Vô Tận Đan Điền

Chương 2086: Luyện hóa Thiên Tâm Đằng (2)




- Ghê tởm... Đây là thứ quỷ gì...
Vẻ mặt trở nên khó coi, lực lượng toàn thân Kỷ Dạ giống như thủy triều lan tràn, phun trào ra phía ngoài, các khiếu huyệt trên người ầm ầm rung động, mấy trăm đạo kiếm ảnh lập tức bao phủ toàn thân hắn, đồng loạt chém về phía dây nhỏ.
Ầm!
Dây nhỏ lần thứ hai bị chặt đứt. Bất quá, trong nháy mắt lại lần nữa sinh ra mấy cái, quấn vào hắn. Lần này là bốn cái, so với lần thứ hai vừa rồi còn nhiều gấp đôi.
- Kỷ Dạ sư huynh, có chút không thích hợp, cái dây nhỏ này đang hút thu lực lượng của sư huynh để tăng trưởng...
Thanh niên canh giữ ở cách đó không xa dường như cũng nhìn ra chỗ vấn đề, hắn kinh ngạc, vội vàng hô lớn.
- Hấp thu lực lượng của ta để tăng trưởng?
Trong lòng phát lạnh Kỷ Dạ, dường như hắn đã hiểu ra cái gì đó.
Trước đó chỉ có một cái dây, lúc hắn chặt đứt lại xuất hiện hai cái, chặt đứt hai lại biến thành bốn dây... Mà kiếm khí hắn thả ra lại giống như như tiêu thất vậy, không lưu lại vết tích trong không khí, nhất định đã bị đối phương hấp thu!
Dây leo có thể hấp thu lực lượng...
Nghĩ vậy, một cái tên sinh ra trong đầu hắn.
- Thiên Tâm Đằng? Chẳng lẽ lại là Thiên Tâm Đằng?
Nhớ tới cái tên này, cảm giác của hắn không giống với Nhiếp Vân.
Nhiếp Vân cảm thấy lần này là phát tài, mà hắn thì cảm thấy da đầu tê dại, toàn thân cứng đờ.
Thiên Tâm Đằng có thể hấp thu lực lượng của người ta để tăng trưởng, một khi bị vây khốn lại, trên cơ bản tuyên cáo tử vong.
- Mau cứu ta...
Nghĩ vậy, Kỷ Dạ nhịn không được lên tiếng rống to.
- Ta...
Đệ tử còn lại lúc này cũng ý thức được đây là quái vật gì. Sắc mặt hắn trở nên rất là xấu xí, do dự một chút, đột nhiên hắn huýt sáo dài một tiếng, trong tay xuất hiện một thanh trường kiếm dài, đâm thẳng về phía mặt đất.
Dây leo của Thiên Tâm Đằng đằng chặt đứt vẫn có thể tiếp tục sinh trưởng, hơn nữa chặt một dây thì thay đổi thành hai dây, không có biện pháp tiêu diệt, nếu như muốn chém giết thì chỉ có thể tìm rễ của nó mà thôi.
Không thể không nói phương pháp của hắn đã đúng, đáng tiếc hắn đã đánh giá thấp năng lực của gốc Thiên Tâm Đằng này.
Sưu!
Người còn chưa tới mặt đất thì một cái dây leo đã mạnh mẽ lan tràn tới, cuốn lấy bàn chân hắn từng chút một, đạp trên mặt đất mà tới.
- A...
Cảm nhận thân thể trở nên nặng nề, trái tim của tên đệ tử này cũng trùng xuống, một tiếng thét kinh hãi vang vọng. Trường kiếm trong tay vội vàng chém tới cái dây leo dưới chân. Bất quá kiếm còn chưa tới trước mặt dây thì lại có một cái dây từ dưới hắn xuất hiện, lan tràn lên phía trên, trong nháy mắt đã trói hắn thành một cái bánh chưng.
- Ô ô...
Ngay cả tiếng kêu thảm cũng không kịp, tên đệ tử này đã bị kéo xuống phía dưới.
- Chính là cơ hội này...
Thấy tên đệ tử này bị bắt đi, Kỷ Dạ thì đang ở chỗ kia giãy dụa, Nhiếp Vân biết cơ hội đã đến. Hắn hừ nhẹ một tiếng, thiên phú Địa Hành sư vận chuyển, cả người chìm vào trong nham thạch từng chút một. Lai bước lên phía trước một bước, lập tức xuất hiện ở trước mặt một cái dây to lớn.
Lúc này Thiên Tâm Đằng đang ở toàn lực vây khốn hai người đệ tử, căn bản không rảnh chiếu cố hắn, đồng thời cũng không biết ở gần đây còn có một người nhìn chằm chằm vào bên này.
- Thiên phú Tuần thú, phục tùng!
Đi tới trước mặt cái dây này, Nhiếp Vân thu hồi thiên phú Ngụy Trang sư, vận chuyển thiên phú Thuần Thú Sư, một cỗ khí tức đặc thù lập tức đem Thiên Tâm Đằng to lớn bao phủ.
Nếu như Thiên Tâm Đằng không phải đang toàn lực đối phó với Kỷ Dạ và một người đệ tử khác. Nếu làm như vậy, nhất định sẽ rơi vào phản phệ, thậm chí còn còn bị những cái dây leo kia vây khốn, chậm rãi luyện hóa hoặc đánh chết. Mà bây giờ thì khác, hai người Kỷ Dạ cho dù không có chút phòng bị nào đã bị nó bắt. Nhưng mà thực lực bản thân còn ở đó, muốn triệt để luyện hóa bọn hắn thì phải vây khốn, tiêu hao toàn bộ tinh lực. Như vậy sao có thể đối phó với Nhiếp Vân đột nhiên xuất hiện cơ chứ.
Hơn nữa thiên phú Tuần Thú Sư ở trong đại đạo tuy rằng tiến được vào trong top một trăm, thế nhưng cũng không kém. Khí tức đặc thù kết hợp với thiên phú Tiên Âm sư, Đầu độc sư của Nhiếp Vân, tâm trí vốn không quá là thành thục của Thiên Tâm Đằng lập tức xuất hiện sự mơ hồ.
- Ngươi là linh thú của ta, triệt để quy thuận ta, ta có thể khiến cho ngươi trở nên càng cường đại hơn, trở thành Thiên Tâm Đằng cường đại nhất.
Ý niệm có chứa ý đầu độc chậm rãi truyền qua chỗ của Thiên Tâm Đằng, làm cho nó mê hoặc.
Nơi cốt lõi nhất của Thiên Tâm Đằng chính là gốc dây leo, cũng là nơi yếu nhất. Nhiếp Vân đi tới nơi này, lại dùng vài loại lực lượng thiên phú, vốn Thiên Tâm Đằng còn muốn phân ra một ít lực lượng, thế nhưng dưới cỗ ý niệm của Nhiếp Vân lại từ từ yếu bớt xuống đi.
Sưu!
- Chủ nhân!
Một lát sau, một cỗ ý niệm thanh thúy xuất hiện ở trong đầu Nhiếp Vân, trong đầu hiện ra cái bóng của Thiên Tâm Đằng.
- Thành công...
Hai mắt Nhiếp Vân sáng lên, hắn lập tức cảm thấy có một gốc cây to lớn bị tinh thần của hắn chi phối, sinh tử của đám người Kỷ Dạ chỉ nằm trong một ý niệm của hắn.
- Lợi hại!
Cảm nhận được loại tình huống này, Nhiếp Vân hưng phấn thiếu chút nữa nhảy dựng lên.
Luyện hóa Thiên Tâm Đằng là hắn lập tức biết dược thực lực của gốc Thiên Tâm Đằng này, cũng giống như Kỷ Dạ sư huynh bên trên, đều là Hai ngàn bảy trăm đại đạo.
Cũng là Hai ngàn bảy trăm đại đạo, bởi vì Thiên Tâm Đằng có rất nhiều dây, hơn nữa chặt đứt là có thể tùy ý sinh trưởng. Cho nên một khi chân chính chiến đấu, bốn cường giả Hai ngàn bảy trăm đại đạo cũng không phải là đối thủ của nó.
Chính là bởi vì loại thuộc tính đáng sợ này cho nên Thiên Tâm Đằng mới có thể nổi tiếng chư thiên, làm cho vô số cường giả Tà Nguyệt Chí tôn vực đều có chút phát cuồng.
- Đem Kỷ Dạ này đưa tới bên cạnh ta!
Tinh thần khẽ động, Nhiếp Vân ra lệnh.
Triệt để luyện hóa đã khiến cho Thiên Tâm Đằng hoàn toàn nghe theo lời của hắn. Cái dây lớn khẽ động thì Kỷ Dạ đã đi tới trước mặt.
Lúc này Kỷ Dạ dưới lực lượng của Thiên Tâm Đằng không ngừng thôn phệ, khí tức đã yếu bớt, cả người xuất hiện trạng thái uể oải, suy nghĩ cũng cảm thấy mê muội.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.