Vợ Ngố Tổng Tài

Chương 59: Sóng gió kéo tới




Đường Vấn dắt Mạc Đại Linh rời đi với tốc độ rất nhanh, chỉ thiếu điều còn chưa bỏ chạy mà thôi, mỗi lần nhìn thấy tên Nhiếp Cường kia thì cả người Đường Vấn liền cảm giác khó chịu, tâm trạng bất an, mơ hồ cảm giác sẽ có chuyện gì đó không hay phát sinh. Mà Mạc Đại Linh bị Đường Vấn kéo đi quá nhanh, cước bộ có chút lảo đảo, xém chút là té ngã, cũng may Đường Vấn phản ứng nhanh nhẹn, đem Mạc Đại Linh ôm vào trong ngực.
Lúc này, Đường Vấn mới giật mình phát giác bản thân mình quá hấp tấp, may mắn Mạc Đại Linh không bị sao, vỗ vỗ ngực bản thân, quay sang Mạc Đại Linh ngượng ngùng thè lưỡi, nắm lấy cánh tay mảnh khảnh của Mạc Đại Linh lắc lắc như lấy lòng.
Mạc Đại Linh bất đắt dĩ cười cũng không nói gì, hai người cùng lúc quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Nhiếp Cường như trước đứng ngốc nơi đó, bộ dạng rất khó đóan. Tuy rằng có thể nói bị kỳ đà làm cho hăng hái của hai người có chút cản trở, nhưng khi thoát khỏi đi thì cảm giác lại như lúc đầu, hai người quay sang nhìn nhau cười, tay trong tay thoải mái rời đi.
Nhiếp Cường nơi đó híp mắt, nhãn thần trở nên nguy hiểm, lấy điện thoại di động ra gọi cho ai đó, chờ một lúc điện thoại đã kết nối với người đầu dây bên kia, hắn liền nói:
"Lão ngũ, ngươi lập tức cho người theo sát Mạc Đại Linh, điều tra xem gần đây nhất cô ta thường tiếp xúc với những ai, đem hết nhất cử nhất động của cô ấy báo cho tôi biết".
Một nữ nhân khác từ phía sau đi đến bên Nhiếp Cường, nhìn hắn bất đắt dĩ nói:
"Nhiếp Cường, anh cần gì phải khổ sở theo đuổi Mạc Đại Linh như thế, ai nấy đều có thể nhìn thấy rõ ràng trong mắt cô ta không có anh.."
"A, thật buồn cười, cô ta không phải là do cô một mực muốn hợp tác hay sao? thế nào, Sư Tuyên, cô hiện tại là muốn khuyên tôi buông tha cho cô ấy, lẽ nào người Sư Gia cô không muốn thâu tóm Đường thị"
Nhiếp Cường chậm rãi quay đầu, lộ vẻ trào phúng hướng Sư Tuyên cười nhạo.
"Ah...vậy cứ làm theo như chúng ta vừa đàm phán khi nãy, tất cả theo kế hoạch đó mà tiến hành."
Trầm mặt một lúc lâu, ánh mắt đảo qua thân ảnh hai người đang dần biết mất trên con đường kia, Sư Tuyên trong lòng than thở: Vấn Vấn, xin lỗi....
Đường Vấn cùng Mạc Đại Linh không một chút nào cảm nhận được nguy cơ đang rình rập, lúc này vẫn vui vẻ đi bộ trên đường phố nhộn nhịp, tuy rằng đói đến mức bao tử cả hai cũng lên tiếng biểu tình, thế nhưng nãy giờ vẫn không tìm được nhà hàng ưng ý, hai người cũng kiên trì chịu bụng đói đi tìm, nhất quyết không vì quá đói mà ăn tùy tiện, không biết cái này rốt cuộc là phẩm chất tốt hay là thói quen xấu cho cuộc sống cầu kỳ.
Vì vậy chờ đến khi hai người cuối cùng vẫn tìm được chổ ăn như ý ngồi ăn thì cũng đã 8h tối, mà nơi được chọn lại chính là KFC.
Biển quảng cáo bên ngoài để hình một ông lão râu trắng thật lớn rất gây chú ý, mấy chữ tiếng anh bên dưới gợi nhớ đến những hình ảnh quảng cáo thực phẩm trên TV, Đường Vấn lại rất quan tâm, bởi vì Đường Vấn từ trước đến giờ vẫn chưa từng ăn qua, mà đối với Mạc Đại Linh khi còn là du học sinh nước ngoài, loại thức ăn nhanh này không có gì xa lạ, cho nên trong lòng có chút mâu thuẫn, vì vậy mà hai người cứ thế giằng co qua lại một màn trước mắt.
Một người thành thục, khí chất lạnh lùng, cùng với một người mang vẻ non nớt thanh tú đang đứng trước mà không ngừng đấu khẩu. Hai người này dĩ nhiên chính là Đường Vấn cùng Mạc Đại Linh, Đường Vấn hôm nay ra ngoài cũng có chút ngụy trang, bình thường tóc dài xõa tự nhiên hôm nay được búi cao gọn gàng, một cặp mắt kính đen lớn che đi gần hết một nửa ngũ quan, khiến cho Đường Vấn cả người có chút cứng ngắc, rất khó để mọi người nhận ra đó lại chính là nữ diễn viên mới đang rất thu hút.
Hiện tại, Đường Vấn đã trở nên thành thục rất nhiều, hoàn toàn khác với trước kia chỉ là hình ảnh tiểu công chúa luôn luôn chỉ đơn giản quần jean-áo thun. Điều này làm cho Đường Vấn có phần gọn và đẹp trai hơn.
"Đi mà...đi...,ăn một lần thôi nha!!", Đường Vấn nhất quyết lôi kéo tay Mạc Đại Linh không tha, mở to mắt nhìn Mạc Đại Linh, một bên dùng sức lôi kéo Mạc Đại Linh, một bên cố tỏ ra ngữ khí làm nũng.
"Không nên ăn cái này, chúng ta đi nơi khác ăn được không?", Mạc Đại Linh hạ thấp giọng như cô năn nỉ, đối với biểu tình trẻ con làm nũng của Đường Vấn cho chút nhức đầu.
"Em muốn ăn...", Đường Vấn cắn môi tỏ ra vô cùng ủy khuất, giống như không cho ăn chính là bản thân đang bị vợ nhà ngược đãi như nhau.
Hai người cứ như vậy do dự một phen, thu hút rất nhiều ánh nhìn của những người đi đường, hơn nữa, Đường vấn tuy rằng đã ngụy trang một chút, nhưng ít nhiều vóc dáng cũng lộ ra một chút quen quen.
Thấy người qua đường ánh mắt hiếu kỳ dòm ngó, Mạc Đại Linh bất đắc dĩ thở dài, cuối cùng vẫn là khuất phục.
"Được rồi, được rồi...chúng ta vào đó ăn, đừng náo nữa.."
"Yeah...vợ muôn năm!!!moaaa", một cảm giác mềm mại nhanh chống chạm lên má Mạc Đại Linh, trước khi kịp tỏ vẻ làm sao Đường Vấn có thể như thế lớn gan thì chính là nhận được ánh mắt như lang như hổ đầy khiêu khích cố ý tuyên bố chủ quyền của Đường Vấn phóng tới, Mạc Đại Linh bất giác buồn cười, bạn nhỏ nhà mình bộ dáng ghen tuông rất dễ thương.
Nhưng không ai biết, cách đó không xa trong góc khuất, tách tách một tiếng, ánh sáng trắng lóe lên, vừa rồi hình ảnh hai người chính thức bị chụp lại, hình trong máy ảnh không thể nói có gì có thể đẹp mắt hơn, nhưng cũng là nguyên nhân cho những sóng gió về sau...
Quay trở lại hiện tại....
Mạc Đại Linh khóe miệng mỉm cười, nhu thuận chấp nhận sự tuyên đó chủ quyền của Đường Vấn, theo cước bộ, hai người cùng nhau đi vào tiệm ăn KFC.
Đứng xếp hàng một hồi, cũng tới phiên hai người chọn món, Đường Vấn lúc này lại gặp chút khó khăn, không biết nên chọn ăn cái gì, cầu cứu hướng ánh mắt nhìn về Mạc Đại Linh, lại nhìn thấy Mạc Đại Linh đứng sang một bên, cau mày nhìn những món ăn.
Trong lòng có chút nôn nóng, nhưng Đường Vấn lại có giác quan thứ 6 nói cho bản thân biết rằng hiện tại không nên trêu chọc Mạc Đại Linh.
Quay đầu nhìn người phục vụ cùng thực đơn, nhớ đến thông tin quảng cáo trên TV, Đường Vấn hạ quyết tâm hướng nhân viên nói:
"Tôi chọn cánh gà..."
Nhân viên phục vụ: "Xin chào quý khách, cho hỏi cô chọn loại cánh gà nào.."
Đường Vấn: "Tôi muốn....một cặp cánh gà loại này"
Nhân viên phục vụ: "Vâng, cô muốn nướng cay hay không cay.."
Đường Vấn vẻ mặt do dự:
"uhm..thì tôi cần cánh gà, không cần nướng và cay.."
Nhân viên phục vụ: "......"
Cuối cùng vẫn là Mạc Đại Linh tiến lên giải vây, chọn một chút là xong, lúc còn sống và học ở nước ngoài, không thể tránh vài lần dùng đến những loại thức ăn nhanh như vậy, muốn nói Mạc Đại Linh vì sao mâu thuẫn, không muốn ăn loại này?
Hoàn toàn bởi vì Mạc Đại Linh rất rõ, ở nước ngoài, thức ăn nhanh là loại rất được thịnh hành, chỉ trong thời gian ngắn nó có thể phát triển rất nhanh, vì vậy thức ăn nhanh có thể được cho là một trong những nguồn thực phẩm chính của đa số sinh viên, nhưng thực tế, vẫn có khía cạnh không tốt, đặc biệt đối với những cô gái, bởi nó là loại có rất nhiều chất béo.
Chất béo chính là kẻ thù ngàn thu đối với phụ nữ, chỉ cần dùng thường xuyên một chút, chuyện tăng cân là điều không thể tránh khỏi, đó là lý do Mạc Đại Linh từ lâu khai trừ loại thức ăn này. Hôm nay, để thỏa mãn nhu cầu ăn uống của tiểu tử nhà mình, Mạc tổng phải hạ quyết tâm rất lớn.
Chọn chút cánh gà, humburger và kem, nhìn hai mắt trong suốt mong chờ của Đường Vấn, rồi nhìn lại thắt lưng mảnh khảnh của bản thân..: chỉ ăn một lần, chắc là sẽ không bị béo...
Lúc chọn thức ăn, chị Tổng nhà ta mang tâm trạng lo lắng, đợi đến khi ngồi xuống để ăn, bởi vì nhìn Đường Vấn ăn đến một cách ngọn lành, miệng tèm lem tương, trông rất đáng yêu, thế nên Mạc Đại Linh nhịn không được mà cười liên tục. Nói Đường Vấn lại nhìn thấy nữ nhân ngồi trước mặt, cứ nhìn chằm chằm mình mà cười không ngừng, Đường Vấn vẫn không nói gì, nhưng trong lòng vừa xấu hổ vừa tức giận. Tâm tình tràn đầy phiền muộn mà không có chổ phát tiết, đành phải xem thực phẩm trước mắt làm vật thế.
Đường Vấn ăn ngấu nghiến, như mưa bão muốn quét sạch sẽ thức ăn trước mặt, trong khi Mạc Đại Linh chỉ duy nhất mỗi một cánh mà từ tốn chậm rãi ăn, lâu lâu nhẹ giọng nhắc nhở Đường Vấn ăn chậm một chút.
Đợi đến khi Đường Vấn giải quyết hoàn toàn bữa ăn chính mà bắt đầu chuyển sang ăn kem, Mạc Đại Linh vẫn chưa xong phần mình, mắt liếc nhìn Đường Vấn lúc này chính là....một chút hình tượng cũng không có..
Mạc Đại Linh cầm lấy khăn giấy, cẩn thận lau cái miệng nhỏ nhắn của Đường Vấn đầy dầu mỡ cùng kem, lại nhìn thấy tiểu tử bày ra bộ dáng cực kỳ hưởng thụ mà nheo nheo đôi mắt, không khác gì con mèo nhỏ ăn no lười biếng, Mạc Đại Linh nhéo nhéo khuôn mặt trắng nõn kia, buồn cười điểm điểm vào cái đầu nhỏ, ngoài miệng đem hành vi Đường Vấn quở trách:
"Em xem em kìa, chỉ ăn một bữa có thể ăn thành như vậy, có biết mình bây giờ không khác con mèo nhỏ không...."
Ngôn ngữ ý tứ tuy là có chút trách cứ, thế nhưng trong ánh mắt lại là tia cực kỳ sủng nịnh, kèm với lời nói hoàn toàn không mang tý uy lực nào, mà chính là hình ảnh như người vợ hiền toàn tâm chăm sóc cho chồng.
Đối lại Mạc Đại Linh chính là bộ dáng cười hề hề của Đường Vấn, hoàn toàn không gì sợ hãi.
Cảm giác an ổn cùng vui vẻ bên nhau của hai người lúc này làm Mạc Đại Linh có gì đó không nói nên lời, chỉ cảm thấy trong lòng cực kỳ ôn nhu...đây gọi là ngọt ngào sao????
Mà lúc này cũng cùng thời điểm ăn tối, chỉ là không khí hoàn toàn khác hẳn, chính là trầm lặng cùng u ám, nếu hình ảnh Đường Vấn cùng Mạc Đại Linh ngọt ngào vui vẻ, rơi vào nhãn thần người khác chính là cực kỳ chướng mắt.
"Ba..." một tiếng, hàng loạt hình ảnh cặp đôi ngọt ngào tứ tung trên bàn.
"Hỗn đản!!!" một giọng gầm lên đầy tức giận, tất cả đồ vật trên bàn Nhiếp Cường đều bị rơi hết xuống đất với tiếng va đập lớn...
Gắt gao nhìn chằm chằm vào người trong ảnh, ngực hắn phập phòng kịch liệt, nhìn điều này thôi có thể biết hắn hiện tại đang tức giận đến mức nào.
Ban đầu, tại trước nhà hàng muốn cười nhạo Đường Vấn thì Mạc Đại Linh lại một mực che chở, làm cho Nhiếp Cường cảm thấy có chút không thích hợp, tuy rằng cảm giác được Mạc Đại Linh đối với Đường Vấn có gì đó không đúng, thế nhưng lúc vừa mới bắt đầu Nhiếp Cường không mấy lưu tâm, cho rằng hai người nhiều lắm chỉ là tình cảm chị em, mãi cho đến lần thứ 2 tiếp xúc mới xác định chân chính điểm kỳ quái kia, đối với em gái, như vậy để tâm có phải là hơi quá không..
Cho đến hôm nay, xem qua những hình chụp này thì hắn mới biết, sự tình đích thực lại là như vậy. Tâm trạng cũng hiểu rõ vấn đề, sau đó mới là phẫn nộ, lúc đầu còn nghĩ rằng Mạc Đại Linh sớm muộn gì cũng sẽ thuộc về mình, không nghĩ đến hiện tại lại bị Đường Vấn, một người si ngốc phỏng tay trên trước, hai người cư nhiên như vậy đồng lòng cùng nhau một chỗ.
Hắn cảm thấy lòng tự trọng của một nam nhân bị vũ nhục, Nhiếp Cường hạ quyết tâm...Đường Vấn...nhất định phải trừ đi....

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.