Vô Tận Đan Điền

Chương 1653: Niệm Đà Loa Bỉ Ngạn Hoa (2)




Những chuyện này thời điểm Nhiếp Vân đến có nghe Tiêu Nhiên giới thiệu kỹ càng, biết rất rõ ràng, chỉ là không nghĩ tới đối phương mở miệng trực tiếp hỏi như vậy, hơn nữa trong giọng nói mang theo bất thiện, chỉ sợ đệ tử trong năm đại khu vực này, cũng không có hòa thuận như trong tưởng tượng.
- Ngươi không cần phủ nhận, Phật môn năm đại khu vực, chỉ có Trung Thiên giới tu luyện Kim Cương pháp quyết, rèn luyện thân thể, thân thể ngươi mang theo bảo quang, như tháp như núi, rất hiển nhiên đã tiến nhập cấp bậc Phù Đồ Kim Thân, cho dù ở toàn bộ Phật giới cũng không phải hạng người bừa bãi vô danh, rốt cuộc là ai, nói thẳng đi, tất cả mọi người đều vì Niệm Đà Loa Bỉ Ngạn Hoa, trùng kích một tia cơ hội thành tựu Phật tổ kia, ngươi không thừa nhận, liền đừng trách chúng ta không khách khí!
Sắc mặt Kiếm Sơ Phật chủ trầm xuống, mục quang thiểm thước.
- Chúng ta đều là người trong Phật môn, Phật môn chú ý từ bi hỉ xả, hai vị hùng hổ như vậy không hợp với Phật tổ dạy bảo!
Nhiếp Vân không nghĩ tới hai Phật chủ này nói chuyện trực tiếp như thế, thậm chí đã đạt đến rõ ràng, trong nội tâm trầm xuống.
Đồng thời cũng nghi hoặc, Niệm Đà Loa Bỉ Ngạn Hoa rốt cuộc là cái gì? Rõ ràng có thể làm cho người có được cơ hội trùng kích Phật tổ, cái này không khỏi cũng quá nghịch thiên a!
Phật tổ, là xưng hô của Phật môn đối với cường giả Tiên Quân, Vương Tiên cùng Tiên Quân chênh lệch là cực kỳ to lớn, không phải một hai kiện bảo bối có thể đền bù, nhìn bộ dạng hai người này kiêng kị mình như thế, rất hiển nhiên là sợ mình cướp đoạt Niệm Đà Loa Bỉ Ngạn Hoa, chẳng lẽ kỳ hoa này, thật có thể để cho Phật chủ có cơ hội tấn cấp Tiên Quân?
Thật có loại bảo bối này, cũng không thể buông tha nha!
Hơn nữa, Bỉ Ngạn Hoa cùng Bỉ Ngạn Lôi Vực có quan hệ nào đó hay không?
Phật môn chú ý bể khổ vô biên, quay đầu là bờ, muốn thành tựu Đại Đạo phải dũng cảm tiến tới Bỉ Ngạn trong lòng, xem ra Bỉ Ngạn Lôi Vực này xuất hiện ở trên không Phật giới, cũng là liên lụy chút Phật lý đặc thù a.
- Từ bi hỉ xả? Toàn bộ Phật giới đã không biết bao nhiêu vạn năm không có xuất hiện Phật tổ mới rồi, Bỉ Ngạn Hoa là cơ hội duy nhất, mọi người chúng ta đều sẽ không bỏ qua, cần gì ở chỗ này làm bộ làm tịch, còn không bằng trực tiếp so thắng bại, thua, mất đi tư cách, không được nhúng chàm Bỉ Ngạn Hoa!
Trong mắt Kiếm Sơ Phật chủ hào quang lập loè, hừ lạnh nói.
- Ta đồng ý Kiếm Sơ Phật chủ nói, Xích Tiêu Phật chủ, đối với tỷ thí, chắc có lẽ ngươi không cự tuyệt a!
Cận Tiếu Phật chủ khẽ nói.
- Ách... hai vị Phật chủ có yêu cầu này, ta xem không bằng hai vị tỷ thí trước đi, tại hạ liền không phụng bồi, cáo từ!
Tuy hai Phật chủ này ở trong mắt hắn không đủ gây sợ, nhưng nơi này là trên không Linh Sơn, khó bảo toàn không có cường giả Tiên Quân nhìn chăm chú, vẫn là không chiến đấu cho thỏa đáng.
Nhiếp Vân hừ nhẹ một tiếng, dưới chân đột nhiên gia tốc, hóa thành một đạo bạch tuyến, thẳng tắp bay lên không.
- Chạy đi đâu!
Hai vị Phật chủ không nghĩ tới tên này không có nhân phẩm như thế, lại quay người bỏ chạy, tức giận đến oa oa gọi bậy.
Bàn tay của Cận Tiếu Phật chủ trảo một cái, lực lượng cuồng bạo lập tức oanh kích tới, đầy trời xuất hiện một chưởng ấn cự đại.
Cái chưởng ấn này ngang mấy trăm dặm, Già Thiên Tế Nhật, vừa xuất hiện không khí chung quanh lập tức sền sệt, cương phong hỗn loạn không chịu nổi, hư không giống như bị xé rách, mang theo uy thế vô cùng vô tận.
- Bồ Đề chi quyền!
Cận Tiếu Phật chủ động thủ, Kiếm Sơ Phật chủ cũng không nhàn rỗi, mở trừng hai mắt, bàn tay hội tụ thành nắm đấm, nổ vang mà đến.
Quyền pháp của hắn còn mạnh hơn Cận Tiếu Phật chủ nửa trù, chỉ sợ sức chiến đấu chính thức đã viễn siêu Kim Thân Vương lúc trước, mặc dù so với Nhiếp Vân hiện tại, cũng không kém bao nhiêu.
- Tâm tư của hai thằng này thật ác độc...
Chứng kiến đối phương một lời không hợp, liền xuống tay hung ác như thế, ánh mắt của Nhiếp Vân híp lại.
Ở trong ấn tượng của hắn, Phật môn từ bi hỉ xả, cực kỳ chán ghét giết chóc, mặc dù tranh đoạt bảo vật, cũng có thể hòa thuận xử lý, làm sao cũng không thể tưởng được đối phương tàn nhẫn như thế.
Khó trách Tiêu Nhiên nói nhất niệm thành Phật, nhất niệm thành Ma.
Phật Ma thường thường chỉ ở một ý niệm, có đôi khi Ma đầu đáng sợ nhất, còn thiện lương hơn cao tăng Phật môn, mà một ít Phật chủ cường đại so với ma quỷ còn muốn đáng sợ!
- Đại Từ Đại Bi Bất Động Minh Vương Quyền!
Hiện tại Nhiếp Vân ngụy trang Phật Đà, công pháp khác như Linh Tê Luyện Thể Quyết là không thể thi triển, một chiêu Bất Động Minh Vương Quyền nghênh đón.
Ầm ầm!
Lực lượng của ba cao thủ kích động ở trên không trung, để cho khí lưu nguyên bản có chút bạo ngược lộ ra càng thêm hỗn loạn, bị lực lượng tuôn ra chấn động, toàn thân cảm thấy có chút cầm không nổi, biết rõ hai thằng này thật sự quá mạnh mẽ, chỉ bằng vào công pháp Phật môn mà nói, chỉ sợ rất khó giết chết, lúc này không thể dây dưa, mượn nhờ lực lượng của đối phương, thẳng tắp xông về trước.
- Trốn chỗ nào!
Kiếm Sơ Phật chủ không nghĩ tới tốc độ của đối phương nhanh như vậy, dưới chân nhanh chóng, chăm chú đuổi theo.
- Dừng lại cho ta!
Cận Tiếu Phật chủ cũng không ngừng nghỉ, theo sát phía hắn.
Hai Phật chủ nửa bước Tiên Quân cảnh đồng thời tiến lên, khí lưu kích động, Tinh Thần chung quanh vẫn lạc, ở dưới khí lưu điên cuồng đều mất đi sáng rọi.
- Mọi người đều là Phật môn nhất mạch, ngươi đuổi tận giết tuyệt như vậy, có trái với Phật tổ dạy bảo!
Nhiếp Vân vừa đi vừa quát.
- Ngươi bối rối như thế, không dám báo ra tên thật, nhất định là người Ma giới ngụy trang, hôm nay ta liền hàng yêu trừ ma, chém giết ma đầu như ngươi!
Kiếm Sơ Phật chủ đại nghĩa lăng nhiên.
- Đúng vậy, ngươi nhất định là Đại Ma Đầu ngụy trang, hôm nay chúng ta chém giết ngươi là trừ ma vệ đạo, vì Phật môn thanh tịnh, ta nhìn ngươi vẫn là đừng chạy, ngoan ngoãn chịu chết đi!
Cận Tiếu Phật chủ cũng cao giọng quát, thái độ kiên quyết, thật giống như Nhiếp Vân là ma quỷ tội ác tày trời, quyết phải đánh chết vậy.
Hai cao tăng Phật môn rõ ràng đồng thời chụp mũ cho Nhiếp Vân, vì bản thân tư dục, hồ ngôn loạn ngữ, trình độ dối trá làm cho người tức lộn ruột.
Căn bản là hoàn toàn không hợp giáo lí của Phật môn như trong truyền thuyết a.
- Xem ra địa phương có quyền lợi, có lợi ích thì có tranh đấu, Phật môn cũng không cách nào tránh khỏi...
Nghe được đối phương chụp mũ mình, Nhiếp Vân lắc đầu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.