Vô Tận Đan Điền

Chương 1285: Bắc Đẩu Tinh Quân




Khí Hải là căn bản tu luyện, không thể xuất hiện bất kỳ sai lầm, tuy bây giờ có được Mộc Sinh đan điền, Khí Hải nghiền nát cũng có thể chữa trị, nhưng hắn có được rất nhiều thiên phú cùng bí mật, liên lụy thật sự quá lớn, không muốn bị người phát hiện.
- Chủ nhân không nên cử động, đây là trình tự của Khảo Sát Thạch, một khi giãy giụa liền kiếm củi ba năm thiêu một giờ!
Chứng kiến nét mặt của hắn, Tinh Cung chi linh vội vàng nói, đồng thời trong nội tâm chờ đợi, hi vọng tân chủ nhân có thể giống như lão chủ nhân, có được thiên phú Khu Tu sư, tung hoành Linh giới, rong ruổi thiên hạ.
- Tốt!
Nghe đây là trình tự của Khảo Sát Thạch, lòng cảnh giác của Nhiếp Vân diệt hết, buông lỏng tinh thần, tùy ý cổ lực lượng đặc thù kia du đãng, rất nhanh lực lượng rút khỏi Khí Hải, về tới Khảo Sát Thạch, Nhiếp Vân lập tức cảm thấy bàn tay buông lỏng, lui về phía sau mấy bước.
- Tốt rồi... Chỉ mong chủ nhân ít nhất là Khu Tu sư Huyết Vân... Nếu như ngay cả Huyết Vân cũng không phải, vậy thì không có biện pháp đạt được truyền thừa của lão chủ nhân rồi...
Thấy động tác của hắn, Tinh Cung chi linh biết rõ kiểm tra đã xong, một đôi tú mục trợn tròn gắt gao nhìn chằm chằm tảng đá.
Cô cô cô cô!
Cổ lực lượng đặc thù tiến vào Khí Hải của Nhiếp Vân trở lại tảng đá, làm nó bắt đầu đung đưa, phảng phất như nấu nước sôi, phát ra thanh âm rung động đậm đặc.
- Ah, chủ nhân quả nhiên có được thiên phú Khu Tu sư...
Chứng kiến tảng đá lắc lư, con ngươi của Tinh Cung chi linh sáng ngời, hưng phấn hô lên, thanh âm còn không có chấm dứt, tảng đá trong suốt đột nhiên lóe lên, phóng ra một đạo hào quang màu đỏ tươi.
- A... Khu Tu sư Huyết Vân cấp thấp nhất?
Chứng kiến quang mang hồng sắc, thần sắc hưng phấn của Tinh Cung chi linh lập tức rớt xuống.
Khu Tu sư Huyết Vân là cấp thấp nhất trong Khu Tu sư, thành tựu có hạn, muốn đạt tới cảnh giới cực cao, giống như lão chủ nhân trước kia, căn bản là không có khả năng.
Ông!
Nét mặt như đưa đám của nàng còn không có triệt để thành hình, tảng đá trước mặt lần nữa run lên, từ quang mang huyết sắc thuế biến thành màu bạc, sáng chói quang minh.
- Cái này... Lại là Khu Tu sư Ngân Vân? Tuy Ngân Vân kém lão chủ nhân, lại cũng không tệ, trở thành đại nhân vật của Linh giới ở trong tầm tay...
Huyết quang đột nhiên biến dị, để cho Tinh Cung chi linh hơi sững sờ, Khảo Sát Thạch gần đây tinh chuẩn, kiểm tra xong cải biến tình huống thuộc tính, còn lần đầu tiên gặp phải.
Bản thân Khu Tu sư liền không nhiều lắm, Khu Tu sư Ngân Vân đã được cho cao cấp, mặc dù ở Linh giới, chỉ bằng vào loại thân phận này, sẽ được đại tông môn, đại gia tộc tôn sùng.
- Ân?
Thời điểm Tinh Cung chi linh cho rằng Nhiếp Vân chỉ là Khu Tu sư Ngân Vân, đột nhiên Khảo Sát Thạch đung đưa lần nữa, âm thanh run rẩy không dứt bên tai.
Bành!
Hào quang màu bạc đột nhiên quỷ dị lột xác thành kim quang, chiếu sáng cả cửa đá, rung động lòng người.
- Cái này... Cái này... Điều này sao có thể? Chủ nhân cũng có cơ hội đạt tới... Khu Tu sư Kim Vân?
Chứng kiến kim quang đột nhiên lóe ra, Tinh Cung chi linh cảm giác có chút điên rồi, che đôi môi, con mắt trợn tròn, không thể tin được sự thật mình chứng kiến.
Khu Tu sư Kim Vân dù là cấp thấp nhất, ở Linh giới cũng là nhân vật chạm tay có thể bỏng, thành phố lớn mấy trăm triệu người, cũng không nhất định có thể xuất hiện một cái, như thế nào... chẳng lẽ tân chủ nhân có được loại thiên phú này?
Khu Tu sư Kim Vân, chỉ cần mi tâm xuất hiện Kim Vân, vô luận đến địa phương nào, cũng sẽ được hoan nghênh long trọng nhất, các loại bảo vật chỉ là sự tình một câu, như vậy không cần phải nói, tuyệt đối phát tài!
Bành!
Tinh Cung chi linh hưng phấn còn không có chấm dứt, kim quang của Khảo Sát Thạch đột nhiên nồng đậm đến cực hạn.
Bành… tạc thành bụi phấn.
- Cái này... là chuyện gì xảy ra?
Chứng kiến một màn trước mắt, Tinh Cung chi linh từ trong lúc khiếp sợ tỉnh táo lại, có chút sờ không rõ đầu óc.
Khảo Sát Thạch sao sẽ hư mất? Chẳng lẽ thời gian rất lâu không có khảo nghiệm, xuất hiện trục trặc? Bằng không, như thế nào sẽ màu đỏ, màu bạc, màu vàng thay nhau xuất hiện, còn nổ tung?
- Ta có thể tiến vào không?
Ngay thời điểm Tinh Cung chi linh không rõ chuyện gì xảy ra, nghe được thanh âm cách đó không xa vang lên, ngẩng đầu nhìn, chỉ thấy cửa đá chẳng biết lúc nào đã mở ra.
- Vào đi thôi...
Tinh Cung chi linh vội vàng gật đầu.
Cửa đá mở ra, nói rõ Khảo Sát Thạch đã khảo thí ra kết quả chuẩn xác, tân chủ nhân đã nhận được lão chủ nhân tán thành, nhưng tân chủ nhân rốt cuộc là Khu Tu sư cấp bậc gì?
Ngay cả nàng cũng có chút sờ không rõ đầu óc.
Không để ý tới vẻ mặt mê hoặc của Tinh Cung chi linh, Nhiếp Vân nhấc chân đi vào cửa đá, vừa tiến vào trong đó, lập tức bị một tràng cảnh kỳ quái dọa sợ.
Xuất hiện ở trước mắt không phải đại điện, cũng không phải bảo tàng gì, mà là một mảnh đen kịt lạnh như băng, loại đen kịt này không có chút ánh sáng nào, ngay cả thiên phú Thiên Nhãn cũng không có chút nào hiệu quả.
Oanh!
Một quang điểm lóe lên, trong chớp mắt tràn ngập toàn bộ ánh mắt, một bóng người cự đại xuất hiện ở trước mặt.
Bóng người này đỉnh thiên lập địa, thân cao mấy vạn dặm, bàn tay vừa thô vừa to, nhất cử nhất động phảng phất như từ chỗ sâu trong thời không đi đến, vượt qua Thời Gian trường hà, thần bí khó lường.
Nhiếp Vân ngẩng đầu nhìn lại, là một trung niên, tóc rối tung, có chút lôi thôi lếch thếch, đi chân trần, ống quần rất cao, mỗi bước một bước, tinh không đầy trời sẽ phát sinh cuộn sóng, lực lượng giàn giụa.
Tuy biết rõ trước mắt chỉ là hư ảnh, lại hoảng sợ phát hiện, tiện tay bóp chết mình cũng không thành vấn đề.
- Ngươi có thể luyện hóa Tinh Cung ta lưu lại, nói rõ chúng ta tầm đó có duyên phận rất lớn!
Bóng người mỉm cười, nhìn về phía Nhiếp Vân, như một trưởng lão hiền lành.
- Hậu bối bái kiến Bắc Đẩu Tinh Quân!
Biết rõ thực lực của bóng người hư ảo này khi còn sống, Nhiếp Vân không dám thất lễ, vội vàng ôm quyền nói.
- Không cần đa lễ, năm đó ta tới đây, đã biết rõ sẽ có loại kết cục này, cho nên sớm chuẩn bị kỹ càng! Bắc Đẩu tinh cung là tâm huyết suốt đời của ta, bên trong có tất cả truyền thừa ta lưu lại, ngươi có thể được đến, nói rõ trong u minh có Thiên Ý dẫn dắt, chúng ta tầm đó có được loại duyên phận này!
Cực lớn Bắc Đẩu Tinh Quân hòa ái cười nói.
Nghe hắn nói cái gì Thiên Ý, Nhiếp Vân đối với mấy cái này biết không nhiều lắm, cũng không dám tùy tiện xen vào, lẳng lặng đợi tại nguyên chỗ, thái độ cung kính.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.