Vô Tận Đan Điền

Chương 1651: Thập đại lão tổ




- …Đến lúc đó hoàn toàn có thể nói với Đạm Đài Lăng Nguyệt là hắn không hoàn thành nhiệm vụ của Đạm Đài gia chủ, chết rồi!
Hoàng Phủ Kỳ mục quang thiểm thước, khẽ nói.
- Nếu như muốn giết hắn, còn không bằng đuổi theo giết hắn, động thủ ở Cửu Tiêu Cung, chúng ta đuối lý a!
Độc Cô Phóng nói.
- Đuổi theo giết hắn? Tiểu tử này có thể hoàn thành hai sự tình trước, nói rõ thủ đoạn rất nhiều, một khi đuổi giết để cho hắn cảnh giác đào tẩu, còn muốn giết liền khó khăn! Ý của ta là để cho lão tổ tới, ở Cửu Tiêu Cung bố trí xuống phong ấn, một khi hắn trở về, sẽ bắt rùa trong hũ, hắc hắc, xem hắn còn sống được không!
Hoàng Phủ Kỳ xiết chặt nắm đấm, trên mặt âm trầm lạnh lùng.
- Đúng vậy, ta đồng ý đề nghị của Hoàng Phủ Kỳ, ta cũng sẽ báo chuyện này cho lão tổ biết, để cho lão nhân gia ra tay! Thập đại gia tộc là uy nghiêm của Linh giới, tuyệt không thể cho người tùy ý chà đạp!
Dương Chân tiến về phía trước một bước nói.
- Ta cũng đồng ý, Nhiếp Vân này mục không tôn trưởng, coi trời bằng vung, hiện tại mới có loại thực lực này liền hung hăng càn quấy như thế, đợi hắn phát triển một thời gian ngắn, như vậy có thể được sao? Sợ là thập đại gia tộc chúng ta sớm muộn gì cũng bị hắn diệt!
Đoan Mộc Húc phụ họa.
- Vậy tốt, tất cả mọi người đã đồng ý, chuyện này cứ định như vậy! Xin chư vị chân thật báo rõ tình huống cho chư vị lão tổ, hi vọng bọn hắn có thể mau chóng đến, vì Linh giới tiêu trừ sâu mọt cùng tai hoạ ngầm này!
Thấy thái độ của mọi người không kém nhiều, Đạm Đài Sang Vũ đứng lên, cất cao giọng nói.
Sở dĩ thập đại gia tộc có thể sừng sững Linh giới, trở thành vương giả hoàn toàn xứng đáng, cũng không phải bởi vì gia chủ của bọn hắn có bao nhiêu lợi hại, mà là phía sau bọn họ đều có lão tổ Tiên Quân cảnh!
Chỉ là những lão tổ này bình thường bế quan không ra, hoặc giấu ở trong Hỗn Độn, trừ khi gia tộc có đại sự, thì bình thường sẽ không dễ dàng trở về!
- Vì một Vương Tiên cảnh, quấy nhiễu lão tổ gia tộc, cái này không tốt lắm đâu...
Tiêu Đông thấy mọi người lại làm ra loại quyết định này, trên mặt trù trừ.
- Tiêu Đông, ngươi có ý tứ gì? Đừng cho là ta không biết, vừa rồi ngươi lặng lẽ để con của ngươi Tiêu Nhiên đưa tin, để hắn dẫn đường cho Nhiếp Vân, thực coi chúng ta là người ngu sao? Thập đại gia tộc chúng ta vì Linh giới hi sinh nhiều như vậy, nhiều năm qua một mực cộng đồng chiến đấu, chẳng lẽ ngươi vì một tiểu tử mới quen mà đối nghịch chúng ta?
Dương Chân mạnh mẽ đứng dậy.
- Hừ, chẳng lẽ Tiêu gia các ngươi muốn làm tội nhân của Linh giới? Nếu như nói như vậy, Độc Cô gia ta là cái thứ nhất không buông tha các ngươi!
Độc Cô Phóng lãnh đạm nói.
Từ lời của bọn hắn có thể thấy được bọn hắn đại biểu Linh giới, đại biểu chính nghĩa, chỉ cần đối nghịch bọn họ, là đối nghịch Linh giới, tội ác tày trời.
- Chúng ta không dám...
Tiêu Đông thở dài một tiếng, lắc đầu.
Tiêu gia bọn hắn ở trong thập đại gia tộc không tính gần phía trước, đắc tội những người khác, tương đương đeo gông xiềng cho mình, đưa Tiêu gia vào tử địa.
- Không dám là tốt rồi, vậy thì bắt đầu đi, hiện tại ta sẽ bẩm báo sự tình cho lão tổ!
Thấy hắn chịu thua, Dương Chân cười lạnh, bàn tay điểm lên ngọc bài một cái, nói chuyện phát sinh mấy ngày nay một lần, nhẹ nhàng bóp nát, một đoàn kịch liệt hỏa diễm thiêu đốt.
Ầm ầm!
Qua không biết bao lâu, Thiên Địa kịch liệt lắc lư, toàn bộ Cửu Tiêu Cung run rẩy lên, linh khí hội tụ thành một mặt người xuất hiện ở trước mặt mọi người.
- Dương Chân, ngươi nói là thật?
Mặt người vừa xuất hiện liền nhìn chằm chằm Dương Chân gia chủ.
- Hồi bẩm lão tổ, chắc chắn trăm phần trăm, chư vị gia chủ đều có thể làm chứng cho ta!
Dương Chân quỳ một chân trên đất.
Ầm ầm!
Hắn vừa nói xong, không trung lần nữa nhoáng một cái, lại một mặt người xuất hiện.
- Chúng ta nhiều năm không xuất thế, chẳng lẽ người khác đã quên chúng ta? Dám động thủ với thập đại gia tộc, tiểu tử này đến cùng có địa vị gì?
- Xem ra phải giết những tiểu bối này lập uy phong, đại nạn sắp tiến đến, Thiên Địa Lục Đạo không đoàn kết, về sau nhất định sẽ sinh linh đồ thán, tiểu tử này gọi Nhiếp Vân đúng không, yên tâm đi, ta sẽ đích thân ra tay!
Trong tiếng nổ vang, lại có mấy mặt người xuất hiện, những người này vừa đến, Thiên Địa liền lắc lư, khí lưu kịch liệt bắn tung toé bốn phía.
Tất cả đều là cường giả Tiên Quân!
Bất quá đều là ý niệm hàng lâm, mà không phải bản thể.
- Là ai dám ngăn cản Đạm Đài Lăng Nguyệt hóa thân Thiên Đạo? Quả thực không muốn sống, chẳng lẽ không biết Tu La Vương đáng sợ sao?
Hô!
Gầm lên giận dữ, một bóng người cao lớn xuất hiện ở trong điện.
Bóng người này bất đồng gương mặt khổng lồ ở trên bầu trời, là tồn tại chân thật, lại là một Tiên Quân.
- Mạc Vân thúc thúc!
Đạm Đài Sang Vũ tiến về phía trước một bước, sắc mặt cung kính.
Một vị lão tổ Vương Tiên cảnh của Đạm Đài gia tộc, Đạm Đài Mạc Vân!
Đạm Đài gia tộc có thể trở thành thứ nhất trong thập đại gia tộc, không chỉ bởi vì khống chế Thiên Đạo, càng quan trọng hơn là gia tộc này nhân tài xuất hiện lớp lớp, chỉ cường giả Tiên Quân thì có vài vị, không giống gia tộc khác chỉ có một lão tổ.
Lão tổ của người khác chỉ là ý niệm hàng lâm, còn Đạm Đài Mạc Vân thì trực tiếp cho bản thể xuất hiện.
- Ngươi nói là thật? Hắn chẳng những ngăn cản Lăng Nguyệt hóa thân Thiên Đạo, còn đả thương ngươi? Bỏ qua uy nghiêm của thập đại gia tộc?
Đạm Đài Mạc Vân đi vào phòng, khí thế bức người.
- Hồi bẩm Mạc Vân lão tổ, chúng ta có thể chứng minh!
Hoàng Phủ Kỳ tiến về phía trước một bước.
- Vừa rồi thằng này còn hung hăng càn quấy để cho ta quỳ xuống, căn bản không để thập đại gia tộc chúng ta vào mắt!
- Đúng vậy, tiểu tử này xem kỷ luật như không, là sâu mọt lớn nhất của Linh giới, hiện tại đại nạn sắp xảy ra, nếu tùy ý loại sâu mọt này nhảy đáp, nhất định sẽ trở thành tai họa cho Linh giới!
Dương Chân cất cao giọng nói.
- Còn có một điều, tiểu tử này là ca ca của Tu La Vương, không kiêng nể gì như thế, khẳng định đã câu thông với Tu La Vương, bằng không thì, tuyệt đối không thể làm như vậy!
Đoan Mộc Húc cũng gầm lên.
- Đáng giận! Ca ca của Tu La Vương? Loại người này phải đánh chết!
Đạm Đài Mạc Vân mở trừng hai mắt, tóc dựng thẳng lên, quay đầu nhìn về phía Đạm Đài Sang Vũ.
- Đạm Đài Lăng Nguyệt thì sao? Bảo nàng tới gặp ta! Hừ, nha đầu bất tài này, xem ta làm sao giáo huấn nàng!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.