Vô Tận Đan Điền

Chương 1365: Lần thứ sáu Niết Bàn thành công (thượng) (1)




- Cưu Nghiên, ngươi sai rồi, ta vừa ra đời thì có loại sứ mạng này, đây là định số, không có người có thể cải biến, biết rõ như vậy, ta còn nhịn không được mở rộng cửa lòng với hắn, là ta hại hắn! Hiện tại thật tình hi vọng hắn có thể quên ta, tiếp nhận nữ hài khác, trải qua sinh hoạt vô ưu vô lự, mà không phải...
Nói đến đây vành mắt nữ hài cũng đỏ lên, trong đôi mắt đen nhánh mang theo kiên định.
- Ai, kỳ thật ngươi không biết, hắn so với ta càng khổ, tuy về sau chúng ta không thể chung một chỗ, nhưng ta biết rõ lòng của hắn!
- Tiểu thư...
Nghe được nữ hài nói, trong nội tâm Cưu Nghiên quặn đau, nói không ra lời.
Mến nhau mà không thể ở chung một chỗ... Chẳng lẽ thực không có biện pháp giải quyết sao?
Nhiếp Vân tiến vào trạng thái tu luyện, đối với ngoại giới chẳng quan tâm, không biết lúc này Cửu Dương thành đã giống như chảo nóng sôi trào.
Nguyên nhân chủ yếu chỉ có một... người của Khu Tu tháp đến!
Còn phái một vị Tứ phẩm Khu Tu sư tự mình tới tọa trấn.
Khâu Lân thân là Tam phẩm Khu Tu sư, mặc dù đối với loại quái vật khổng lồ như Khu Tu tháp mà nói không tính là cái gì, nhưng cũng là một phương quan to, đột nhiên chết mất, nếu như không truy tra mà nói, Khu Tu tháp sẽ không còn tôn nghiêm có thể nói.
Cho nên lần này ra mặt, huy động nhân lực, chẳng những phái ra Khu Tu sư, còn phái ra sáu vị cường giả Thiên Tiên, thậm chí còn có một vị Thiên Tiên đỉnh phong tọa trấn, mục đích rất đơn giản, một khi tra ra nguyên nhân Khâu Lân chết, lập tức giết hung thủ, bảo hộ địa vị cùng quyền thế của Khu Tu sư.
Mấy ngày hôm trước điều tra bởi vì Trầm Hùng che dấu, nên không tra ra cái gì, thẳng đến ngày thứ bảy, một “tài tuấn” rốt cục chịu đựng không được kiểm tra, nói ra trước khi Khâu Lân chết từng bởi vì một sự tình cùng phủ thành chủ phát sinh mâu thuẫn, trong nháy mắt phủ thành chủ biến thành cái đích cho mọi người chỉ trích.
- Cửu Dương thành có thể đánh chết Khâu Lân, hơn nữa không một tiếng động, không người nào có thể cảm thấy, chỉ sợ chỉ có thành chủ Trầm Hùng, những người khác làm không được!
Đế Dương đấu giá tràng, một lão giả vuốt vuốt chòm râu nói.
- Đã như vậy, trực tiếp phái người bắt Trầm Hùng đến thẩm vấn liền được, không có tất yếu phải ở chỗ này phân tích!
Lão giả vừa dứt lời, một thanh âm hừ lạnh vang lên.
Nói chuyện chính là một nữ tử mặc trường bào, làn da trắng nõn, dung mạo tương tự Mẫn Tích Tích, xem như mỹ nữ trong trăm có một.
Tuy dung mạo rất tốt, nhưng hai mắt băng hàn, mang theo vẻ ác lạnh, tựa hồ đối với cái gọi là thành chủ chẳng thèm ngó tới.
- Hứa Hinh Thiến đại nhân nói quá đơn giản, trên thực tế không dễ lắm xử lý, Trầm Hùng thành chủ là Vân Vũ tông bổ nhiệm, nếu như không có chứng cớ liền bắt, chỉ sợ chẳng những không cách nào bàn giao với dân chúng, còn không cách nào cho Vân Vũ tông một câu trả lời thuyết phục!
Lão giả lắc đầu.
- Vân Vũ tông? Hừ, Khu Tu tháp chúng ta làm việc, chẳng lẽ còn muốn bọn hắn đồng ý? Chỉ cần hoài nghi, giết liền được, Khu Tu sư chúng ta vì toàn bộ Linh giới làm ra cống hiến cực lớn, hiện tại có người chết, chẳng lẽ ngay cả quyền lợi ấy cũng không có?
Hứa Hinh Thiến hừ lạnh, trong ánh mắt mang theo hương vị cao cao tại thượng chỉ Khu Tu sư mới có.
- Khu Tu tháp làm việc, hoàn toàn chính xác không cần cho bất luận kẻ nào mặt mũi, nhưng Vân Vũ tông có cường giả Kim Tiên cảnh tọa trấn, xem như tông môn không nhỏ, nếu như không có chứng cớ, trực tiếp bỏ qua bọn họ, chỉ sợ sẽ sinh ra không ít phiền toái!
Lão giả lộ vẻ lo lắng.
- Không cần lo lắng, hết thảy do ta gánh, Hứa Hinh Thiến ta đường đường Tứ phẩm Ngân Vân Khu Tu sư, quyền lợi thẩm tra một tiểu thành chủ vẫn phải có!
Hứa Hinh Thiến khoát khoát tay, không thèm để ý.
Nữ tử này tuổi không lớn, không nghĩ tới rõ ràng là Tứ phẩm Khu Tu sư chủ sự lần này, còn đạt đến Ngân Vân cấp.
- Vậy tốt, ta liền phái...
Lão giả lời còn chưa nói hết, bên ngoài truyền đến một tiếng la.
- Hồi bẩm Hứa Hinh Thiến đại nhân, Hầu Tiềm tiền bối, Vân Vũ tông có người cầu kiến!
- Người Vân Vũ tông tới? Vừa vặn, để cho bọn hắn tiến đến!
Hứa Hinh Thiến khoát tay nói.
Mặc dù lão giả Hầu Tiềm là cường giả Thiên Tiên cảnh đỉnh phong, nhưng ở trước mặt Tứ phẩm Khu Tu sư, cũng không có quyền ra mặt, hết thảy đều là Hứa Hinh Thiến định đoạt.
- Vân Vũ tông chân truyền đệ tử Thương Vĩnh bái kiến hai vị!
Một lát sau, một thanh niên áo trắng đi đến, một thân khí tức cường đại, rõ ràng cũng là cường giả Thiên Tiên cảnh đỉnh phong.
- Mời ngồi!
Hầu Tiềm vội vàng mời đến.
- Không biết Thương Vĩnh thiếu hiệp tới có gì chỉ giáo?
- Chỉ giáo thì không dám nhận, lần này ta là vì sư đệ Đoạn Tiếu, Hàn Chú vô cớ bỏ mình đến đây điều tra, nghe nói các ngươi cũng đang điều tra, cho nên muốn sang đây xem xem có manh mối hữu dụng hay không!
Thương Vĩnh ôm quyền nói.
Lúc nói chuyện, ánh mắt của hắn nhìn chằm chằm Hứa Hinh Thiến, trong đôi mắt lập loè không che dấu hảo cảm chút nào.
Dung mạo của Hứa Hinh Thiến rất tốt, cộng thêm thiên phú Tứ phẩm Ngân Vân Khu Tu sư, chỉ sợ đổi lại bất luận kẻ nào cũng động tâm.
- Chúng ta đã điều tra ra, là Cửu Dương thành thành chủ giết người, như thế nào, ngươi muốn xen vào sao?
Chứng kiến loại ánh mắt này của hắn, đôi mi thanh tú của Hứa Hinh Thiến nhăn lại, trong mắt hiện lên vẻ chán ghét, thuận miệng nói.
Nghe nàng nói như vậy, Hầu Tiềm vốn muốn nói chỉ là phỏng đoán còn không có chứng cớ, lời nói đến bên miệng lại nuốt xuống.
Hứa Hinh Thiến trước mắt này, tuổi còn trẻ thì đến được Tứ phẩm Khu Tu sư, thiên phú tất nhiên không tệ, nhưng lợi hại hơn chính là nàng có một sư phụ cực kỳ lợi hại.
Sư phụ của nàng, đã đạt đến Lục phẩm Khu Tu sư, mặc dù ở Khu Tu tháp cũng là đại nhân vật.
Chính bởi vì có loại hậu trường này, mới khiến cho nàng có cử chỉ cùng thái độ ngang ngược càn rỡ.
- Quản? Chuyện này, tuy Cửu Dương thành thành chủ là Vân Vũ tông chúng ta bổ nhiệm, nhưng dám thương hại Khu Tu sư, liền là tử tội, mặc dù các ngươi không động thủ, ta cũng sẽ đích thân vì dân trừ hại!
Thương Vĩnh vội vàng nói, vẻ mặt nịnh nọt.
- Như vậy cũng tốt, vậy hiện tại chúng ta liền đi phủ thành chủ, nhìn xem Trầm Hùng này lớn mật ra sao, chẳng những dám giết Khâu Lân, còn giết hai sư đệ của ngươi!
Hứa Hinh Thiến đứng dậy, tuy dáng người mỹ lệ giấu ở trong trường bào, nhưng đột nhiên đứng lên, ngực tròn vo nhô lên cùng với bờ mông đẫy đà như trước triển lộ nhìn một cái không sót gì, để cho Thương Vĩnh nhịn không được nuốt nước miếng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.