Vô Tận Đan Điền

Chương 1816: Hỗn Độn kim lệnh hiện (1)




Hô!
Vừa tiến vào tiên môn, tràng cảnh trước mắt đột nhiên chuyển biến, như bị truyền tống, đi vào một không gian thật lớn.
Chỗ này không giống như tưởng tượng, thanh sơn lục thủy, tiên khí lượn lờ, mà là tật phong hung mãnh, cát vàng đầy trời, giống như toàn bộ thế giới rách nát vậy.
- Hóa Tiên Môn nên là địa phương tiên khí nồng nặc nhất, hiện tại bộ dạng này hẳn là Đạo giới Chi Chủ tế tự, phá hủy kết cấu nơi đây, để cho thế giới sụp đổ!
Đạm Đài Lăng Nguyệt chậm rãi nói.
- Ân!
Nhiếp Vân gật đầu đồng ý.
Thành Tiên Đài, địa phương hóa vũ thành tiên của Hóa Tiên Môn, hẳn là Tiên Giới của Đạo giới, tràng cảnh trước mắt, cùng Tiên Giới không có chỗ tương đồng gì, nhất định là lần trước Đạo giới diệt tộc, để cho thế giới sinh ra sụp đổ.
Ầm ầm!
Ngay thời điểm hai người nói chuyện, đột nhiên trong gió lốc nổ vang kịch liệt, một cổ khí tức lớn đến cực điểm tịch cuốn tới.
- Là Hỗn Độn kim lệnh, bị người phát hiện rồi!
Sắc mặt Tiểu Long ngưng tụ, vội vàng nói
- Nhất định là bọn người Khâu Thánh Tôn Giả, bọn hắn đến sớm hơn chúng ta, nên đã tìm được Hỗn Độn kim lệnh, ý đồ luyện hóa!
Đạm Đài Lăng Nguyệt khẽ nói.
- Luyện hóa? Bọn hắn cũng phải có bổn sự này lại nói!
Nghe được Lăng Nguyệt nói, Tiểu Long không những không có sốt ruột, ngược lại nhàn nhạt nở nụ cười.
Chứng kiến bộ dáng của hắn, Nhiếp Vân biết rõ Tiểu Long khẳng định có mấy lời chưa nói, lúc này cũng không hỏi nhiều, vẫy tay một cái, bay nhanh đi.
Thực lực đạt tới loại tình trạng như bọn hắn, mặc dù vết nứt không gian cũng không thể ngăn ngăn cản được bước chân, huống chi một ít phong bạo bình thường, ba người tốc độ bay nhanh, một lát liền bay ra phạm vi phong bạo, đi vào một vách ngăn hình tròn.
Cái vách ngăn này ngăn cản toàn bộ phong bạo ở bên ngoài, phảng phất như một cái bát móc ngược, bên ngoài gió bão như mưa, bên trong lại trời trong nắng ấm, hoàn toàn là hai thế giới bất đồng.
Vách ngăn ngăn trở gió bão, đối với người lại không có ngăn trở gì, ba người nhẹ nhõm đi vào.
Trung tâm vách ngăn, từng đợt khí lãng chấn động, Khâu Thánh Tôn Giả cùng tam đại Tiên Quân đỉnh phong Tu La trước kia nhìn thấy đều ở trong đó, lúc này đang cùng một Kim Y nhân chiến đấu.
Kim Y nhân này nhìn không ra tuổi cụ thể, nhất cử nhất động không bàn mà hợp ý Hỗn Độn Đại Đạo, đối chiến bọn người Khâu Thánh không rơi vào thế hạ phong chút nào, còn mơ hồ áp mọi người một đầu.
- Lúc nào toát ra người lợi hại như vậy?
Chứng kiến Kim Y nhân độc chiến bốn đại cao thủ còn thành thạo điêu luyện, trong nội tâm Nhiếp Vân cả kinh.
Khâu Thánh Tôn Giả, Nho giới Chi Chủ, có được thiên phú Thiên Quân sư xếp thứ sáu, sớm thì đến được Tiên Quân đỉnh phong, hơn nữa đầu nhập vào Tu La, có được thân hình nửa người nửa Tu La, mặc dù Tu Du Tẩu, Thích Già Phật tổ thời kỳ toàn thịnh cũng không phải đối thủ!
Tu La là sinh mệnh từ trong Hỗn Độn diễn sinh, có năng lực vượt cấp chiến đấu, Tu La Tiên Quân đỉnh phong, thực lực không kém nửa bước Xích Thiên cảnh, lúc này bốn người liên thủ rõ ràng còn lạc hạ phong, Kim Y nhân kia nên mạnh bao nhiêu?
Loại trình độ này, mặc dù hiện tại hắn cũng làm không được!
Ông!
Thoáng nhìn tầm đó, tay phải của Kim Y nhân đẩy về phía trước, lực lượng hung mãnh như cuồng phong rơi xuống, lực lượng nhảy lên giống như Giang Hà vỡ đê vây khốn bọn người Khâu Thánh Tôn Giả ở trung tâm.
Đăng đăng đăng đăng!
Bọn người Khâu Thánh Tôn Giả như uống say, luân phiên lui về phía sau, cả đám khuôn mặt khó coi.
Dưới chiêu này, bốn người rất rõ ràng ăn phải lỗ vốn, căn bản không phải đối thủ.
- Ha ha! Không nghĩ tới lại đến ba cái, đều muốn luyện hóa ta sao? Muốn mà nói, thì cùng lên đi!
Kim Y nhân một chiêu bức lui bốn đại cao thủ, phảng phất như làm một sự tình không có ý nghĩa, lườm bọn người Nhiếp Vân, ánh mắt lộ ra khinh miệt, cười ha ha.
- Luyện hóa? Chẳng lẽ...
Nhiếp Vân nhíu mày, rốt cục hiểu được.
- Đúng vậy, hắn là Hỗn Độn kim lệnh! Hắc hắc, ta nói rồi, bọn hắn muốn luyện hóa cũng phải có bổn sự kia lại nói, hiện tại tính toán đụng phải cái đinh đi à nha!
Tiểu Long dương dương đắc ý nói.
Hỗn Độn kim lệnh là Hỗn Độn dị bảo, sinh ra ở chỗ sâu trong Hỗn Độn, lại sống không biết bao nhiêu trăm triệu năm, hoá ra linh tính cũng không khó, chỉ là nằm mộng cũng nghĩ không đến, linh tính chẳng những như người, thực lực cũng nghe rợn cả người.
- Loại thực lực này... cường giả Xích Thiên cảnh cũng chưa chắc có thể thắng, lúc trước ngươi làm sao luyện hóa?
Cái này không riêng gì Nhiếp Vân nghi vấn, Đạm Đài Lăng Nguyệt cũng nhịn không được nữa nhìn qua.
Tứ đại nửa bước Xích Thiên cảnh cũng chiếm không được thượng phong, năm đó Long Hoàng là làm sao luyện hóa?
- Ách... Lúc trước thời điểm ta gặp gỡ, hắn bị thương, sau đó ta dùng bản thể cuốn lấy hắn, hao tốn không ít tâm tư mới luyện hóa, mặt khác thì không biết!
Tiểu Long vò đầu.
- Bị thương?
Trong nội tâm Nhiếp Vân lộp bộp thoáng một phát, muốn nói cái gì đó, bất quá Hỗn Độn kim lệnh căn bản không cho bọn hắn quá nhiều thời gian.
- Đã muốn luyện hóa ta, thì không có gì che lấp, đều đi chết đi!
Cười lạnh một tiếng, Hỗn Độn kim lệnh tiến về phía trước một bước, mọi người thấy hoa mắt, phảng phất như không gian trước mắt bị chuyển di, ngay sau đó một nắm đấm xuất hiện ở trước bọn người Nhiếp Vân.
- Không tốt, lui!
Biết rõ uy lực của thằng này, hai tay Nhiếp Vân chấn động, một cổ lực lượng nhu hòa đẩy Đạm Đài Lăng Nguyệt cùng Tiểu Long ra, nắm tay phải nghênh đón tiếp lấy.
Oanh!
Hai nắm đấm va chạm, cánh tay của Nhiếp Vân đau đớn, một cổ trọc khí từ bụng nhỏ sinh ra, khí tức thiếu chút nữa không có chuyển lên.
Bành bành!
Lui về phía sau bảy tám bước, lưng đâm vào vách ngăn, thấy lạnh cả người.
Hắn là thân thể Xích Thiên cảnh, rõ ràng bị đối phương một quyền đánh bay, đây là lực lượng gì?
- Xem ra trong đám người này thực lực của ngươi mạnh nhất, như thế chơi mới vui!
Một chiêu đối bính, Kim Y nhân cũng nhìn ra thực lực của Nhiếp Vân là mạnh nhất trong đám người, trong mắt hiện lên vẻ quái dị, dừng lại công kích.
Rầm ào ào!
Hắn dừng lại, bọn người Khâu Thánh Tôn Giả cũng từ phía sau vây qua, bất quá, cùng bọn người Nhiếp Vân lẫn nhau đối địch, cả đám trên mặt lạnh lùng, trong tiến công mang theo phòng thủ.
- Khâu Thánh tôn giả, Tu La...
Chứng kiến động tác của bọn hắn, hai mắt Nhiếp Vân nheo lại.
Lúc này Đạm Đài Lăng Nguyệt cùng Tiểu Long cũng đứng ở sau lưng hắn, nhìn chằm chằm bốn người này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.