Vô Tận Đan Điền

Chương 2008: Thí luyện bắt đầu




Bất quá, nửa tháng trong suy tính là dưới tình huống bế quan tu luyện không có người quấy nhiễu. Nếu đối phương giống như châu chấu càn quét, không ngừng quấy rối, đừng nói hai tháng, bốn tháng cũng có chút quá sức.
Tu luyện không phải chơi đùa, nhất là loại dung hợp thiên phú này, cần tập trung tư tưởng suy nghĩ tĩnh tâm, hết sức chăm chú, tinh thần không tập trung, rất khó có hiệu quả, bị người đuổi giết khắp nơi, làm sao có thể có cơ hội an tâm tu luyện?
Nhưng không thể dung hợp thiên phú, bằng vào thực lực bây giờ, muốn hơn Lang Tà, là ít khả năng!
- Đến chỗ thí luyện, đầu tiên không cùng bọn hắn dây dưa, mà tìm địa phương dung hợp thiên phú, một khi linh hồn, võ đạo dung hợp, cả khu vực sẽ không sợ hãi, cái gì Lang Tà, Nguyệt Trảm, đều không đáng giá nhắc tới!
Nhiếp Vân trầm tư, đã làm xong kế hoạch.
Ngay thời điểm hắn trầm tư, mặt đất lắc lư.
- Khảo hạch bắt đầu, hiện tại các ngươi tiến vào chính là một không gian đặc thù, là trưởng lão của Quy Khư Hải chúng ta liên thủ bố trí, trong hai tháng, ngoại trừ quán thâu lực lượng vào trong phù lục danh ngạch, thì không có biện pháp nào khác đi ra! Tự giải quyết cho tốt, vào đi thôi!
Nương theo một thanh âm già nua vang lên, mọi người lập tức chứng kiến Thông Thiên bia trước mắt phảng phất như biến thành cửa vào cự đại, một thế giới rộng lớn xuất hiện ở trước mặt.
Giống như ngoại giới, sơn thủy giao hòa, cây cối bộc phát, liếc nhìn không tới cuối cùng, không biết rộng bao nhiêu dặm.
- Đi!
Biết rõ một khi lâm vào trong đám người, muốn chạy trốn liền khó khăn, thời điểm mọi người ở đây khiếp sợ thế giới trước mắt, Nhiếp Vân thả người nhảy lên bay vào trong đó.
Muốn thoát khỏi người khác đuổi theo, chỉ có thể dựa vào tốc độ, đây cũng là vì sao hắn chen đến trước Thông Thiên bia.
Dốc sức liều mạng đào tẩu, chẳng quan tâm giấu diếm, thiên phú Thiên Hành sư phối hợp Phượng Hoàng chi dực, giống như ảo ảnh, thời gian nháy con mắt tiến vào thế giới trước mắt.
Vừa mới tiến vào, thân thể không khỏi trầm xuống, từ không trung rớt xuống.
- Cái không gian này pháp tắc lớn như vậy?
Nhiếp Vân vốn sững sờ, chuyển biến thành cũng không phải tức giận, mà là cuồng hỉ.
Không gian pháp tắc nơi khảo hạch này lớn hơn ngoại giới, mặc dù loại thực lực như hắn, cũng không thể phi hành, linh hồn lan tràn ra, bất quá mấy chục thước.
Theo người khác, không thể phi hành, linh hồn không cách nào lan tràn, ưu thế bản thân sẽ giảm xuống không ít, nhưng với hắn mà nói, lại là phương tiện có thể tránh né Lang Tà tìm tòi thăm dò!
Nơi này không gian trói buộc lớn như thế, mặc dù đối phương muốn dùng linh hồn điều tra cũng rất khó khăn, muốn tìm được mình, không biết cần tốn hao bao lâu thời gian.
Tốn hao thời gian càng dài, hắn lại càng được tiện nghi.
Người khác đạt tới loại cảnh giới này, muốn tăng lên, không có mấy trăm năm, ngàn năm là không có khả năng thực hiện, nhưng hắn bất đồng, nương theo lĩnh ngộ Linh Hồn sư, Võ Đạo sư càng sâu, mỗi một ngày thực lực đều biến hóa, tốc độ tiến bộ kinh người.
- Chạy đi đâu!
Không thể phi hành, tốc độ của Nhiếp Vân cũng rất nhanh, rơi xuống mặt đất, thẳng tắp chạy như điên, đang tiến lên, sau lưng hoạch xuất một đạo bụi mù, cấp tốc đuổi theo, không phải Lang Tà, mà là một tán tu không biết từ nơi nào xuất hiện, người khu Địa phẩm, ở trong ấn tượng của Nhiếp Vân, là người xếp vị trí còn trên hắn.
Sở dĩ thằng này có tốc độ nhanh như vậy, bởi vì hắn là một loại Hỗn Độn Thần Thú, am hiểu nhất đúng là chạy trốn, sau khi hoá hình, loại năng lực này như trước bảo trì, vừa rồi hắn một mực chú ý Nhiếp Vân, đối phương vừa tiến vào liền theo sát lấy vọt lên, thời điểm mọi người chưa phản ứng, hai người một trước một sau, đã chạy như điên mấy chục dặm.
Ầm ầm!
Tiếng la chấm dứt, một đạo điện mang sét đánh mà đến.
Thằng này rõ ràng có thể phóng xuất ra Lôi Điện công kích.
Nhìn dáng vẻ của hắn cũng không lĩnh ngộ Lôi Điện Đại Đạo đến đại thành, nhưng tiện tay đánh ra công kích lợi hại như thế, đã rất cường đại rồi.
- Thực lực hơn 1400 Đại Đạo, một khi bị hắn quấn, muốn chạy trốn liền khó khăn!
Đối phương công kích, Nhiếp Vân liền đoán được thực lực cụ thể.
Loại nhân vật này, đổi lại ở khu Địa phẩm, hoàn toàn có thể nhẹ nhõm chiến thắng chém giết, nhưng hiện tại không cho phép sử dụng Tri Thu kiếm, thực lực giảm bớt đi nhiều, cùng đối phương chiến đấu, vô luận chiến thắng hay thất bại, đều rất dễ bị người phía sau đuổi theo!
Thiên Nhãn nhìn về sau, chỉ thấy bóng người rậm rạp chằng chịt, giống như châu chấu.
Từng cái đều là Tà Nguyệt tướng sĩ, có được 500 Đại Đạo trở lên, toàn lực chạy như điên, Tiên lực vận chuyển như xung thiên, mang theo lực lượng rung động tâm hồn.
Đương nhiên, cũng không phải tất cả mọi người đuổi theo hắn, càng nhiều là bốn phía tản ra.
Bọn hắn cũng sợ còn không có đuổi theo Nhiếp Vân, đã bị người khác giết chết!
Tiến vào nơi đây, mỗi người đều có thể biến thành đối thủ, bất luận kẻ nào cũng không thể tin tưởng.
- Thiên phú Địa Hành sư!
Biết không thể tới dây dưa, thiên phú Địa Hành sư khẽ động, Nhiếp Vân chui xuống đất.
- Muốn đi? Hừ!
Vừa chui xuống dưới đất, liền phát hiện người sau lưng cũng chui vào, tốc độ giống như hắn, không có chút nào yếu bớt.
- Thằng này rõ ràng lĩnh ngộ Địa Hành Đại Đạo?
Không nghĩ tới tên này giống như mình, lĩnh ngộ Địa Hành Đại Đạo, Nhiếp Vân biết rõ muốn chạy trốn khẳng định không được, trở tay oanh ra một quyền.
Bất quá một quyền này của hắn cũng không phải chiêu số, mà là hỏa diễm cực nóng.
Thi triển thiên phú Diễm Hỏa sư.
Hừng hực hừng hực!
Diễm Hỏa sư đạt tới hình thái thứ năm, uy lực hỏa diễm đã đạt đến cảnh giới không có gì không dung, tuy không gian chỗ này có lực áp bách lớn, nhưng nham thạch ở trong mặt đất lại không khác địa phương khác của Tà Nguyệt Chí Tôn Vực, đụng đến hỏa diễm, không đến một cái hô hấp, liền biến thành Nham Tương, mặt đất sau lưng Nhiếp Vân cũng lập tức sụp đổ.
- Rõ ràng cũng lĩnh ngộ Diễm Hỏa Đại Đạo?
Gia hỏa đuổi theo bị nham thạch nóng chảy ngăn cản, sắc mặt rốt cục thay đổi.
Vô luận Địa Hành hay Diễm Hỏa, ở trong Tam Thiên Đại Đạo, đều được cho là gần phía trước, lĩnh ngộ hai Đại Đạo này, khó trách đối phương có thể oanh động toàn bộ khu Địa phẩm, quả nhiên không đơn giản như vậy.
- Không có ý tứ, đi trước!
Thấy đối phương dừng lại, đã cách xa vài trăm mét, Nhiếp Vân cười hắc hắc, thân thể đột nhiên chuyển hướng.
Mặc dù đối phương lĩnh ngộ Địa Hành Đại Đạo, nhưng không có thiên phú Thiên Nhãn, muốn truy tung mình, chỉ có thể dựa vào tinh thần lực tập trung, trước kia hắn đã biết, ở chỗ này tinh thần lực chỉ có thể lan tràn mấy chục thước, chỉ cần ly khai khoảng cách này, trời đất bao la, còn muốn tìm được liền khó khăn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.