Vô Tận Đan Điền

Chương 1767: Xích Thiên cảnh (2)




Lúc ấy liền cảm thấy Linh giới giống như một vật gì đó giắt ở chỗ sâu trong thời không loạn lưu, hiện tại xem ra, cư nhiên là thật.
- Sau khi thành lập Linh giới, lại thành lập Ma giới, Yêu nhân giới, Nho giới cùng Phật giới, về phần Đạo giới, kỳ thật đã không tính là thế giới độc lập, là Hồng Hoang đại lục vỡ tan lưu lại hài cốt, cơ hồ không có bóng người!
Tu Du Tẩu tiếp tục nói:
- Hồn Thiên thế giới là trung tâm của cả Linh giới, trong đó có được Ám Ma chi tâm nắm trong tay Ma giới, Ám Yêu chi tâm nắm trong tay Yêu nhân giới. Nếu này hai đồ vật này bị Tu La Vương luyện hóa, hắn khẳng định sẽ khôi phục đến đỉnh phong, không còn ai có thể chống cự nữa!
- Ám Ma chi tâm, Ám Yêu chi tâm... Chẳng lẽ Nho giới, Phật giới, Linh giới chi tâm cũng ở đây?
Nhiếp Vân hỏi.
- Nho giới chi tâm nắm trong tay Nho giới đại năng, Phật giới chi tâm chính là Bồ Đề Thụ. Về phần Linh giới chi tâm... Ta cũng không biết là cái gì! Bất quá, Thiên Địa lục đạo Linh giới không thể nghi ngờ là lớn nhất, ai có thể tìm được Linh giới chi tâm, hơn nữa luyện hóa, thực lực tuyệt đối sẽ thẳng truy Tu La Vương!
Tu Du Tẩu nói.
- Còn có một vấn đề, tuy thực lực của Tu La Vương rất mạnh, nhưng thực lực của chư vị cũng không yếu, thừa dịp hắn không mạnh, liên thủ đánh chết sẽ không có quá nhiều phiền toái a?
Đây là vấn đề lớn nhất làm phức tạp Nhiếp Vân.
Tuy Tu La Vương là đệ đệ của hắn, hắn không muốn đối phương bị giết, chỉ là có một sự thật, hiện tại thực lực của Tu La Vương mặc dù lợi hại, cũng không bằng Thích Già Phật tổ, cộng thêm đám người Tu Du Tẩu, U Hoàng Vương, vây sát hẳn là không khó, vì sao không phản kháng?
- Xem ra ngươi còn không hiểu biết năng lực của Tu La Vương!
Tu Du Tẩu cười cười, trong ánh mắt trầm ổn lộ ra vẻ sợ hãi.
- Sở dĩ chúng ta không vây giết hắn có hai nguyên nhân, thứ nhất, vận mệnh của hắn hư vô, không thể suy tính, cho dù ta, cũng không biết hắn ở nơi nào! Mọi người tìm không thấy, như thế nào đánh chết? Thứ hai, năng lực lớn nhất của hắn không phải bản thân, mà là triệu hoán! Thân là Tu La Vương, có thể triệu hoán vô số Tu La tác chiến! Cho dù hiện tại thực lực của hắn so ra kém ta cùng Thích Già Phật tổ, nhưng một khi vây công, hắn khẳng định sẽ triệu hoán Tu La, đến lúc đó, hàng tỉ đại quân Tu La buông xuống Linh giới, mặc dù thực lực của chúng ta thông thiên, cũng giết không hết! Làm như vậy, tương đương trực tiếp mở ra ngày quyết chiến, mang đến tai nạn cho Linh giới!
- Triệu hoán?
Nhiếp Vân hoảng sợ.
Loại năng lực này rất nghịch thiên, nếu thật có thể triệu hoán hàng tỉ Tu La, cho dù thực lực của đám người Phật tổ lại mạnh, cũng khẳng định không thể đánh chết Tu La Vương!
- Gia gia, Tiên Quân có phải cũng chia cấp bậc hay không, hiện tại ngươi là thực lực gì? Vì sao ta đạt tới Tiên Quân như trước nhìn không thấu lực lượng của ngươi!
Một bên Đạm Đài Lăng Nguyệt hỏi.
- Tiên Quân chia làm sơ kỳ, trung kỳ, hậu kỳ cùng đỉnh phong! Tuy ngươi là Tiên Quân sơ kỳ, nhưng bằng vào thiên phú Thiên Đạo sư, cùng Tiên Quân đỉnh phong chiến đấu không rơi hạ phong! Tuy hiện tại Nhiếp Vân không đạt tới Tiên Quân, nhưng cùng Tiên Quân hậu kỳ hẳn có thể chiến một trận! Về phần ta cùng Thích Già Phật tổ, U Hoàng Vương, thực lực đã không thuộc về phạm trù Tiên Quân!
Tu Du Tẩu giải thích.
- Không thuộc về phạm trù Tiên Quân, chẳng lẽ trên Tiên Quân còn có trình tự rất cao?
- Là có trình tự rất cao, bất quá gọi là gì, chúng ta cũng không biết, loại thực lực này, sẽ lọt vào Thiên Đạo bài xích, không thể dung vào thế giới, bởi vậy, ta xưng là Xích Thiên cảnh! Ta cùng Thích Già Phật tổ kỳ thật vẫn chưa đạt tới loại cảnh giới này, cẩn thận nói tiếp, chỉ là nửa bước Xích Thiên cảnh mà thôi!
Tu Du Tẩu nói:
- Nhìn chung lịch sử ta biết, chỉ có hai người đạt tới loại cảnh giới này!
- Tu La Vương cùng Ngũ Trảo Long Hoàng?
Nhiếp Vân mở miệng, mặt mang nghi hoặc.
- Không sai, cũng chỉ có bọn họ đạt tới loại cảnh giới này, bằng không, Long Hoàng cũng không thể đánh chết Tu La Vương!
Tu Du Tẩu gật đầu.
- Xích Thiên cảnh... Thiên Đạo bài xích, hẳn là bởi vì sợ, có thể làm cho Thiên Đạo kiêng kị sợ hãi... loại thực lực này nên mạnh bao nhiêu!
Nghe được trên Tiên Quân còn có một cấp bậc, Nhiếp Vân âm thầm kinh hãi.
Ngay cả Thiên Đạo cũng bởi vì sợ hãi mà bài xích, loại thực lực này, thật đúng là đủ đáng sợ.
- Hiện tại thực lực của ta cùng Thích Già Phật tổ, mặc dù ở Linh giới được cho là tối đỉnh, nhưng tiềm lực đã hao hết, tu vi dừng lại ở đây, mà ngươi bất đồng, người có được thiên phú thứ nhất, chỉ cần vật tư đủ, hoàn toàn có thể có được lực lượng vô tận!
- Lực lượng vô tận?
- Không sai! Thiên phú Thiên Đạo sư có thể nắm Thiên Đạo trong tay, mượn dùng lực lượng Thiên Đạo, thậm chí hóa thân Thiên Đạo, Luân Hồi sư, nắm trong tay Luân Hồi lục đạo, nắm trong tay sinh tử! Linh Hồn sư có thể dẫn động linh hồn... Mỗi một loại thiên phú đặc thù đều có năng lực khác biệt, làm thiên phú thứ nhất, năng lực thứ nhất trong Chư Thiên vạn giới, cũng không phải tụ hợp đan điền giản đơn biến thành phức tạp đơn giản như vậy, trọng yếu hơn là, loại thiên phú này, có được tiềm lực vô tận, lực lượng không có cuối cùng, vô cùng vô tận!
- Người thường tu luyện, có được một trăm cân lực lượng không tính cái gì, hai trăm cân lực lượng là đại lực sĩ, tiếp tục tu luyện có thể làm cho lực lượng tăng trưởng, nhưng loại tăng trưởng này có hạn độ, thật giống như năm trăm cân là cuối cùng, cho dù tu luyện như thế nào đi nữa cũng sẽ không vượt qua hạn ngạch này, mà ngươi bất đồng, người có được Vô Tận đan điền, có được lực lượng vô tận, lực lượng không có cực hạn, chỉ cần có được đủ tài nguyên, ngươi khẳng định có thể đột phá Xích Thiên cảnh, trở thành cường giả siêu việt Tu La Vương!
Tu Du Tẩu càng nói càng kích động, ánh mắt có tia sáng kỳ dị liên tục.
- Lực lượng không có cực hạn, sao ta không có cảm giác được a?
Đối với Tu Du Tẩu kích động, Nhiếp Vân lộ ra tương đối bình tĩnh.
Đối phương nói lực lượng của hắn không có cực hạn, đến bây giờ cũng không có cảm thấy được nha.
Thiên phú thứ nhất chưa bao giờ xuất hiện qua, tất cả đều là suy đoán của hắn.
- Bởi vì ngươi còn không có thức tỉnh! Năng lực của thiên phú thứ nhất, ngươi còn không có triệt để phát huy ra, tự nhiên cảm thụ không đến lực lượng vô tận!
- Vậy làm sao thức tỉnh?
Nhiếp Vân mặt mũi tràn đầy nghi hoặc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.