Vô Tận Đan Điền

Chương 2148: Hỗn Độn Vương Thạch đến tay




- Động thủ!
Thấy ngôi sao dần dần thu nhỏ lại, vào lúc nó sắp rơi vào trong tay đối phương, Nhiếp Vân động thủ.
Vèo!
Nương theo tiếng nói của hắn vừa dứt, trên người Huyền Thiền Vương bộc phát lực lượng Chủ Tể Phù Ấn, ngay sau đó hai cánh trong suốt rung động và xuất hiện trước mặt Cửu Triêu.
Cửu Triêu là một trong ba kẻ vây công nó lúc trước, Huyền Thiền Vương nghe mệnh lệnh, động tác nhanh chóng, biên giới hai cánh sắc bén như lưỡi đao cắt không gian thành hai nửa.
- Người nào?
Không nghĩ tới phía sau ngôi sao lại ẩn chứa sát cơ, Cửu Triêu cũng không phải nhân vật đơn giản, hắn biến sắc và lui về phía sau, song chưởng đẩy về phía trước, một đồ vật như tấm chắn màu vàng ngăn cản trước mặt.
Chỉ bằng vào tốc độ phản ứng của hắn đã biết rõ gia hỏa này am hiểu phòng ngự, chỉ sợ bị người ta đuổi giết thành thói quen.
Hô!
Không để ý tới tấm chắn trước mặt, Huyền Thiền Vương tiếp tục gia tốc, hai cánh chấn động rất mạnh, hai gợn sóng không khí lan tới và đánh lên tấm chắn.
Răng rắc!
Răng rắc!
Bị hai gợn sóng va chạm, tấm chắn màu vàng tan vỡ trong nháy mắt và rơi xuống đất.
- Lợi hại...
Nhìn thấy tuyệt chiêu của Huyền Thiền Vương, ánh mắt Nhiếp Vân cũng phải tán thưởng.
Không hổ là một trong tứ đại vương giả trong thập tuyệt cổ địa, thật đáng sợ, nếu như nó trước kia có Chủ Tể Phù Ấn, hắn tuyệt đối không phải đối thủ chớ đừng nói thu phục biến thành yêu sủng của mình.
- Cứu mạng!
Tấm chắn vừa vỡ, Cửu Triêu biết rõ gặp phải cường giả, hắn biến sắc và rống to lên.
Kỳ thật không cần hắn hô, Hồ Vi bên cạnh nhìn thấy cũng lao tới cứu giúp.
Người còn chưa tới, một đạo hàn khí như đóng băng thiên địa xuất hiện, ở giữa thiên địa xuất hiện hàn băng mang theo hàn ý thấu xương, hình thành lưỡi đao bén nhọn tấn công Huyền Thiền Vương.
Quay tròn!
Hai cánh Huyền Thiền Vương khép lại, thân thể xoay tròn trên không trung và ngăn cản băng đao tấn công hắn, lúc này há miệng gào thét.
Ông!
Không khí chấn động, sóng chấn động rất mạnh đánh tới.
Bành!
Sóng âm đánh vào ngực Cửu Triêu, hắn phun ra một ngụm máu tươi, tinh thần của hắn cũng tán loạn.
Bản thân Huyền Thiền Vương có được hơn hai ngàn tám trăm đại đạo, tại tăng thêm sử dụng Chủ Tể Phù Ấn, sức chiến đấu mạnh tới mức Nhiếp Vân cũng không phải đối thủ, tại tăng thêm tốc độ bay nhanh, đôi cánh sắc bén, lại đánh lén bất ngờ cho nên không kịp trở tay, Cửu Triêu đã bị thương.
- Là Huyền Thiền Vương...
Ngã xuống mặt đất, Cửu Triêu nhận ra đánh lén nó la ai, hắn gào thét cảnh báo, tiên lực trong người sôi trào giống như muốn khôi phục thương thế, ai ngờ vừa mới nhúc nhích, sau lưng xiết chặt, hắn bị dây leo nào đó bắt lấy.
- Đây là cái gì?
Đồng tử co rút kịch liệt, Cửu Triêu vội vàng giãy giụa, hắn không nghĩ càng giãy dụa thì dây leo càng nhiều.
Vèo!
Đồng thời một đạo kiếm quang đâm tới, sáng nó tỏa ra hào quang sáng lạn giống như trong nháy mắt phong tỉa năm giác quan, xúc giác, khứu giác, thị lực, thính lực...
- Không có khả năng...
Trước mắt tối sầm, Cửu Triêu điên cuồng hét lên một tiếng.
Thân là thuộc hạ Kiền Huyết vương triều Phục Giang vương tử, hắn gặp qua không ít kiếm pháp cao minh, cũng biết không ít, vừa ra tay là tuyệt chiêu phong bế giác quan, đừng nói gặp được, cho dù nghe cũng chưa từng nghe qua.
Phong tỏa ngũ giác của cường giả cấp bậc Tông Chủ, như vậy thực lực đối phương phải mạnh cỡ nào?
PHỐC!
Hắn cũng không có thời gian suy nghĩ, bởi vì hắn lập tức cảm giác cổ họng của mình đau đớn và linh hồn bị tiêu diệt, ngay sau đó ý thức Cửu Triêu xói mòn và biến mất, thi thể bị vô số dây leo cuốn lấy.
Từ khi hắn tám tuổi đã bắt đầu đi học ăn trộm, vẫn chạy khắp phố phường, không biết bị bắt bao nhiêu lần, bị đánh bao nhiêu lần nhưng đều sống sót, về sau đầu phục Phục Giang vương tử, vốn tưởng rằng vận mệnh bắt đầu đạt được chuyển cơ, nằm mơ đều không nghĩ tới lại chết ở nơi này, thậm chí hắn còn không biết là ai ra tay, cũng không rõ mình chết bởi cái gì.
Xì xì xì xì...
Hắn cũng không nghĩ được nữa, hắn vừa chết, Thiên Tâm Đằng lập tức cắm vào cổ họng của hắn, chỉ trong nháy mắt đã hút hắn thành thây khô.
Cô cô cô cô!
Thực lực Cửu Triêu đã đạt tới hai ngàn tám trăm đại đạo, hiện giờ đang sử dụng Chủ Tể Phù Ấn, lực lượng toàn thân hắn bị Thiên Tâm Đằng thôn phệ, những lực lượng cung cấp cho Huyền Thiền Vương chữa thương được bổ sung nguyên vẹn, thậm chí càng tốt hơn, lực lượng tăng lên lần nữa.
Răng rắc!
Dường như đạt tới cấp độ lột xác, Thiên Tâm Đằng lập tức đột phá gông cùm xiềng xích, nó cũng đạt tới thực lực hai ngàn tám trăm đại đạo.
- Thiên Tâm Đằng? Ngươi là người nào?
Thấy Cửu Triêu bị đánh chết trong nháy mắt, Hồ Vi đang bay tới đã dừng lại, trong mắt mang theo sợ hãi.
Thực lực Cửu Triêu không kém hắn bao nhiêu nhưng không kiên trì nổi một giây đã biến thành thịt khô, loại cảm giác sợ hãi này làm hắn sinh ra tuyệt vọng không thể xóa nhòa.
- Sát!
Vẫy tay một cái, hắn lấy toàn bộ Hỗn Độn Vương Thạch trong người Cửu Triêu ra ngoài, Nhiếp Vân nói với Huyền Thiền Vương một tiếng.
- Vâng!
Mặc dù hắn không cần phải nói, Huyền Thiền Vương cũng không có ý định buông tha đối phương, tốc độ tăng lên nhanh chóng, hai cánh xé rách không gian tới trước mặt đối thủ.
- Trốn!
Nhìn thấy thảm trạng của Cửu Triêu, hắn biết rõ bị hai cánh của Huyền Thiền Vương đụng phải hẳn phải chết không thể nghi ngờ, Hồ Vi nào dám dừng lại, hắn quay người bỏ chạy.
Vừa đào tẩu, bàn tay của hắn vẫn đánh thẳng về phía sau, lúc này một tầng tường băng chồng chất ngăn cản toàn bộ con đường Huyền Thiền Vương lao tới.
Hắn thi triển tường băng có hàn khí đáng sợ, dường như không gian bị đông kết lại, Huyền Thiền Vương bị hàn khí ngăn cản, tốc độ của hắn giảm mạnh.
- Diễm hỏa phá hàn!
Phượng Hoàng chi dực lập loè, Nhiếp Vân cũng đuổi theo, lòng bàn tay của hắn bao phủ phía trước, một đạo hào quang do diễm hỏa hình thành xuất hiện, trong đó hỏa diễm bốc cháy hừng hực vô cùng sáng lạn.
Trước kia Hỗn Độn Vương Thạch hỏa thuộc tính diễn biến mặt trời bị Cửu Triêu lấy đi, thế giới này chỉ còn lại mấy ngôi sao chiếu sáng, không gian vốn ảm đạm, lúc này bị hỏa diễm của Nhiếp Vân bao phủ nên ánh sáng bao phủ bốn phía, thậm chí còn sáng hơn cả mặt trời vài phần.
Phần phật!
Diễm hỏa va chạm với tường băng, hỏa diễm thiêu đốt hàn băng thành hơi nước, hình thành sóng nhiệt đáng sợ bao phủ không gian.
Bởi vì nhiệt độ nơi này biến hóa, không khí chung quanh hội tụ lại và hình thành một vòi rồng vừa thô vừa to xé rách không khí chung quanh, mặt đất xuất hiện khe rãnh cực lớn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.