Editor: demcodon
Sở Từ nghe được những gì Sở Tú Trinh nói cũng coi như nhẹ nhõm hơn, lại nhớ đến tình trạng sức khỏe của dì nên lập tức thử bắt mạch cho dì.
Mặc dù nàng là thầy thuốc gà mờ. Nhưng lại quen thuộc với mạch đập của dì. Cho nên cũng có thể nhìn thấy rõ ràng, phát hiện sức khỏe của dì quả nhiên tốt hơn trước rất nhiều, tinh thần cũng ngày càng hoạt bát. Chỉ là trước kia có nhiều bệnh cần chậm rãi điều trị, ngoài ra những thứ khác đều ổn.
Sau đó, dì và chị Hương Như lại nói với nàng về tình hình của những người khác trong thôn.
Một việc chính là trước đó hai vợ chồng Trương Quế Vân và Trương Bảo Sơn đã mua kỹ thuật đan lát của nàng. Sau khi hai người nghe nói nàng đi lên huyện mở quán ăn cũng quyết tâm. Hai vợ chồng giao con cho người lớn trong nhà chăm sóc em. Hai người đi nơi khác nói là muốn xem những điều kỳ lạ bên ngoài, nhìn xem có thể kiếm chút giá chênh lệch về hay không.
Ấn tượng của Sở Từ đối với hai vợ chồng này không tệ, cũng cảm thấy hai người này xác thực cũng biết làm buôn bán, đi ra ngoài nhìn xem cũng là một chuyện tốt. Cho nên sau khi nhìn thấy dáng vẻ tiếc hận của dì nói hai người này làm bậy thì nàng giữ im lặng, không phát biểu bất luận ý kiến gì.
Sau đó, chị Hương Như nói về chuyện nhà họ Sở.
Cách đây không lâu, Sở Thắng Lợi quen một nhân vật bí ẩn đến từ nơi khác, nghe nói là đến làm việc thị sai địa phương. Dưới sự 'trùng hợp' nói chuyện hợp với Sở Thắng Lợi. Cuối cùng Sở Thắng Lợi trực tiếp đi theo người đó, vừa đi đã mất tích. Người bên nhà họ Sở cho rằng Sở Thắng Lợi có thể đã bị lừa, có lẽ đã chết ở bên ngoài.
Nhưng Sở Từ nghe đến điều này đột nhiên nghĩ đến những gì Từ Vân Liệt nói. Khi Sở Thắng Lợi đến quán ăn của nàng gây rối. Hắn đã đề cập đến việc sẽ tìm người bắt cóc Sở Thắng Lợi và đảm bảo rằng ông ta sẽ ở bên ngoài mấy năm cũng không về.
Có vẻ như Từ Vân Liệt quả nhiên đã làm được điều đó, thật sự sau lưng đã giúp nàng không ít việc. Nếu không thì rắc rối của Phúc Duyên Đài của nàng cũng không phải chỉ có duy nhất dì Tiền.
Sở Thắng Lợi vừa đi xem như giáng một đả kích mạnh cho nhà họ Sở. Ông tốt xấu gì cũng là sức lao động, có thể xuống ruộng cũng có việc làm. Nhưng hôm nay không còn nữa, áp lực lên gia đình của hai đứa con trai còn lại cũng lớn hơn.
Huống hồ ban đầu nhà họ Sở và nhà họ Lưu đang tranh giành con nối dõi. Ông Sở vì mặt mũi suốt ngày đi ra ngoài bảo đàm cháu trai là con ruột của con trai mình. Nhưng nói tét miệng thì có ích lợi gì? Cuối cùng, ngay cả con trai của mình cũng không cần ba đứa trẻ. Ông lại nói thêm cũng chỉ là tát vào mặt mình mà thôi.
Sức khỏe của ông Sở vốn dĩ đã tức đến mức phát bệnh, con trai vừa đi bệnh cũng nặng hơn. Chị nghe nói trong thời gian ngắn trông như già đi mấy tuổi, bước đi hơi run rẩy. Gia đình hai đứa con trai còn lại trong nhà không muốn giúp Sở Thắng Lợi chăm sóc đứa con trai cả rẻ tiền này đã bắt đầu gây chuyện muốn ở riêng. Mặc dù sắp bước qua năm mới, nhưng ông Sở vẫn sứt đầu mẻ trán như cũ.
Tất nhiên, ba đứa con trai mà Sở Thắng Lợi để lại cũng không phải đèn cạn dầu.
Mặc dù Sở Thiên Dũng mới 15-16 tuổi, nhưng cũng là người ranh mãnh. Ngay từ đầu còn bởi vì ba mình bất thường mà buồn bực. Nhưng sau đó lại ỷ vào có hai nhà tranh đoạt mình, cũng học được uy hiếp ông Sở. Nghe nói cả ngày ầm ĩ muốn ăn thịt. Nếu không có thịt thì đi nhà họ Lưu ăn, theo họ Lưu. Ông Sở sĩ diện tức giận đến mức thiếu chút nữa gần như tắt thở.
Những chuyện này của Sở còn phấn khích hơn truyện tiểu thuyết. Sở Từ nghe được trong lòng rất sảng khoái.
Đừng nói là nàng, ngay cả Sở Tú Trinh - con gái nhà họ Sở nghe xong cũng không có một chút đồng tình đáng nói. Dù sao trái tim đã sớm bị ba và anh trai nhà họ Sở làm lạnh giá, muốn mềm lòng bởi vì những người đó quả thật khó như lên trời.