Vô Tận Đan Điền

Chương 1112: Đại Nghĩa Vương Pháp (2)




Người khác không biết Đạm Đài Lăng Nguyệt cùng minh chủ quan hệ như thế nào, bọn hắn lại biết, minh chủ đột nhiên toát ra nhiều hồng nhan tri kỷ như vậy, khó bảo toàn nàng sẽ sinh khí...
Trong nội tâm sợ hãi, chứng kiến Đạm Đài Lăng Nguyệt, mới phát hiện nữ hài này giống như trước đây, trên mặt không có chút cảm xúc chấn động nào, tựa hồ phát sinh chuyện này không phải Nhiếp Vân, mà là một gia hỏa không quen biết.
- Đạm Đài sư tỷ, ngươi không ghen sao?
Do dự một hồi, Trúc Âm hỏi.
- Ghen? Tại sao phải ghen? Có người tốt với hắn, cam tâm vì hắn chết, ta cao hứng còn không kịp!
Đạm Đài Lăng Nguyệt nhàn nhạt nói, mây trôi nước chảy.
- Cái này...
Nghe nói như thế, Trúc Âm cùng Âu Dương Thế Hùng đều cảm giác hai mắt choáng váng, cái này... con mẹ nó cũng có thể? Cái gì gọi là nam nhân, đây mới gọi là nam nhân...
- Ha ha, hảo ý của các ngươi ta tâm lĩnh, yên tâm đi, bốn tôm tép nhãi nhép này, muốn giết ta còn không dễ dàng như vậy, các ngươi ở chỗ này, sẽ chỉ làm ta khó có thể thi triển, không cách nào toàn lực phát huy!
Chứng kiến thất nữ biểu lộ, Nhiếp Vân bất đắc dĩ lắc đầu, cười lớn một tiếng.
- Tôm tép nhãi nhép?
Nghe được hắn đánh giá, bọn người Vân Huyên mặt đều xanh rồi.
Bốn người bọn hắn, có Nạp Hư Cảnh, Phá Không Cảnh, Huyệt Khiếu cảnh, vô luận thân phận địa vị hay sức chiến đấu, đều ở đỉnh phong của Phù Thiên đại lục, dậm chân một cái vang vọng bốn phương, ở trong miệng hắn rõ ràng chỉ là vỡ hài kịch, tức giận đến bốn người nghiến răng nghiến lợi.
- Ngươi phải cẩn thận, bốn người này, Vân Huyên và Di Hoa cùng ngươi tranh đấu nhiều lần, đối với thủ đoạn của bọn hắn hoặc nhiều hoặc ít có chút hiểu rõ, nhưng Tử Đàn Tông tông chủ Tử Hinh cùng Vân Tiêu Tông tông chủ Vân Dương, cho dù thoạt nhìn bất hiện sơn bất lộ thủy, trên thực tế hai người này mới là đáng sợ nhất!
Tiếng cười của Nhiếp Vân chấm dứt, chợt nghe bên tai vang lên một truyền âm nhẹ nhàng. Quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Hoắc Dĩnh vẻ mặt ngưng trọng dùng thiên phú Tiên Âm sư lặng lẽ truyền âm.
- Ân?
Nhiếp Vân sững sờ.
- Đừng không tin, sở dĩ ta nói như vậy, là vì hai người này đều có thiên phú đặc thù! Tử Hinh tông chủ có thiên phú Trận Pháp Sư, Vân Dương tông chủ có được thiên phú Ám Sát sư, hai thiên phú này, một cái xếp hạng 39, một cái xếp hạng 51, cực kỳ đáng sợ!
Hoắc Dĩnh tiếp tục truyền âm.
- Trận Pháp Sư, Ám Sát sư?
Sắc mặt Nhiếp Vân ngưng trọng lên.
Trận Pháp Sư, thiên phú đặc thù xếp hạng 39, có được lý giải đặc thù đối với trận pháp, có thể tự nhiên điều khiển trận pháp cùng cấm chế, tông sư khai phái của Tử Đàn Tông liền là loại thiên phú này.
Ám Sát sư, trước kia Nhiếp Vân ở Phù Thiên đại lục liền gặp được qua một lần, bất quá cũng không đạt được loại thiên phú này, am hiểu ám sát ẩn hình, thiên phú xếp hạng gần với Tiên Âm sư, xếp hạng thứ 51, Tử Đàn Tông, Vân Tiêu Tông lại có loại thiên phú này.
Khó trách sắc mặt Hoắc Dĩnh ngưng trọng như thế, hai thiên phú đặc thù này hoàn toàn chính xác đáng sợ!
Cho tới nay, Tử Đàn Tông, Vân Tiêu Tông cho người ấn tượng không chết không sống, ở trong tám đại tông môn không hiển sơn lộ thủy, thậm chí kiếp trước, mình cũng không có ấn tượng gì, không nghĩ tới bọn hắn mới là đáng sợ nhất!
Tám đại tông môn, ngoại trừ Di Thần Tông, năm cái khác là Hóa Vân, Kiếm Thần, Tĩnh Thiên, Tiên Võ cùng Thanh Vân, đều không tìm được người thừa kế có thiên phú đặc thù, mà hai tông này tìm được lại vẫn ít xuất hiện như thế, đủ thấy dã tâm to lớn, tuyệt không thua Di Thần Tông.
- Thiên phú đặc thù, phối hợp Chưởng Giáo ấn, uy lực cực lớn. Điểm ấy ngươi nên biết, không nên khinh địch!
Hoắc Dĩnh nói tin tức mình biết một lần, lúc này mới gật gật đầu, thả người bay ra vòng chiến.
Lục nữ còn lại cũng biết chiến đấu đến cấp bậc như Nhiếp Vân, các nàng không xen tay vào được, cưỡng ép hỗ trợ, ngược lại tăng thêm không ít phiền toái, lúc này từng người dặn dò vài câu, nhao nhao bay ra ngoài.
- Thân mật đã xong? Vậy thì chết đi cho ta!
Vân Huyên đối với Nhiếp Vân hận ý sâu nhất, thấy chúng nữ bỏ đi, cũng không nói nhảm, xuất thủ trước.
Ngón tay thon dài của nàng đưa về phía trước, một cổ khí tức Nho môn chính đạo đập vào mặt, mang theo phong độ của người trí thức đậm đặc.
Khí tức này không có giáo hóa, chỉ có sát khí lăng liệt, như gió thu quét lá rụng, không lưu tình chút nào.
Nho môn tuyệt chiêu, Đại Nghĩa Vương Pháp!
Chính đạo, đạo lý lớn là đại nghĩa, vương đạo lập pháp, là vương pháp, nội dung quan trọng của chiêu này là chỉ lực lượng thiên hạ chính thống không thể trái, vi phạm, tất sát!
Chiêu này vừa ra, liền mang theo uy nghiêm chính thống không thể ngăn cản.
- Hôm nay là ngày cuối cùng ngươi chứng kiến mặt trời, chết đi cho ta!
Vừa rồi cử động của Nhiếp Vân, để cho Di Hoa xuống đài không được, thấy Vân Huyên ra tay, không chút do dự, rít gào một tiếng, bàn tay biến thành màu vàng, chúi về phía trước, chưởng ấn cực lớn oanh kích mà đến.
Những nơi chưởng ấn đi qua, không gian xé rách, trận pháp sụp đổ.
Di Thần Tông tuyệt kỹ, Đại Quy Minh Chưởng!
Hai người vừa ra tay, cùng lúc đánh ra công kích lợi hại nhất.
- Tới tốt lắm!
Hai mắt Nhiếp Vân ngưng trọng, rút lui về phía sau nửa bước, tay trái nhắm Vân Huyên, tay phải nhắm Di Hoa, ngửa mặt lên trời hét một tiếng, lòng bàn tay mạnh mẽ sinh ra một vòng xoáy cự đại.
Thiên phú Nguyên Khí sư!
Hắn cũng nghiêm túc, biết rõ hai chiêu này lợi hại, trực tiếp dùng ra năng lực thiên phú mạnh nhất!
Ầm ầm!
Nguyên Khí cực lớn hội tụ thành lỗ đen, trực tiếp thôn phệ công kích của Vân Huyên cùng Đại Quy Minh Chưởng của Di Hoa vào.
- Các ngươi nếm thử công kích của mình a!
Hai tay giao nhau, hai đại công kích bị tả hữu phân ra, đồng thời nhắm ngay Di Hoa cùng Vân Huyên.
Nguyên Khí đan điền một nuốt một nhổ, liền chuyển hướng công kích của hai người, Vân Huyên vốn là đánh Nhiếp Vân, biến thành đánh Di Hoa, Di Hoa vốn là đánh tới, tương đương với đánh Vân Huyên.
- Hừ!
Không nghĩ tới Nhiếp Vân giơ tay nhấc chân tầm đó, liền chuyển đổi tuyệt chiêu của hai người, Vân Huyên, Di Hoa đồng thời hừ lạnh, ánh mắt nheo lại.
Tuy bọn hắn sớm biết thiếu niên ở trước mắt không đơn giản, nhưng ra tay mới phát hiện, trình độ không đơn giản vượt ra khỏi tưởng tượng, đạt đến một loại cấp
độ không thể đo lường.
- PHÁ...!
Di Hoa hừ nhẹ một tiếng, ngăn cản tuyệt chiêu Đấu Chuyển Tinh Di của Nhiếp Vân, đang muốn tiếp tục đánh ra tuyệt chiêu liền thấy hoa mắt, một bóng người đã xuất hiện ở trước mặt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.