Võ Thần Nghịch Thiên: Ma Phi Chí Tôn

Chương 16: Thần Môn Quân gia




Edit: Thiên Hạ Đại Nhân
Kim La chớp đôi mắt: “Không biết ngươi nghe nói qua Thần Môn Quân gia chưa?”
“Thần môn Quân gia?”
“Không sai!” Kim La gật đầu, nói: “Thần Môn này coi như là một thế lực lớn trong Thần Cảnh, và mấy phương thế lực tạo thành, chia làm Quân gia, Đào gia, Kỳ gia, Thẩm gia, vốn ở vài thập niên trước, Quân gia là thế lực đứng đầu tứ đại Thần Môn, nhưng trong mấy năm nay đã xuống dốc, dần dần bị Đào gia thay thế, sư phụ ta và gia chủ Quân gia Quân Lâm Thiên coi như là người quen, cho nên ta cũng biết Quân gia gia.”
“Vừa rồi ngươi nói cái gì?”
Hô hấp của Quân Thanh Vũ căng thẳng, ánh mắt bình tĩnh hỏi: “Ai Quân gia?”
“Quân Lâm Thiên.” Kim La có chút tiếc hận thở dài: “Vốn Quân gia gia đã từng có một nữ nhi, không biết vì sao mất tích, đến bây giờ còn không có tung tích, thật hy vọng ông ấy có thể tìm được nữ nhi của mình nhanh chút.”
Quân Thanh Vũ dần nhắm hai mắt lại, một khắc kia trong lòng như kích động ra sông cuộn biển gầm.
Thì ra, người nàng vẫn luôn muốn tìm kiếm, đã xuất hiện ở trước mặt nàng, mà nàng lại cho rằng kia cũng chỉ là trùng hợp mà thôi.
Nói vậy lão nhân kia muốn đi đại lục, cũng là vì tìm mẫu thân……
Không biết sao, trái tim Quân Thanh Vũ run rẩy, cảm xúc kích động tràn ngập ở trong lòng nàng.
“Làm sao vậy?” Kim La nghi hoặc nhìn Quân Thanh Vũ: “Ngươi là người Quân gia?”
“Không phải.”
Quân Thanh Vũ lắc đầu.
Ở trước khi không biết tình huống rõ ràng, nàng sẽ không để người khác biết quan hệ của mẫu thân nàng và Quân gia……
“Chẳng qua, ta rất có hứng thú với Thần Môn Quân gia này, không biết nếu muốn đi Quân gia, nên đi như thế nào?” Quân Thanh Vũ nâng đôi mắt lên, trong ánh mắt thanh lãnh hiện ra tia khác thường.
Kim La trầm ngâm nửa ngày: “Như vậy đi, ta lập tức cho ngươi một bản đồ, ngươi dựa theo bản đồ kia đi thì có thể tới Thần Môn, coi như là tiền thưởng cho thần côn này.”
Khi nói chuyện Kim La nhịn không được hung hăng lườm Thiên Cơ Tử: “Về sau người lại hãm hại lừa gạt, con sẽ viết lên trên mặt người năm chữ kẻ lừa đảo thần côn, hơn nữa nói cho người trong thiên hạ đều không thể tin tưởng lời nói của thần côn này!”
Thiên Cơ Tử sợ hãi nhìn Kim La, nhìn thấy biểu tình hung ác kia của đối phương, ông sợ tới mức nuốt tất cả lời nói xuống.
Chỉ là, Thiên Cơ Tử càng nghĩ càng ủy khuất, có sư phụ nào nghẹn khuất đến trình độ như ông sao?
……
Thần Sơn là núi non lớn nhất hơn nữa hiểm ác nhất Thần Cảnh, nhưng mà nếu muốn tới Thần Môn, lại cần phải thông qua Thần Sơn.
Lúc này trong Thần Sơn, Quân Thanh Vũ lau mồ hôi trên trán, khẽ nhíu mày liễu: “Cũng không biết khi nào mới có thể từ Thần Sơn đi ra, Tiểu Hoàng Nhi, nếu con muốn nghỉ ngơi thì về Chu Tước Bảo Đỉnh trước.”
Tiểu Hoàng Nhi chớp đôi mắt, lắc đầu, dưới ánh mắt là một tia ngây thơ.
“Hoàng Nhi không mệt.”
Quân Thanh Vũ nhìn khuôn mặt phấn nộn thủy linh này, khẽ mỉm cười, nhưng thật ra không nói thêm cái gì.
“Tiểu chủ nhân!”
Bỗng nhiên, trong linh hồn truyền ra giọng nói của Vô Đạo lão nhân: “Ta cảm giác trong Thần Sơn này như tồn tại lực lượng gì đó.”
Quân Thanh Vũ nhíu mày: “Cái gì?”
“Không rõ lắm, hình như là…… Lực lượng kế thừa của Phượng Hoàng!”
Lực lượng Phượng Hoàng kế thừa?
Quân Thanh Vũ ngây ngẩn, trong ánh mắt xẹt qua một tia sáng kỳ lạ.
“Có thể cảm thụ ra ở địa phương nào cụ thể hay không?”
Vô Đạo lão nhân trầm ngâm nửa ngày, nói: “Hình như ở ngay phía trước……”
“Được, chúng ta đi xem!”
Xoẹt một tiếng, bạch y xẹt qua không trung, Quân Thanh Vũ nhanh chóng bay về phía nơi xa……
Vốn Quân Thanh Vũ không thể cảm nhận được cổ lực lượng kia, nhưng ở khi cách càng gần, cổ lực lượng ngập trời kia không tự chủ được từ Thần Sơn khuếch tán ra, mang theo hơi thở kinh người.
“Mẫu thân!” Trong lòng Tiểu Hoàng Nhi căng thẳng, vội vàng bắt được tay Quân Thanh Vũ, trong ánh mắt ngây thơ lại toả ra ánh sáng sáng ngời: “Hoàng Nhi cũng cảm giác được, là lực lượng Phượng Hoàng nhất tộc lưu lại, nếu có thể kế thừa cổ lực lượng này, khẳng định thực lực của Hoàng Nhi sẽ đại trướng.”
Ánh mắt Quân Thanh Vũ khẽ động, lúc nàng đang định muốn nói cái gì đó, một huyết trì phía trước đập vào trong mắt.
“Hả?” Nàng dừng chân lại, khẽ nhíu mày: “Lực lượng kia ở trong huyết trì.”
Nếu không có khế ước với Hoàng Nhi, nàng cũng không thể cảm giác được cổ lực lượng kế thừa này……
Tiểu Hoàng Nhi thả lỏng ra tay Quân Thanh Vũ, nhào về phia huyết trì kia, bất ngờ nhảy xuống một tiếng, nàng ở trong huyết trì nhô đầu ra, hung hăng lắc đầu bắn chất lỏng màu đỏ ra, rồi sau đó đầu lại nhúng xuống huyết trì.
“Hoàng Nhi!”
Quân Thanh Vũ căng thẳng trong lòng, ánh mắt nhìn chằm chằm huyết trì trước mắt này.
Nhưng nàng cảm giác được trong huyết trì như có một cổ lực lượng đang cách trở nàng, lúc này không thể tiến vào bên trong huyết trì……
Ba ngày thoảng qua.
Trong vòng ba ngày này, Quân Thanh Vũ không rời đi một bước, bắt đầu khoanh chân tu luyện ở xung quanh huyết trì, không biết có phải tác dụng của huyết trì hay không, nàng đã có thể tiếp xúc đến linh khí thiên địa, đáng tiếc cách Tụ Linh còn có một khoảng cách……
“Hô.”
Nàng thở ra một hơi, dần mở hai mắt ra: “Cũng không biết Hoàng Nhi như thế nào.”
Ầm!
Ngay ở lúc nàng vừa dứt lời, một đạo lực lượng cường đại từ trong huyết trì truyền ra, rất nhanh, một Phượng Hoàng khổng lồ hiện ra thân thể của mình.
“Hoàng Nhi?” Quân Thanh Vũ vội vàng đứng lên, sau khi nhìn thấy đến tình trạng hiện giờ của Tiểu Hoàng Nhi, khẽ nheo hai mắt lại: “Nàng đang đột phá!”
Không sai!
Phượng Hoàng đúng là đột phá.
Thân là nữ vương huyết mạch Phượng Hoàng nhất tộc, trừ phi Tiểu Hoàng Nhi là lợi dụng thú hạch tăng thực lực lên, nếu không, đột phá rất chậm chạp.
“Tiểu chủ nhân!”
Giọng nói của Vô Đạo lão nhân thay đổi: “Không tốt, hơi thở Hoàng Nhi đột phá hấp dẫn tới không ít cường giả! Bên trong còn có mấy Chân Linh!”
Nghe được lời này, vẻ mặt của Quân Thanh Vũ chợt ngưng trọng.
Qua Tụ Linh đó là Chân Linh, cho nên, với thực lực sơ cấp của nàng, còn không thể chiến đấu với cường giả Chân Linh!
“Mặc kệ như thế nào, ta cần phải tranh thủ thời gian để Hoàng Nhi đột phá!”
Nàng thở dài, từ từ nâng tay lên, một thanh đại kiếm dần lơ lửng ở trước mặt.
“Hoa Lạc Y, ngươi chuẩn bị tốt chưa? Lúc này, chúng ta lại cần đối mặt với cường địch.”
Trong Long Viêm Kiếm hiện ra một bóng dáng trong suốt, mới vang lên giọng nói yêu nghiệt của nam nhân: “Tiểu Vũ, ta đã chuẩn bị tốt, có thể bắt đầu rồi.”
“Được!”
Quân Thanh Vũ khẽ nâng đôi mắt lên, ánh mắt thanh lãnh nhìn rừng rậm phía trước.
Xoạt!
Xoẹt xoẹt!
Mấy bóng dáng từ không trung hiện ra, dừng ở trước mặt Quân Thanh Vũ, ánh mắt bọn họ nhìn chằm chằm Phượng Hoàng đột phá ở trong huyết trì, trong ánh mắt hiện ra một tia tham lam.
“Là Phượng Hoàng đang đột phá, thú hạch của Phượng Hoàng đều đáng giá hơn bất kì ma thú gì, nếu có thể đạt được thú hạch của nó, vậy có thể từ trong thú hạch của nó lấy ra lửa Phượng Hoàng.”
Lão giả áo xám liếm khóe miệng, như Phượng Hoàng kia đã thuộc về ông ta vậy.
Lại vào lúc này, một giọng nói nhàn nhạt từ phía trước truyền đến.
“Muốn thú hạch của nàng …… Đã hỏi đến ý kiến của ta chưa?”
Lão giả híp đôi mắt lại, lúc này mới nhìn thấy nữ tử đứng ở trước huyết trì, hừ lạnh một tiếng: “Nha đầu, ngươi là chủ nhân của Phượng Hoàng này? Không biết ngươi có thể nhường Phượng Hoàng này cho chúng ta không, Thiên Nhân Tông chúng ta nhất định nợ ngươi một ân tình.”
Thiên Nhân Tông!
Ánh mắt Quân Thanh Vũ chợt lạnh đi, khuôn mặt nhìn chằm chằm khuôn mặt cao ngạo của lão giả: “Các ngươi là người Thiên Nhân Tông?”
“Không sai!” Lão giả đắc ý nhướng mày, từ trên cao nhìn xuống Quân Thanh Vũ: “Nha đầu, thế lực của Thiên Nhân Tông chúng ta cường đại, chỉ cần ngươi nhường Phượng Hoàng cho chúng ta, sau này ngươi có thể gia nhập Thiên Nhân Tông chúng ta, đây là điều kiện rất nhiều người cầu cũng đều cầu không được!”
“Thiên Nhân Tông.” Quân Thanh Vũ cười nhẹ một tiếng: “Không nghĩ tới, nhanh như vậy đã để ta gặp được người Thiên Nhân Tông.”
Đây không phải là duyên phận của nàng sao?
Lúc trước, giết chết huynh muội An Tử Hạo chính là Thiên Nhân Tông, cho dù nàng vì nhận lấy công pháp ma tu, đáp ứng báo thù cho bọn họ, nhưng tiền đề ở trước khi mình có thực lực, lại không nghĩ rằng, nhanh như vậy đã gặp được Thiên Nhân Tông.
Xem ra nàng không muốn là địch với Thiên Nhân Tông cũng không được……
Lão giả hơi nheo đôi mắt lại, đáy mắt xẹt qua một tia lạnh lẽo: “Rốt cuộc ngươi có nguyện ý nhường Phượng Hoàng ra không?”
Rốt cuộc, Quân Thanh Vũ nâng đôi mắt lên, giọng nói lại thanh lãnh tận xương: “Nếu…… Ta không muốn thì sao?”
“Hừ!”
Lão giả áo xám hừ lạnh một tiếng, đáy mắt như chim ưng, ngay ở lúc ông ta muốn tiếp tục nói cái gì đó, bên cạnh truyền đến một giọng nói không kiên nhẫn.
“Mã Y, ngươi vô nghĩa với nàng làm gì? Nếu nàng không muốn giao Phượng Hoàng ra đây, chúng ta cũng chỉ có…… Giết nàng và Phượng Hoàng kia!”
Nói lời này chính là một lão nhân y phục màu xanh đen, mặt mày lãnh lệ, không hề để Quân Thanh Vũ vào trong mắt.
“Chủ nhân, để ta đi chiến đấu với bọn họ.”
Trong lòng Xích Tiêu mang theo sát khí mãnh liệt, hận không thể bầm thây vạn đoạn những hỗn đản đó.
Mấy năm nay ở chung, bọn họ sớm coi Tiểu Hoàng Nhi như chất nữ mà yêu thương, hiện giờ những người này lại muốn lấy đi thú hạch của Tiểu Hoàng Nhi, khiến cho bọn họ có thể chịu đựng như thế nào?
“Không.” Quân Thanh Vũ hơi rũ mắt: “Trong những người này, tổng cộng có ba Chân Linh, ngươi không phải là đối thủ của bọn họ, ta chỉ có thể để các con rối đi ra, dùng trận pháp giữ chân những người khác trừ ba Chân Linh kia ra.”
Xoạt xoạt!
Ngay ở lúc Quân Thanh Vũ phân phó xuống, mấy bóng dáng thoáng hiện ra, đứng ở bên cạnh Quân Thanh Vũ.
“Dùng Liên Hợp Trận, thi triển ra công hiệu lớn nhấtcủa các ngươi, thay ta ngăn cản những người khác, về phần ba Chân Linh kia, ta tới ngăn cản bọn họ!” Ánh mắt Quân Thanh Vũ ngưng trọng, vẻ mặt kiên định nói.
Nếu đánh bại bọn họ, xác thật là không có khả năng, nhưng bây giờ nàng muốn tận lực tranh thủ thời gian cho Tiểu Hoàng Nhi!
“Vâng, chủ nhân!”
Tập thể con rối lên tiếng, hóa thành vài ánh sáng nhằm về phía mọi người.
“Ha ha!” Lão giả áo xám cười ha ha hai tiếng, khinh thường nói: “Một đám Thần Cảnh sơ cấp mà thôi, còn không đáng chúng ta để vào mắt, chỉ bằng ngươi cũng muốn ngăn cản chúng ta? Nha đầu, làm người quá cuồng vọng sẽ có hại, vẫn khiêm tốn một chút thì tốt hơn.”
Quân Thanh Vũ không nói gì, chỉ thanh lãnh nhìn chăm chú vào lão giả áo xám, trên người dần phát ra một tia hơi thở.
“Hừ!”
Mã Y hừ lạnh một tiếng: “Phương Diệu, Hồng Lâm, một mình ta có thể đối phó nha đầu này, các ngươi ở bên cạnh nhìn là đủ rồi!”
Xôn xao!
Áo xám kia hiện lên không trung, rất nhanh đã tới trước mặt Quân Thanh Vũ.
Bàn tay của ông ta bao lấy một lớp hơi thở màu lục nhạt, hung hăng đánh về phía đầu của nữ tử, giờ khắc này, khóe môi ông ta cong lên một nụ cười lạnh, trong đôi mắt lập loè hàn mang lại là một tia trào phúng.
Rất hiển nhiên, ông ta như đã nhìn thấy tình cảnh Quân Thanh Vũ bị một chưởng của mình đánh vỡ đầu!
Cũng đúng, một người mới vào Thần Cảnh, sao có thể học được khống chế thiên địa linh khí hơn Chân Linh? Cho dù như thế nào, hai phương này chênh lệch thật sự là quá lớn!
Ầm!
Quân Thanh Vũ giơ bàn tay lên, Long Viêm Kiếm chắn về phía công kích kia, bàn tay của đối phương như sắt thép đập ở trên Long Viêm Kiếm, cơ thể của nàng bỗng nhiên lui lại phía sau mấy bước, ngước mắt nhìn Mã Y.
“Hả?”
Mã y hơi nheo hai mắt lại, lẩm bẩm nói: “Lại chặn được! Nhưng ngươi cho rằng như vậy là có thể không sợ hãi? Đáng tiếc, phát hiện trong chúng ta thật sự là quá lớn……”
Ầm!
Khí thế cường đại từ quanh người ngưng tụ lại, hóa thành một thanh kiếm chém về phía Quân Thanh Vũ.
Giờ khắc này, thiên địa đều tựa hồ thay đổi, cuồng phong chợt nổi, mang theo kia hơi thở sắc bén cuốn đến.
Phụt!
Thân thể của Quân Thanh Vũ chợt bay ngược ra ngoài, máu tươi từ trên thân thể bắn ra, rơi xuống như huyết vũ, cơ thể của nàng ngã mạnh trên mặt đất, vết máu từ khóe miệng trào ra.
“Còn chưa chết!”
Mã Y hoàn toàn nổi giận, lần đầu tiên mình không thể giết nàng, lần thứ hai, nữ nhân này lại còn chưa chết! Đây với ông ta mà nói tuyệt đối là một sỉ nhục! Giết một người nho nhỏ mới vào Thần Cảnh, đều năm lần bảy lượt không giết được nàng, với ông ta mà nói sao có thể chịu đựng được?
Lúc này Mã Y như đã thấy được hai người khác đang cười nhạo nhìn ông ta!
“Nha đầu thúi, đi tìm chết đi!”
Giờ khắc này, khí thế của Mã Y kích động, khắp không trung đều là một mảnh mây đen, như là đang hưởng ứng lực lượng cường đại kia của ông ta.
“Không tốt!”
Vẻ mặt của Quân Thanh Vũ trầm xuống: “Lực lượng của Chân Linh quả nhiên không phải là một sơ cấp như ta có thể so sánh, nhưng mà cho dù như thế nào, ta đều cần phải tiếp tục kiên trì.”
Chỉ vì sau lưng có người nàng muốn bảo vệ!
Nhìn nữ tử vẫn đứng ở trước huyết trì kia, Mã Y cười ha ha hai tiếng, khí thế toàn thân hóa thành một cự long màu xanh lục, rống to một tiếng bắn về phía Quân Thanh Vũ……
Đối mặt với công kích thế như chẻ tre của Mã Y, Quân Thanh Vũ không thể né tránh, cũng không thể né tránh, chỉ có thể trơ mắt nhìn tất cả……
Chúng con rối như cảm nhận được Quân Thanh Vũ nguy hiểm, vội vàng quay đầu nhìn về phía nàng, khi nhìn thấy nữ tử đang rơi vào hiểm cảnh kia, tròng mắt màu vàng bất giác co rụt lại, nhưng…… Đã không thể làm ra bất kì hành động gì……
Tiếng cười to của Mã Y vang lên ở dưới mây đen, kiêu ngạo mà đắc ý.
Nữ nhân này năm lần bảy lượt không chết ở trong tay mình, giờ khắc này, cuối cùng cũng phải chết!
Không biết vì sao, nhìn thấy một màn này, trong lòng ông ta chưa từng có thống khoái như này, trong hai mắt tràn ngập máu đỏ……
“Ầm!”
Bên trong huyết trì, một ánh sáng khuếch tán ra, bắn thẳng vào không trung, khí thế cường đại từ giữa dâng lên, lập tức chống lại cự long màu xanh lục kia.
Ánh sáng đỏ tách mây đen ra, toàn bộ trong Thần Sơn lại khôi phục một mảnh yên tĩnh……
“Các ngươi thừa dịp Hoàng Nhi ngủ mà bắt nạt mẫu thân, cho nên, Hoàng Nhi không định biến các ngươi thành đồ ăn, bởi vì, ta muốn…… Để các ngươi rơi vào địa ngục hưởng thụ liệt hỏa thiêu người, vĩnh viễn không được siêu sinh!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.