Vô Tận Đan Điền

Chương 2143: Thôn Thiên Kim Quy (2)




- Ân, rất tốt, đây là một tấm Chủ Tể Phù Ấn, cho!
Thấy nó khôi phục, Nhiếp Vân thoả mãn gật gật đầu, hắn lật cổ tay ném một tấm Chủ Tể Phù Ấn cho nó.
- Cảm tạ chủ nhân!
Thấy hắn nói là làm, Huyền Thiền Vương cảm kích.
- Đi thôi, mang bọn ta đi tuyệt mệnh chi địa!
Lúc này Nhiếp Vân cũng thí nghiệm xong đặc tính của đôi cánh sau dung hợp, phân phó một tiếng, thả người tiến vào thanh khư cổ huyệt.
Ầm ầm!
Cổ huyệt mang theo đám người bay thẳng tới tuyệt mệnh chi địa.
- Chủ nhân, tuyệt mệnh chi địa, ta đi qua rất nhiều lần, ta biết rõ địa hình nơi đó, ta có thể dẫn đường!
Huyền Thiền Vương tiến lên.
- Ân, tuyệt mệnh chi địa, bên trong có Hỗn Độn Vương Thạch hay không?
Sở dĩ Nhiếp Vân không cắt cánh của nó ngay từ đầu, mà là dùng phương pháp dụ dỗ thu phục Huyền Thiền Vương, mục đích chính là muốn nó nghe lời, nghe được nó nói như vậy thoả mãn gật gật đầu.
- Có Hỗn Độn Vương Thạch, ta từng thấy tận mắt nhìn thấy, nhưng...
Huyền Thiền Vương do dự một lúc.
- Nhưng cái gì?
- Những Hỗn Độn Vương Thạch kia cơ bản đều nằm trong cung điện Cực Thiên Vương, bị nó làm thành quyền trượng cực lớn, muốn đạt được, chỉ sợ phải đấu với Cực Thiên Vương!
Huyền Thiền Vương nói.
- Cực Thiên Vương, kẻ mạnh nhất tứ đại vương giả trong thập tuyệt cổ địa?
Nhiếp Vân lúc trước đã nghe Hùng Cổ nói qua một tiếng và nhớ kỹ, lúc này nghe cái tên này lại cau mày.
- Không sai, chính là nó!
- Thực lực của nó thế nào.
- Thực lực Cực Thiên Vương mạnh như thế nào thì ta không biết, bởi vì chưa bao giờ thấy qua nó ra tay, nó tuyệt đối là kẻ mạnh nhất trong tứ đại vương giả, nghe nói đã sớm lĩnh ngộ đến hơn hai ngàn chín trăm đại đạo, mặc dù chủ nhân sử dụng Chủ Tể Phù Ấn cũng khó mà thắng nổi nó.
Huyền Thiền Vương do dự một lúc.
- Lợi hại như vậy?
Nhiếp Vân cười cười, cũng không bối rối quá nhiều:
- Xem ra lúc trước đã làm đúng
Ba người lúc trước đánh chủ ý Huyền Thiền Vương, hắn cố ý tàng cũng không ra tay, thứ nhất có thể làm cho Huyền Thiền Vương cảm kích phục tùng, thứ hai chính là muốn dùng đám người này đi hấp dẫn thù hận.
Hỗn Độn Vương Thạch lợi hại như vậy, mỗi người đều động tâm, mà thần chi di tích mở ra nhiều năm như thế, thứ này vẫn còn, nói rõ bên trong nhất định nguy hiểm trùng trùng điệp điệp, do đám người này đi mở đường, hắn lại đi theo sẽ an toàn hơn không ít.
Hắn xem ra, tuyệt mệnh chi địa không có khả năng có sinh mạng tồn tại, nhiều nhất là một tiểu hiểm địa, hiện tại xem ra hiểm địa không đủ gây sợ, chính thức làm người ta sợ hãi chính là Cực Thiên Vương!
- Bản thể Cực Thiên Vương là cái gì?
Tứ đại vương giả trong thập tuyệt cổ địa xem ra đều không phải nhân loại, mà là tính mạng thượng cổ đặc thù, Cực Thiên Vương lợi hại như thế, hắn là tính mạng gì?
- Là Thôn Thiên Kim Quy!
- Nghe nói vừa ra đời đã lĩnh ngộ Thiên Đạo đại đạo, có thể thôn phệ thiên địa.
- Là sinh mệnh thượng cổ, một trong những giống cường đại nhất!
Huyền Thiền Vương nói.
- Vừa ra đời lĩnh ngộ Thiên Đạo?
Nhiếp Vân nhíu mày.
Đạm Thai Lăng Nguyệt cũng là trời sinh thiên đạo sư, vừa ra đời đã có quan hệ mật thiết không thể tách rời với Thiên Đạo, tuy cũng không phải lĩnh ngộ ngay từ đầu nhưng không sai biệt lắm.
Vốn tưởng rằng loại người này cũng ít khi thấy, không nghĩ tới Cực Thiên Vương lại có năng lực như thế.
Nghe Huyền Thiền Vương giới thiệu, loại Thôn Thiên Kim Quy này cũng không phải là hóa thân Thiên Đạo, có thể lột xác Thiên Đạo, mà là lợi dụng lĩnh ngộ đại đạo tiến hành thôn phệ, nuốt Thiên Đạo vào trong bụng.
Nói như vậy vẫncó khác biệt nhất định với Đạm Thai Lăng Nguyệt.
- Nếu như... Đánh chết đầu Cực Thiên Vương này, có thể luyện hóa thành Thiên Đạo mới hay không? Có thể dùng nó thay thế Đạm Thai Lăng Nguyệt?
Đột nhiên trong nội tâm khẽ động, Nhiếp Vân sinh ra suy nghĩ như thế.
Suy nghĩ này vừa xuất hiện trong đầu, Nhiếp Vân đã lắc đầu.
Hiện tại nghĩ nhiều như thế cũng vô dụng, vạn nhất Cực Thiên Vương quá mức cường đại, ai giết ai còn chưa biết đâu, mục đích chủ yếu của lần này làm tìm kiếm Linh Hồn Hỗn Độn Vương Thạch, những thứ khác xem tình hình nói sau.
- Tiểu Long, U Minh Hoàng Vương, ta sẽ phục sinh các ngươi.
Nhìn hai tay của mình, Nhiếp Vân thở dài một hơi.
Tuy phòng ngự của hai tay của hắn cực mạnh, kỳ thật chính là nhờ tiểu Long và U Minh Hoàng Vương bỏ qua lực lượng toàn thân lột xác mà thành, nếu như có thể cứu sống bọn họ, chém đi đôi tay này cũng không sao.
Tu Du Tẩu, Khổng Thánh Chí Tôn, Thích Già Phật tổ...
Những tiền bối cố gắng vì hòa bình của thiên địa lục đạo vừa xuất hiện trước mắt, nội tâm của hắn như nhớ lại chiến trường ba vạn năm trước.
- Đúng rồi, Nhiếp Đồng đi nơi nào?
Đột nhiên nội tâm hắn sững sờ.
Nhiếp Đồng nói phải đi làm chuyện của mình, thần chi di tích rộng lớn như thế, hắn đi nơi nào?
Cắn nát đầu ngón tay, một giọt huyết dịch bay ra, vận chuyển thiên phú thiên cơ sư, mai rùa không ngừng xoay tròn, phía trên trống rỗng không xuất hiện cái gì.
Nhiếp Đồng và hắn không phải cùng phụ, mẫu nhưng lại cùng gia gia, có quan hệ huyết thống mật thiết không phân cách được, hắn dùng phương pháp huyết dịch suy tính tìm vị trí của đối phương nhưng không tính ra cái gì.
Dựa theo đạo lý, thực lực Nhiếp Đồng thấp hơn hắn, hắn lại thiêu đốt Chủ Tể Phù Ấn, có lẽ dễ dàng suy tính ra mới đúng nhưng bây giờ lại không chêếm được tin tức gì, không thể không làm hắn cảm thấy kỳ quái.
- Xem ra việc này có quan hệ lớn tới Tu La Vương ah.
Suy tính không ra cái gì, lại biết Nhiếp Đồng khẳng định tánh mạng không ngại, lúc này cũng không nghĩ nhiều.
Phân thân tìm được thế giới tàn phá, Nhiếp Vân đã biết rõ Nhiếp Đồng khẳng định còn có rất nhiều bí mật, nếu hắn không muốn nói, khẳng định có mục đích của mình, cũng không cần phải biết.
- Chủ nhân, đến tuyệt mệnh chi địa...
Ngay thời điểm Nhiếp Vân suy tư thất thần, Huyền Thiền Vương lại lên tiếng.
Ngẩng đầu nhìn lên, lúc này nhìn thấy khu vực đặc thù xuất hiện trước mặt.
Chỉnh thể của khu vực này bao phủ trong sương mù màu đỏ, sương mù mịt mờ thấy không rõ lắm, nó cho người ta cảm giác đáng sợ và tim đập chân run, dường như tiến vào trong đó, cho dù tinh thần hay thân thể đều không chịu nổi.
- Không vội đi vào!
Lại để Hùng Cổ dừng thanh khư cổ huyệt, cũng không sốt ruột tiến vào trong đó, hắn đi tới bên ngoài, ngón tay Nhiếp Vân điểm về phía trước, đem một thanh hỗn độn thần binh thượng phẩm bay vào trong.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.