ nữ mang thai nhạy cảm đến nhường nào chứ? Chỉ một chút chuyện nhỏ cũng ảnh hưởng lớn đến tâm trạng của họ, trường hợp của cô cũng vậy chăng?
Hít sâu một hơi, Hạ Điềm vuốt ve bụng nhỏ vẫn còn bằng phẳng của mình, ánh mắt đờ đẫn.
“Cục cưng, con đến không đúng lúc chút nào… Mẹ, vẫn chưa sẵn sàng mà.”
Cô cảm thấy bản thân còn rất trẻ, ít nhất, cô đã từng lập kế hoạch sẽ lấy chồng khi đủ hai mươi bảy tuổi, sau đó một hai năm sinh con là vừa đẹp. Chỉ là ngoài ý muốn gặp được Lạc Thần, lại ngoài ý muốn cùng anh lăn giường… Được rồi, càng khiến người ta chuẩn bị không kịp là anh cầu hôn cô xong liền đá cô.
Lạc Thần, thù này, tôi ghi xuống rồi.
Đừng thấy tính tình Hạ Điềm điềm đạm dễ chịu mà nghĩ tính tình của cô cũng thế, thật ra, cô rất nóng tính, thậm chí là thù dai vô cùng!
Lúc này, dưới sự giúp đỡ của Sở Dương, Hạ Điềm chuyển đến sống ở một căn hộ cao tầng giữa thành phố. Để tiện cho việc chăm sóc cô, Trình Tiêu đề nghị chuyển đến đây ở cùng, thậm chí Tô Ngữ đều kêu gào muốn đến lo cơm nước giặt giũ… Có lẽ ngày mai, hai người họ sẽ tới.
Và tuần sau, chính là ngày tham gia show giải trí rồi!